古诗词

戴式之垂访村居

周弼

故人手持一缄书,扁舟清晨造我庐。gù rén shǒu chí yī jiān shū,biǎn zhōu qīng chén zào wǒ lú。
为问舟从何方来,欲应未应先长吁。wèi wèn zhōu cóng hé fāng lái,yù yīng wèi yīng xiān zhǎng xū。
长安平旦朱门开,曳裾靸履喧春雷。zhǎng ān píng dàn zhū mén kāi,yè jū sǎ lǚ xuān chūn léi。
独有诗人货难售,朔雪寒风常满袖。dú yǒu shī rén huò nán shòu,shuò xuě hán fēng cháng mǎn xiù。
孤馆青灯不自聊,短帽鹑衣竞相就。gū guǎn qīng dēng bù zì liáo,duǎn mào chún yī jìng xiāng jiù。
獬豸峨冠岂无事,不触奸邪触诗士。xiè zhì é guān qǐ wú shì,bù chù jiān xié chù shī shì。
虽当圣世尚宽容,滔滔宁免言为讳。suī dāng shèng shì shàng kuān róng,tāo tāo níng miǎn yán wèi huì。
轩瑟齐竽本难遇,长编巨轴添忧虑。xuān sè qí yú běn nán yù,zhǎng biān jù zhóu tiān yōu lǜ。
松菊荒芜归计迟,欲向何门诵佳句。sōng jú huāng wú guī jì chí,yù xiàng hé mén sòng jiā jù。
君不见古者防川不禁口,里谚村谣无不有。jūn bù jiàn gǔ zhě fáng chuān bù jìn kǒu,lǐ yàn cūn yáo wú bù yǒu。
美刺箴规三百篇,删取皆经圣人手。měi cì zhēn guī sān bǎi piān,shān qǔ jiē jīng shèng rén shǒu。
汉魏著述充层云,采撷花草香纷纷。hàn wèi zhù shù chōng céng yún,cǎi xié huā cǎo xiāng fēn fēn。
其间国政最亲切,世许少陵能爱君。qí jiān guó zhèng zuì qīn qiè,shì xǔ shǎo líng néng ài jūn。
交衢谤木求胥诲,盛若勋华犹不改。jiāo qú bàng mù qiú xū huì,shèng ruò xūn huá yóu bù gǎi。
风雅遗音傥尚存,篇篇遒铎皆应采。fēng yǎ yí yīn tǎng shàng cún,piān piān qiú duó jiē yīng cǎi。
小人几度邪侵正,何尝断隔无歌咏。xiǎo rén jǐ dù xié qīn zhèng,hé cháng duàn gé wú gē yǒng。
风雨萧萧鸡自鸣,谁顾寒莎响蛙黾。fēng yǔ xiāo xiāo jī zì míng,shuí gù hán shā xiǎng wā mǐn。
但恐君诗未工耳,工则奚愁强疵毁。dàn kǒng jūn shī wèi gōng ěr,gōng zé xī chóu qiáng cī huǐ。
益藉讥评达九重,送起声名赤霄里。yì jí jī píng dá jiǔ zhòng,sòng qǐ shēng míng chì xiāo lǐ。
况于时事无交涉,仿郊寒山题木叶。kuàng yú shí shì wú jiāo shè,fǎng jiāo hán shān tí mù yè。
千龄得失寸心知,笑尔随群走干谒。qiān líng dé shī cùn xīn zhī,xiào ěr suí qún zǒu gàn yè。
请君头上巾,为君抖却岐路尘。qǐng jūn tóu shàng jīn,wèi jūn dǒu què qí lù chén。
解君身上衣,为君拂去京洛缁,三濯三洗清泠池。jiě jūn shēn shàng yī,wèi jūn fú qù jīng luò zī,sān zhuó sān xǐ qīng líng chí。
一日失机械,二日忘是非,三日天籁呼吸吹。yī rì shī jī xiè,èr rì wàng shì fēi,sān rì tiān lài hū xī chuī。
勇将漫刺付流水,开口尽作欢喜辞。yǒng jiāng màn cì fù liú shuǐ,kāi kǒu jǐn zuò huān xǐ cí。
天台石桥春已知,别有野鹤相追随,苟欲避世不可迟。tiān tái shí qiáo chūn yǐ zhī,bié yǒu yě hè xiāng zhuī suí,gǒu yù bì shì bù kě chí。
请君归,君勿疑。qǐng jūn guī,jūn wù yí。

周弼

宋东平府汶阳人,字伯弼。周文璞子。宋宁宗嘉定间进士。曾官江夏令。工诗,善画墨竹。与李龏同庚同里。诗书画皆工,尤擅画墨竹。宋宁宗嘉定间进士。曾任江夏令。嘉定十七年(公元1224年)即解官,后仍漫游东南各地,是否复官不详。生前刊有《端平集》十二卷,已佚。宝佑五年,李龏摘其古律体诗近二百首,编为《汶阳端平诗隽》四卷。事见本集卷首李龏《汶阳端平诗隽序》。周弼诗以汲古阁影宋抄《南宋六十家小集》本为底本。校以顾氏读画斋刊《南宋群贤小集》本(简称群贤集)。新辑集外诗附於卷末。卒于宋理宗宝佑三年(公元1255年)。传世作品有墨竹双禽图,古柏翠鸟图。 周弼的作品>>

猜您喜欢

咏史二首

周弼

碧树童童荫屋庐,分明青盖画龙车。bì shù tóng tóng yīn wū lú,fēn míng qīng gài huà lóng chē。
南阳病叟成何事,便谓枯池活得鱼。nán yáng bìng sǒu chéng hé shì,biàn wèi kū chí huó dé yú。

送人游西山

周弼

昔人深夜看星斗,镇压灵坛尚有符。xī rén shēn yè kàn xīng dòu,zhèn yā líng tán shàng yǒu fú。
偷写只应苍鼠惯,几行丹篆绕春芜。tōu xiě zhǐ yīng cāng shǔ guàn,jǐ xíng dān zhuàn rào chūn wú。

送人游西山

周弼

锁断寒蛟亦有神,冷波寒水病残身。suǒ duàn hán jiāo yì yǒu shén,lěng bō hán shuǐ bìng cán shēn。
谁收匙钥权相借,略放天池洗白鳞。shuí shōu shi yào quán xiāng jiè,lüè fàng tiān chí xǐ bái lín。

送人游西山

周弼

抽铅点汞旧台荒,何处搜寻旧草堂。chōu qiān diǎn gǒng jiù tái huāng,hé chù sōu xún jiù cǎo táng。
谁见洪崖最深处,一坑泥护石中黄。shuí jiàn hóng yá zuì shēn chù,yī kēng ní hù shí zhōng huáng。

出关偶题

周弼

一曲长歌浙水寒,绨袍空往又空还。yī qū zhǎng gē zhè shuǐ hán,tí páo kōng wǎng yòu kōng hái。
咸阳若有山东志,莫放苏秦又出关。xián yáng ruò yǒu shān dōng zhì,mò fàng sū qín yòu chū guān。

吴门送同行者之毗陵

周弼

布帆何处定逢春,身是归人又送君。bù fān hé chù dìng féng chūn,shēn shì guī rén yòu sòng jūn。
明日隔城回首望,冷花寒叶满秋云。míng rì gé chéng huí shǒu wàng,lěng huā hán yè mǎn qiū yún。

早春

周弼

连朝微雪暗消凝,始觉春风逐旋增。lián cháo wēi xuě àn xiāo níng,shǐ jué chūn fēng zhú xuán zēng。
今早画檐偏有意,数条吹折晒残冰。jīn zǎo huà yán piān yǒu yì,shù tiáo chuī zhé shài cán bīng。

送人之汉上

周弼

旧来边塞自多尘,瘦草寒花强作春。jiù lái biān sāi zì duō chén,shòu cǎo hán huā qiáng zuò chūn。
见说连年更悽怆,乱萤随趁鬼迷人。jiàn shuō lián nián gèng qī chuàng,luàn yíng suí chèn guǐ mí rén。

思归

周弼

闹里看山不识真,偶来轩槛振衣尘。nào lǐ kàn shān bù shí zhēn,ǒu lái xuān kǎn zhèn yī chén。
诸峰便觉移相就,分付春风欲去人。zhū fēng biàn jué yí xiāng jiù,fēn fù chūn fēng yù qù rén。

思归

周弼

点点杨花飞满洲,只应催促送行舟。diǎn diǎn yáng huā fēi mǎn zhōu,zhǐ yīng cuī cù sòng xíng zhōu。
非关向晚伤心事,自怯春寒不肯留。fēi guān xiàng wǎn shāng xīn shì,zì qiè chūn hán bù kěn liú。

思归

周弼

尽日凭栏客兴浓,山虽西绕水还东。jǐn rì píng lán kè xīng nóng,shān suī xī rào shuǐ hái dōng。
便乘春暮家园去,犹及棠梨满径风。biàn chéng chūn mù jiā yuán qù,yóu jí táng lí mǎn jìng fēng。

思归

周弼

自觉才疏久愿归,敢将山色便相依。zì jué cái shū jiǔ yuàn guī,gǎn jiāng shān sè biàn xiāng yī。
汉家事业虽全盛,亦放梁鸿一个飞。hàn jiā shì yè suī quán shèng,yì fàng liáng hóng yī gè fēi。

赠野逸

周弼

时康难售贾生医,谏鼓无声对落晖。shí kāng nán shòu jiǎ shēng yī,jiàn gǔ wú shēng duì luò huī。
又报一年花信了,满山鶗鴂送春归。yòu bào yī nián huā xìn le,mǎn shān tí jué sòng chūn guī。

赠野逸

周弼

悠悠行路雪侵头,拟出重关洗弊裘。yōu yōu xíng lù xuě qīn tóu,nǐ chū zhòng guān xǐ bì qiú。
堤上忽逢憔悴客,背花停酒说通州。dī shàng hū féng qiáo cuì kè,bèi huā tíng jiǔ shuō tōng zhōu。

下渚秋暮

周弼

浅滩近渚沙相接,水落渔人朝暮涉。qiǎn tān jìn zhǔ shā xiāng jiē,shuǐ luò yú rén cháo mù shè。
摵摵风鸣若雨来,绕堤吹散干荷叶。shè shè fēng míng ruò yǔ lái,rào dī chuī sàn gàn hé yè。
148«45678910