古诗词

赠云谷道士

胡仲弓

身形如野鹤,飞去每离群。shēn xíng rú yě hè,fēi qù měi lí qún。
玉磬随缘定,金丹与众分。yù qìng suí yuán dìng,jīn dān yǔ zhòng fēn。
渴摇花上露,卧枕谷中云。kě yáo huā shàng lù,wò zhěn gǔ zhōng yún。
传得九仙诀,修真好似君。chuán dé jiǔ xiān jué,xiū zhēn hǎo shì jūn。

胡仲弓

胡仲弓,宋朝诗人。公元一二六六年前后在世]字希圣,清源人,胡仲参之弟。生卒年均不详,约宋度宗咸淳二年前后在世。登进士第为会稽令,老母适至,而已是黜。自后浪迹江湖以终。仲弓工诗,著有苇航漫游稿四卷,《四库总目》传于世。 胡仲弓的作品>>

猜您喜欢

题山居十绝深省

胡仲弓

许大乾坤满世间,管窥蠡测已为难。xǔ dà qián kūn mǎn shì jiān,guǎn kuī lí cè yǐ wèi nán。
谁将一线通天窍,输与高人着眼看。shuí jiāng yī xiàn tōng tiān qiào,shū yǔ gāo rén zhe yǎn kàn。

题山居十绝深省

胡仲弓

来寻高处卧吟身,泉石中间避世尘。lái xún gāo chù wò yín shēn,quán shí zhōng jiān bì shì chén。
莫把白云都占断,也分一半与闲人。mò bǎ bái yún dōu zhàn duàn,yě fēn yī bàn yǔ xián rén。

题山居十绝深省

胡仲弓

万里江山万里天,沙平雁落远相连。wàn lǐ jiāng shān wàn lǐ tiān,shā píng yàn luò yuǎn xiāng lián。
西风吹断云衣细,一叶飞来是钓船。xī fēng chuī duàn yún yī xì,yī yè fēi lái shì diào chuán。

题山居十绝深省

胡仲弓

惊涛日夜战喧豗,危甚瞿塘滟滪堆。jīng tāo rì yè zhàn xuān huī,wēi shén qú táng yàn yù duī。
稳把一竿临碧水,三神山上钓鳌来。wěn bǎ yī gān lín bì shuǐ,sān shén shān shàng diào áo lái。

题山居十绝深省

胡仲弓

今昨孤山迥不同,逋仙谁与管春风。jīn zuó gū shān jiǒng bù tóng,bū xiān shuí yǔ guǎn chūn fēng。
暗香疏影无寻处,元在泠泠一涧中。àn xiāng shū yǐng wú xún chù,yuán zài líng líng yī jiàn zhōng。

题山居十绝深省

胡仲弓

万仞岗头著此身,乾坤围里尽红尘。wàn rèn gǎng tóu zhù cǐ shēn,qián kūn wéi lǐ jǐn hóng chén。
欲知山水有穷处,却是离娄看得真。yù zhī shān shuǐ yǒu qióng chù,què shì lí lóu kàn dé zhēn。

杂兴

胡仲弓

苏堤拍拍水平湖,谁信田间苗欲枯。sū dī pāi pāi shuǐ píng hú,shuí xìn tián jiān miáo yù kū。
路上行人方苦热,山中七月已围炉。lù shàng xíng rén fāng kǔ rè,shān zhōng qī yuè yǐ wéi lú。

晚春

胡仲弓

万红千紫已摧残,留得荼蘼一架看。wàn hóng qiān zǐ yǐ cuī cán,liú dé tú mí yī jià kàn。
燕子不知人意懒,飞来帘里诉春寒。yàn zi bù zhī rén yì lǎn,fēi lái lián lǐ sù chūn hán。

芭蕉花

胡仲弓

绿蜡一株才吐焰,红绡半卷渐抽花。lǜ là yī zhū cái tǔ yàn,hóng xiāo bàn juǎn jiàn chōu huā。
窗前映月人无寐,疑是银灯透碧纱。chuāng qián yìng yuè rén wú mèi,yí shì yín dēng tòu bì shā。

竹阁

胡仲弓

万竿丛里立嶆峨,叶叶清风受用多。wàn gān cóng lǐ lì cáo é,yè yè qīng fēng shòu yòng duō。
见说香山老居士,夜深犹唱竹枝歌。jiàn shuō xiāng shān lǎo jū shì,yè shēn yóu chàng zhú zhī gē。

凤凰台

胡仲弓

台上梧桐失旧栽,荒丘寂寂掩蒿莱。tái shàng wú tóng shī jiù zāi,huāng qiū jì jì yǎn hāo lái。
凤凰一去不复返,引得鸱鸮向此来。fèng huáng yī qù bù fù fǎn,yǐn dé chī xiāo xiàng cǐ lái。

题刘氏东陵图

胡仲弓

昔日青门喜种瓜,尚遗种子在天涯。xī rì qīng mén xǐ zhǒng guā,shàng yí zhǒng zi zài tiān yá。
如今落在刘郎手,刘邵原来自一家。rú jīn luò zài liú láng shǒu,liú shào yuán lái zì yī jiā。

秣陵

胡仲弓

山自青青水自流,五云犹绕帝王州。shān zì qīng qīng shuǐ zì liú,wǔ yún yóu rào dì wáng zhōu。
谁将千幅鹅溪绢,画出东南一片秋。shuí jiāng qiān fú é xī juàn,huà chū dōng nán yī piàn qiū。

梦中

胡仲弓

忽思十数年前事,只似今朝昨日间。hū sī shí shù nián qián shì,zhǐ shì jīn cháo zuó rì jiān。
堪叹梦中犹有梦,浮生能得几时闲。kān tàn mèng zhōng yóu yǒu mèng,fú shēng néng dé jǐ shí xián。

众芳所

胡仲弓

接䍦倒著醉花傍,染得衣巾一味芳。jiē lí dào zhù zuì huā bàng,rǎn dé yī jīn yī wèi fāng。
说与园丁严锁钥,免教韩寿去偷香。shuō yǔ yuán dīng yán suǒ yào,miǎn jiào hán shòu qù tōu xiāng。