古诗词

多丽·西湖

张翥

晚山青,一川云树冥冥。wǎn shān qīng,yī chuān yún shù míng míng。
正参差、烟凝紫翠,斜阳画出南屏。zhèng cān chà yān níng zǐ cuì,xié yáng huà chū nán píng。
馆娃归、吴台游鹿,铜仙去、汉苑飞萤。guǎn wá guī wú tái yóu lù,tóng xiān qù hàn yuàn fēi yíng。
怀古情多,凭高望极,且将尊酒慰飘零。huái gǔ qíng duō,píng gāo wàng jí,qiě jiāng zūn jiǔ wèi piāo líng。
自湖上、爱梅仙远,鹤梦几时醒。zì hú shàng ài méi xiān yuǎn,hè mèng jǐ shí xǐng。
空留得、六桥疏柳,孤屿危亭。kōng liú dé liù qiáo shū liǔ,gū yǔ wēi tíng。
待苏堤、歌声散尽,更须携妓西泠。dài sū dī gē shēng sàn jǐn,gèng xū xié jì xī líng。
藕花深、雨凉翡翠,菰蒲软、风弄蜻蜓。ǒu huā shēn yǔ liáng fěi cuì,gū pú ruǎn fēng nòng qīng tíng。
澄碧生秋,闹红驻景,采菱新唱最堪听。chéng bì shēng qiū,nào hóng zhù jǐng,cǎi líng xīn chàng zuì kān tīng。
见一片、水天无际,渔火两三星。jiàn yī piàn shuǐ tiān wú jì,yú huǒ liǎng sān xīng。
多情月、为人留照,未过前汀。duō qíng yuè wèi rén liú zhào,wèi guò qián tīng。

张翥

张翥(1287~1368) 元代诗人。字仲举,晋宁(今山西临汾)人。少年时四处游荡,后随著名文人李存读书,十分勤奋。其父调官杭州,又有机会随仇远学习,因此诗文都写得出色,渐有名气。张翥有一段时间隐居扬州,至正初年(1341)被任命为国子助教。后来升至翰林学士承旨。 张翥的作品>>

猜您喜欢

读瀛海喜其绝句清远因口号数诗示九成皆寔意也

张翥

结束黄骝粉画鞯,更投西市买长鞭。jié shù huáng liú fěn huà jiān,gèng tóu xī shì mǎi zhǎng biān。
知侬已有南归日,户部来催助燕钱。zhī nóng yǐ yǒu nán guī rì,hù bù lái cuī zhù yàn qián。

读瀛海喜其绝句清远因口号数诗示九成皆寔意也

张翥

大风尘土涨天飞,遮眼乌纱拍马归。dà fēng chén tǔ zhǎng tiān fēi,zhē yǎn wū shā pāi mǎ guī。
还是洞庭湖水好,待郎来浣旧征衣。hái shì dòng tíng hú shuǐ hǎo,dài láng lái huàn jiù zhēng yī。

大年小景

张翥

一川风柳绿傞傞,古木茅茨近涧阿。yī chuān fēng liǔ lǜ suō suō,gǔ mù máo cí jìn jiàn ā。
汉上无人船不渡,水禽飞处夕阳多。hàn shàng wú rén chuán bù dù,shuǐ qín fēi chù xī yáng duō。

大年小景

张翥

春澹空山不自聊,幽花老画国香销。chūn dàn kōng shān bù zì liáo,yōu huā lǎo huà guó xiāng xiāo。
只今愁绝沅湘路,谁与侯芭赋楚招。zhǐ jīn chóu jué yuán xiāng lù,shuí yǔ hóu bā fù chǔ zhāo。

大年小景

张翥

采采幽芳不盈把,好收风露入铜瓶。cǎi cǎi yōu fāng bù yíng bǎ,hǎo shōu fēng lù rù tóng píng。
虎丘老衲今何在,思见兰芽石上青。hǔ qiū lǎo nà jīn hé zài,sī jiàn lán yá shí shàng qīng。

王杲东白墨兰樵题诗用韵其左并寓所怀

张翥

光风叶叶露香新,欲采幽芳惜暮春。guāng fēng yè yè lù xiāng xīn,yù cǎi yōu fāng xī mù chūn。
几度玉笙吹夜月,潇湘云断不逢人。jǐ dù yù shēng chuī yè yuè,xiāo xiāng yún duàn bù féng rén。

幼闇宗师以诗招赏海棠文申有诗见约次韵

张翥

自是仙家春日迟,紫绵无数袅柔丝。zì shì xiān jiā chūn rì chí,zǐ mián wú shù niǎo róu sī。
凭君多置看花酒,肺渴如今似漏卮。píng jūn duō zhì kàn huā jiǔ,fèi kě rú jīn shì lòu zhī。

幼闇宗师以诗招赏海棠文申有诗见约次韵

张翥

环枢堂上迟明来,要向花前不放杯。huán shū táng shàng chí míng lái,yào xiàng huā qián bù fàng bēi。
只恐狂风无顾藉,尽将春色委苍苔。zhǐ kǒng kuáng fēng wú gù jí,jǐn jiāng chūn sè wěi cāng tái。

幼闇宗师以诗招赏海棠文申有诗见约次韵

张翥

好怀日近少曾开,心忆湖山曾屡回。hǎo huái rì jìn shǎo céng kāi,xīn yì hú shān céng lǚ huí。
不是故人多雅致,谁能相约看花来。bù shì gù rén duō yǎ zhì,shuí néng xiāng yuē kàn huā lái。

早出北城迎社稷香舆

张翥

我如老马怯征鞍,推起东窗欲起难。wǒ rú lǎo mǎ qiè zhēng ān,tuī qǐ dōng chuāng yù qǐ nán。
昨日风雷驱雹过,满衣明月五更寒。zuó rì fēng léi qū báo guò,mǎn yī míng yuè wǔ gèng hán。

廉子祐归省金陵且就秋试作三绝句赠别

张翥

故园归思浩无涯,更听啼鹃恼客怀。gù yuán guī sī hào wú yá,gèng tīng tí juān nǎo kè huái。
后夜月明应有梦,先随潮水过秦淮。hòu yè yuè míng yīng yǒu mèng,xiān suí cháo shuǐ guò qín huái。

廉子祐归省金陵且就秋试作三绝句赠别

张翥

陌上吹衣柳絮风,凭君莫放酒杯空。mò shàng chuī yī liǔ xù fēng,píng jūn mò fàng jiǔ bēi kōng。
归舟总是伤情处,一路残山剩水中。guī zhōu zǒng shì shāng qíng chù,yī lù cán shān shèng shuǐ zhōng。

廉子祐归省金陵且就秋试作三绝句赠别

张翥

自昔高科取俊英,布衣徒步到公卿。zì xī gāo kē qǔ jùn yīng,bù yī tú bù dào gōng qīng。
庙堂今日求材切,正待诸君策治平。miào táng jīn rì qiú cái qiè,zhèng dài zhū jūn cè zhì píng。

偶成二绝句简鲁威学士

张翥

云物凄凉小雪初,半庭残菊蝶来疏。yún wù qī liáng xiǎo xuě chū,bàn tíng cán jú dié lái shū。
连朝笔砚多忙事,借得东泉学士书。lián cháo bǐ yàn duō máng shì,jiè dé dōng quán xué shì shū。

偶成二绝句简鲁威学士

张翥

病起头颅不可风,南窗晴日正融融。bìng qǐ tóu lú bù kě fēng,nán chuāng qíng rì zhèng róng róng。
天怜老境无差使,乞与诗篇酒盏中。tiān lián lǎo jìng wú chà shǐ,qǐ yǔ shī piān jiǔ zhǎn zhōng。