古诗词

纪梦

吴芾

平生好山水,至老心不移。píng shēng hǎo shān shuǐ,zhì lǎo xīn bù yí。
每闻有佳处,欲见唯恐迟。měi wén yǒu jiā chù,yù jiàn wéi kǒng chí。
相去虽云远,不惮脚力疲。xiāng qù suī yún yuǎn,bù dàn jiǎo lì pí。
纵不能得到,夜梦必见之。zòng bù néng dé dào,yè mèng bì jiàn zhī。
晚岁卜筑地,一半在翠微。wǎn suì bo zhù dì,yī bàn zài cuì wēi。
山水既俱胜,景物还相宜。shān shuǐ jì jù shèng,jǐng wù hái xiāng yí。
旁人来睹此,已自心目怡。páng rén lái dǔ cǐ,yǐ zì xīn mù yí。
若乃梦中见,则又远过斯。ruò nǎi mèng zhōng jiàn,zé yòu yuǎn guò sī。
高山与流水,到处皆崛奇。gāo shān yǔ liú shuǐ,dào chù jiē jué qí。
其间有楼观,金碧仍相辉。qí jiān yǒu lóu guān,jīn bì réng xiāng huī。
幽深极险怪,皆世所未窥。yōu shēn jí xiǎn guài,jiē shì suǒ wèi kuī。
谓必神仙窟,非世所得知。wèi bì shén xiān kū,fēi shì suǒ dé zhī。
不谓我凡骨,乃获来游嬉。bù wèi wǒ fán gǔ,nǎi huò lái yóu xī。
恍然若惊觉,有如天上归。huǎng rán ruò jīng jué,yǒu rú tiān shàng guī。
是岂造物者,不与人相违。shì qǐ zào wù zhě,bù yǔ rén xiāng wéi。
知我有雅好,特以此见贻。zhī wǒ yǒu yǎ hǎo,tè yǐ cǐ jiàn yí。
嗟我今老矣,万事都弃遗。jiē wǒ jīn lǎo yǐ,wàn shì dōu qì yí。
犹有山水债,未能忘梦思。yóu yǒu shān shuǐ zhài,wèi néng wàng mèng sī。
他日或蝉蜕,百态不愿为。tā rì huò chán tuì,bǎi tài bù yuàn wèi。
只愿海山去,赴我赤松期。zhǐ yuàn hǎi shān qù,fù wǒ chì sōng qī。

吴芾

宋台州仙居人,字明可,号湖山居士。高宗绍兴二年进士。为秘书省正字,以不附秦桧,出为处、婺、越三州通判。后除殿中侍御史,力主高宗亲征。孝宗即位,历知婺州、绍兴、临安,累迁吏部侍郎。以刚直见忌,求去。以龙图阁直学士致仕。卒谥康肃。有《湖山集》。 吴芾的作品>>

猜您喜欢

题商乐庵

吴芾

游戏一橘中,自谓有足乐。yóu xì yī jú zhōng,zì wèi yǒu zú lè。
何如在商山,笑傲视寥廓。hé rú zài shāng shān,xiào ào shì liáo kuò。

芳洲

吴芾

秋风雕兰芷,芳洲久寂寞。qiū fēng diāo lán zhǐ,fāng zhōu jiǔ jì mò。
痛饮读离骚,此兴亦不恶。tòng yǐn dú lí sāo,cǐ xīng yì bù è。

咏松

吴芾

幸不生涧底,杰出苍苍崖。xìng bù shēng jiàn dǐ,jié chū cāng cāng yá。
岁寒只孤秀,万木非吾侪。suì hán zhǐ gū xiù,wàn mù fēi wú chái。

送白酒白莲与钟统制钱广文因成二绝

吴芾

瓮头白酒熟,池上白莲开。wèng tóu bái jiǔ shú,chí shàng bái lián kāi。
我爱君纯白,聊持荐一杯。wǒ ài jūn chún bái,liáo chí jiàn yī bēi。

送白酒白莲与钟统制钱广文因成二绝

吴芾

白酒方浮玉,白莲仍可人。bái jiǔ fāng fú yù,bái lián réng kě rén。
赠君飞大白,聊作冷官春。zèng jūn fēi dà bái,liáo zuò lěng guān chūn。

六月末间拒霜已开

吴芾

暑气犹未退,寒花早已开。shǔ qì yóu wèi tuì,hán huā zǎo yǐ kāi。
衰年宁有几,寒暑若相催。shuāi nián níng yǒu jǐ,hán shǔ ruò xiāng cuī。

香丛

吴芾

缓步绕芳丛,时时鼻观通。huǎn bù rào fāng cóng,shí shí bí guān tōng。
不须薰百和,满院是香风。bù xū xūn bǎi hé,mǎn yuàn shì xiāng fēng。

生朝有感

吴芾

每岁逢生日,予心喜复悲。měi suì féng shēng rì,yǔ xīn xǐ fù bēi。
新年六十六,能得几多时。xīn nián liù shí liù,néng dé jǐ duō shí。

小有洞

吴芾

世人竞蜗角,终日汩尘缘。shì rén jìng wō jiǎo,zhōng rì gǔ chén yuán。
谁谓名园内,深藏小洞天。shuí wèi míng yuán nèi,shēn cáng xiǎo dòng tiān。

虞兵张宥康永年未六十一日相继力求归农余因嘉其志作小绝以纪之

吴芾

仕宦老不休,虞兵乃知止。shì huàn lǎo bù xiū,yú bīng nǎi zhī zhǐ。
低头愧斯人,三叹不能已。dī tóu kuì sī rén,sān tàn bù néng yǐ。

芙蓉

吴芾

谁向澄波上,尽将云锦铺。shuí xiàng chéng bō shàng,jǐn jiāng yún jǐn pù。
无因一寓目,却忆小西湖。wú yīn yī yù mù,què yì xiǎo xī hú。

前太守仲求石问

吴芾

不解追时好,尤非治郡才。bù jiě zhuī shí hǎo,yóu fēi zhì jùn cái。
故山猿鹤怨,应怪未归来。gù shān yuán hè yuàn,yīng guài wèi guī lái。

前太守仲求石问

吴芾

度力难堪事,甘心作弃才。dù lì nán kān shì,gān xīn zuò qì cái。
欲归归未得,却悔出山来。yù guī guī wèi dé,què huǐ chū shān lái。

前太守仲求石问

吴芾

此日老法从,当年穷秀才。cǐ rì lǎo fǎ cóng,dāng nián qióng xiù cái。
从今归去好,非不遇时来。cóng jīn guī qù hǎo,fēi bù yù shí lái。

题日涉园

吴芾

幽园足佳趣,散策日经行。yōu yuán zú jiā qù,sàn cè rì jīng xíng。
岁久禽鱼熟,人来自不惊。suì jiǔ qín yú shú,rén lái zì bù jīng。