古诗词

答客难

吴芾

我治湖上园,占断山水窟。wǒ zhì hú shàng yuán,zhàn duàn shān shuǐ kū。
幽事日相关,颇觉无暇逸。yōu shì rì xiāng guān,pǒ jué wú xiá yì。
有客来相过,云欲救我失。yǒu kè lái xiāng guò,yún yù jiù wǒ shī。
谓我虽爱闲,未得居闲术。wèi wǒ suī ài xián,wèi dé jū xián shù。
众人役利名,公独役景物。zhòng rén yì lì míng,gōng dú yì jǐng wù。
固与众人殊,未免俱汩没。gù yǔ zhòng rén shū,wèi miǎn jù gǔ méi。
孰若淡无营,燕坐一虚室。shú ruò dàn wú yíng,yàn zuò yī xū shì。
百念尽消除,百事付真率。bǎi niàn jǐn xiāo chú,bǎi shì fù zhēn lǜ。
物来则应之,岂可自撄拂。wù lái zé yīng zhī,qǐ kě zì yīng fú。
客言非不忠,我意客未悉。kè yán fēi bù zhōng,wǒ yì kè wèi xī。
万物仗境生,百果因花实。wàn wù zhàng jìng shēng,bǎi guǒ yīn huā shí。
我闻洛阳城,名园浑比迹。wǒ wén luò yáng chéng,míng yuán hún bǐ jì。
至如司马公,朴素世莫及。zhì rú sī mǎ gōng,pǔ sù shì mò jí。
有园号独乐,晚岁亦加葺。yǒu yuán hào dú lè,wǎn suì yì jiā qì。
人心固不同,岂能尽如一。rén xīn gù bù tóng,qǐ néng jǐn rú yī。
顾我病且衰,行年将七十。gù wǒ bìng qiě shuāi,xíng nián jiāng qī shí。
光景去不留,馀龄那可必。guāng jǐng qù bù liú,yú líng nà kě bì。
要当且逍遥,乐此桑榆日。yào dāng qiě xiāo yáo,lè cǐ sāng yú rì。
宁如土木偶,终朝长兀兀。níng rú tǔ mù ǒu,zhōng cháo zhǎng wù wù。
况有佳山水,兹焉久蟠郁。kuàng yǒu jiā shān shuǐ,zī yān jiǔ pán yù。
地灵尽发露,一旦为我出。dì líng jǐn fā lù,yī dàn wèi wǒ chū。
若不一领略,无乃太拘执。ruò bù yī lǐng lüè,wú nǎi tài jū zhí。
何妨几席间,时与相顾揖。hé fáng jǐ xí jiān,shí yǔ xiāng gù yī。
择胜把酒杯,搜奇入诗笔。zé shèng bǎ jiǔ bēi,sōu qí rù shī bǐ。
犹恨景物多,未能尽收拾。yóu hèn jǐng wù duō,wèi néng jǐn shōu shí。
他人视若忙,我心常自佚。tā rén shì ruò máng,wǒ xīn cháng zì yì。
人无所用心,先圣每忿疾。rén wú suǒ yòng xīn,xiān shèng měi fèn jí。
既不学群儿,诧仙仍佞佛。jì bù xué qún ér,chà xiān réng nìng fú。
不有博奕乎,为之犹胜弗。bù yǒu bó yì hū,wèi zhī yóu shèng fú。
客既闻斯言,语塞几若讷。kè jì wén sī yán,yǔ sāi jǐ ruò nè。
因为客书之,聊以志仿佛。yīn wèi kè shū zhī,liáo yǐ zhì fǎng fú。
会须画成图,继取王摩诘。huì xū huà chéng tú,jì qǔ wáng mó jí。

吴芾

宋台州仙居人,字明可,号湖山居士。高宗绍兴二年进士。为秘书省正字,以不附秦桧,出为处、婺、越三州通判。后除殿中侍御史,力主高宗亲征。孝宗即位,历知婺州、绍兴、临安,累迁吏部侍郎。以刚直见忌,求去。以龙图阁直学士致仕。卒谥康肃。有《湖山集》。 吴芾的作品>>

猜您喜欢

和隐老见怀二首

吴芾

独立溪头怅望时,高人遗我送春诗。dú lì xī tóu chàng wàng shí,gāo rén yí wǒ sòng chūn shī。
不知春色归何处,月落空庭费梦思。bù zhī chūn sè guī hé chù,yuè luò kōng tíng fèi mèng sī。

和隐老见怀二首

吴芾

咫尺经时阻笑言,春归空想给孤园。zhǐ chǐ jīng shí zǔ xiào yán,chūn guī kōng xiǎng gěi gū yuán。
一声啼鸟山深处,宴坐蒲团未觉喧。yī shēng tí niǎo shān shēn chù,yàn zuò pú tuán wèi jué xuān。

和天予二首

吴芾

自昔常难四者并,一杯相属意非轻。zì xī cháng nán sì zhě bìng,yī bēi xiāng shǔ yì fēi qīng。
只今欲破愁城去,赖子时来举酒兵。zhǐ jīn yù pò chóu chéng qù,lài zi shí lái jǔ jiǔ bīng。

和天予二首

吴芾

吾子才如千里驹,肯同泛泛水中凫。wú zi cái rú qiān lǐ jū,kěn tóng fàn fàn shuǐ zhōng fú。
乘时早取封侯印,莫惮郊原骨已枯。chéng shí zǎo qǔ fēng hóu yìn,mò dàn jiāo yuán gǔ yǐ kū。

和金功叟二首

吴芾

两家诞日俱延客,长恨无缘笑语同。liǎng jiā dàn rì jù yán kè,zhǎng hèn wú yuán xiào yǔ tóng。
辄奉朋尊聊介寿,愿言百岁亦如翁。zhé fèng péng zūn liáo jiè shòu,yuàn yán bǎi suì yì rú wēng。

和金功叟二首

吴芾

君家今岁受恩封,共庆夫夫妇妇同。jūn jiā jīn suì shòu ēn fēng,gòng qìng fū fū fù fù tóng。
况遇诞弥尤可乐,愿拚沉醉似仙翁。kuàng yù dàn mí yóu kě lè,yuàn pàn chén zuì shì xiān wēng。

再和天予二首

吴芾

行轩未用苦相催,花下清尊正欲开。xíng xuān wèi yòng kǔ xiāng cuī,huā xià qīng zūn zhèng yù kāi。
君若此时留不住,何如当日罢休来。jūn ruò cǐ shí liú bù zhù,hé rú dāng rì bà xiū lái。

再和天予二首

吴芾

中秋花月共徘徊,正喜相逢笑口开。zhōng qiū huā yuè gòng pái huái,zhèng xǐ xiāng féng xiào kǒu kāi。
君既不留吾亦去,何时又向此间来。jūn jì bù liú wú yì qù,hé shí yòu xiàng cǐ jiān lái。

游仙都观五首

吴芾

来访仙人古玉虚,山前有客指迷涂。lái fǎng xiān rén gǔ yù xū,shān qián yǒu kè zhǐ mí tú。
烟云渺渺孤峰绝,松竹森森一径迂。yān yún miǎo miǎo gū fēng jué,sōng zhú sēn sēn yī jìng yū。

游仙都观五首

吴芾

策杖行行入翠微,步虚山下久忘归。cè zhàng xíng xíng rù cuì wēi,bù xū shān xià jiǔ wàng guī。
幽栖宜有中林士,何事斯人近世稀。yōu qī yí yǒu zhōng lín shì,hé shì sī rén jìn shì xī。

游仙都观五首

吴芾

闻道山颠有鼎湖,莲花还似旧时无。wén dào shān diān yǒu dǐng hú,lián huā hái shì jiù shí wú。
轩辕去后空车辙,疑此山川即旧都。xuān yuán qù hòu kōng chē zhé,yí cǐ shān chuān jí jiù dōu。

游仙都观五首

吴芾

人已乘龙去不还,尚馀双鹤不知年。rén yǐ chéng lóng qù bù hái,shàng yú shuāng hè bù zhī nián。
坐来顿觉尘寰隔,始信壶中别有天。zuò lái dùn jué chén huán gé,shǐ xìn hú zhōng bié yǒu tiān。

游仙都观五首

吴芾

登览兹山古到今,流传今有几何人。dēng lǎn zī shān gǔ dào jīn,liú chuán jīn yǒu jǐ hé rén。
如今胜践悬知少,况有新诗为写真。rú jīn shèng jiàn xuán zhī shǎo,kuàng yǒu xīn shī wèi xiě zhēn。

题蛾眉亭用内翰沈公韵

吴芾

几多去棹与来帆,竞利奔名一水间。jǐ duō qù zhào yǔ lái fān,jìng lì bēn míng yī shuǐ jiān。
应怪行人浑不悟,临流长是蹙眉山。yīng guài xíng rén hún bù wù,lín liú zhǎng shì cù méi shān。

权郡许丈饯别于蛾眉亭怅然有作

吴芾

此邦是处见蛾眉,独有斯亭见处奇。cǐ bāng shì chù jiàn é méi,dú yǒu sī tíng jiàn chù qí。
对此已添离别恨,可堪更值夕阳时。duì cǐ yǐ tiān lí bié hèn,kě kān gèng zhí xī yáng shí。