古诗词

和左达功春日见寄二首

吴芾

良觌弥年阻,相思入梦迷。liáng dí mí nián zǔ,xiāng sī rù mèng mí。
性疏仍寡合,世乱且幽栖。xìng shū réng guǎ hé,shì luàn qiě yōu qī。
极目苍山北,伤心白水西。jí mù cāng shān běi,shāng xīn bái shuǐ xī。
书空愁坐处,还是暮云低。shū kōng chóu zuò chù,hái shì mù yún dī。

吴芾

宋台州仙居人,字明可,号湖山居士。高宗绍兴二年进士。为秘书省正字,以不附秦桧,出为处、婺、越三州通判。后除殿中侍御史,力主高宗亲征。孝宗即位,历知婺州、绍兴、临安,累迁吏部侍郎。以刚直见忌,求去。以龙图阁直学士致仕。卒谥康肃。有《湖山集》。 吴芾的作品>>

猜您喜欢

观梅偶成二首

吴芾

化工一夜报春回,雪里南枝已渐开。huà gōng yī yè bào chūn huí,xuě lǐ nán zhī yǐ jiàn kāi。
不与凡条斗红紫,独将孤艳照池台。bù yǔ fán tiáo dòu hóng zǐ,dú jiāng gū yàn zhào chí tái。
胜游滥缀蓬山侣,高唱宁追郢客才。shèng yóu làn zhuì péng shān lǚ,gāo chàng níng zhuī yǐng kè cái。
多病自怜心尚在,不辞岁岁为君来。duō bìng zì lián xīn shàng zài,bù cí suì suì wèi jūn lái。

观梅偶成二首

吴芾

经年不见梦魂飞,依旧仙装淡薄衣。jīng nián bù jiàn mèng hún fēi,yī jiù xiān zhuāng dàn báo yī。
玉骨已无尘俗气,冰姿还耐雪霜威。yù gǔ yǐ wú chén sú qì,bīng zī hái nài xuě shuāng wēi。
携壶正欲酬清赏,策杖何妨历翠微。xié hú zhèng yù chóu qīng shǎng,cè zhàng hé fáng lì cuì wēi。
莫惜对花拚剧饮,看看风雨卷春归。mò xī duì huā pàn jù yǐn,kàn kàn fēng yǔ juǎn chūn guī。

远老惠雪中观梅诗次韵以谢

吴芾

山头飞雪已漫漫,云散须臾复见山。shān tóu fēi xuě yǐ màn màn,yún sàn xū yú fù jiàn shān。
踏雪不辞来野外,爱梅须遍走林间。tà xuě bù cí lái yě wài,ài méi xū biàn zǒu lín jiān。
为怜孤艳思经目,拟索疏枝笑解颜。wèi lián gū yàn sī jīng mù,nǐ suǒ shū zhī xiào jiě yán。
师肯相过宜及早,预愁花点绿苔斑。shī kěn xiāng guò yí jí zǎo,yù chóu huā diǎn lǜ tái bān。

远老自和前诗再寄复次韵

吴芾

雪到梅开恰欲漫,扶藜得得绕湖山。xuě dào méi kāi qià yù màn,fú lí dé dé rào hú shān。
折将冷蕊疏枝去,浸在明窗净几间。zhé jiāng lěng ruǐ shū zhī qù,jìn zài míng chuāng jìng jǐ jiān。
一见已堪资琢句,细看还足助怡颜。yī jiàn yǐ kān zī zuó jù,xì kàn hái zú zhù yí yán。
只愁冰艳相侵逼,映得衰翁鬓愈斑。zhǐ chóu bīng yàn xiāng qīn bī,yìng dé shuāi wēng bìn yù bān。

和紫岩老雪中观梅

吴芾

清寒池馆静沉沉,惨淡江梅弄晚阴。qīng hán chí guǎn jìng chén chén,cǎn dàn jiāng méi nòng wǎn yīn。
雪里有谁能载酒,花前无语自伤心。xuě lǐ yǒu shuí néng zài jiǔ,huā qián wú yǔ zì shāng xīn。
低枝似欲迎人笑,清赏何妨倚树吟。dī zhī shì yù yíng rén xiào,qīng shǎng hé fáng yǐ shù yín。
况有争妍佳句在,愈撩诗思不能禁。kuàng yǒu zhēng yán jiā jù zài,yù liāo shī sī bù néng jìn。

赏梅偶成

吴芾

一冬准拟赏江梅,直至如今始见开。yī dōng zhǔn nǐ shǎng jiāng méi,zhí zhì rú jīn shǐ jiàn kāi。
已怪轻寒勒春住,更忧横雨把花摧。yǐ guài qīng hán lēi chūn zhù,gèng yōu héng yǔ bǎ huā cuī。
相携且看枝头雪,共坐聊倾树下杯。xiāng xié qiě kàn zhī tóu xuě,gòng zuò liáo qīng shù xià bēi。
况是公庭无个事,何妨一醉习池回。kuàng shì gōng tíng wú gè shì,hé fáng yī zuì xí chí huí。

爱梅

吴芾

经年不得见江梅,绕树行行日几回。jīng nián bù dé jiàn jiāng méi,rào shù xíng xíng rì jǐ huí。
已拟开时拚径醉,其如病后怯衔杯。yǐ nǐ kāi shí pàn jìng zuì,qí rú bìng hòu qiè xián bēi。
伤心不觉成三叹,忍泪犹能强一来。shāng xīn bù jué chéng sān tàn,rěn lèi yóu néng qiáng yī lái。
顾我已衰无酒分,从今花更不须开。gù wǒ yǐ shuāi wú jiǔ fēn,cóng jīn huā gèng bù xū kāi。

和隐老咏梅韵

吴芾

不惮行行雪满巅,要看与雪斗清妍。bù dàn xíng xíng xuě mǎn diān,yào kàn yǔ xuě dòu qīng yán。
开花虽在三冬杪,结子还居万木先。kāi huā suī zài sān dōng miǎo,jié zi hái jū wàn mù xiān。
水浅横斜聊自见,夜寒幽独有谁怜。shuǐ qiǎn héng xié liáo zì jiàn,yè hán yōu dú yǒu shuí lián。
君诗况与梅相亚,传写惭无十样笺。jūn shī kuàng yǔ méi xiāng yà,chuán xiě cán wú shí yàng jiān。

自京口至建康一路不见梅花慨然有作

吴芾

尽日经行不见梅,竹篱茅屋漫徘徊。jǐn rì jīng xíng bù jiàn méi,zhú lí máo wū màn pái huái。
无时得遣愁怀去,有底能教诗思来。wú shí dé qiǎn chóu huái qù,yǒu dǐ néng jiào shī sī lái。
遥想故园应好在,不知今岁为谁开。yáo xiǎng gù yuán yīng hǎo zài,bù zhī jīn suì wèi shuí kāi。
何时花下还如旧,一笑相看把酒杯。hé shí huā xià hái rú jiù,yī xiào xiāng kàn bǎ jiǔ bēi。

自建康路中见梅次前韵

吴芾

行尽山冈喜见梅,停骖深欲少徘徊。xíng jǐn shān gāng xǐ jiàn méi,tíng cān shēn yù shǎo pái huái。
那知急雨连天暗,更有狂风卷地来。nà zhī jí yǔ lián tiān àn,gèng yǒu kuáng fēng juǎn dì lái。
无计略临花下坐,却嗟空向眼前开。wú jì lüè lín huā xià zuò,què jiē kōng xiàng yǎn qián kāi。
行人赖有尊中绿,遥想孤芳寄一杯。xíng rén lài yǒu zūn zhōng lǜ,yáo xiǎng gū fāng jì yī bēi。

北山席上见梅偶成

吴芾

闻道前村梅已开,有心踏月共徘徊。wén dào qián cūn méi yǐ kāi,yǒu xīn tà yuè gòng pái huái。
谁知白日匆匆过,竟阻青鞋得得来。shuí zhī bái rì cōng cōng guò,jìng zǔ qīng xié dé dé lái。
席上相逢如有旧,尊前伫立恨无媒。xí shàng xiāng féng rú yǒu jiù,zūn qián zhù lì hèn wú méi。
楼头且莫横孤管,我欲今宵醉百杯。lóu tóu qiě mò héng gū guǎn,wǒ yù jīn xiāo zuì bǎi bēi。

再和二首

吴芾

一枝昨夜雪中开,报道江南春信回。yī zhī zuó yè xuě zhōng kāi,bào dào jiāng nán chūn xìn huí。
自与东君私有约,不须驿使寄将来。zì yǔ dōng jūn sī yǒu yuē,bù xū yì shǐ jì jiāng lái。
风姿端是飞琼侣,标格宜为弄玉媒。fēng zī duān shì fēi qióng lǚ,biāo gé yí wèi nòng yù méi。
莫惜移尊来月下,要看疏影落金杯。mò xī yí zūn lái yuè xià,yào kàn shū yǐng luò jīn bēi。

再和二首

吴芾

平生相见即眉开,几遣车停马首回。píng shēng xiāng jiàn jí méi kāi,jǐ qiǎn chē tíng mǎ shǒu huí。
窗外每怜随月到,竹边还喜过墙来。chuāng wài měi lián suí yuè dào,zhú biān hái xǐ guò qiáng lái。
寒香入坐如相觅,幽艳迎人欲自媒。hán xiāng rù zuò rú xiāng mì,yōu yàn yíng rén yù zì méi。
不负此花惟有醉,殷勤且覆掌中杯。bù fù cǐ huā wéi yǒu zuì,yīn qín qiě fù zhǎng zhōng bēi。

用金克家韵赋梅花

吴芾

我赋梅花逼古人,人疑和靖是前身。wǒ fù méi huā bī gǔ rén,rén yí hé jìng shì qián shēn。
只思长向花前醉,不厌闲来树下频。zhǐ sī zhǎng xiàng huā qián zuì,bù yàn xián lái shù xià pín。
俗眼但知夸洁白,老怀端是爱清真。sú yǎn dàn zhī kuā jié bái,lǎo huái duān shì ài qīng zhēn。
大家管领须宜早,莫待飘零作地茵。dà jiā guǎn lǐng xū yí zǎo,mò dài piāo líng zuò dì yīn。

诗勉及门赴海棠之约

吴芾

君与吾游积有年,未曾同醉海棠前。jūn yǔ wú yóu jī yǒu nián,wèi céng tóng zuì hǎi táng qián。
如今君乃先春到,似赴花朝岂偶然。rú jīn jūn nǎi xiān chūn dào,shì fù huā cháo qǐ ǒu rán。
已是诗中参造化,何妨花里见神仙。yǐ shì shī zhōng cān zào huà,hé fáng huā lǐ jiàn shén xiān。
暂归莫负重来约,未及春风便着鞭。zàn guī mò fù zhòng lái yuē,wèi jí chūn fēng biàn zhe biān。