古诗词

寄抱拙

胡仲弓

割席坐春风,清谈滋味浓。gē xí zuò chūn fēng,qīng tán zī wèi nóng。
齐门听鼓瑟,长乐忆闻钟。qí mén tīng gǔ sè,zhǎng lè yì wén zhōng。
道等千钧重,诗轻万户封。dào děng qiān jūn zhòng,shī qīng wàn hù fēng。
梅花今在望,载酒几时重。méi huā jīn zài wàng,zài jiǔ jǐ shí zhòng。

胡仲弓

胡仲弓,宋朝诗人。公元一二六六年前后在世]字希圣,清源人,胡仲参之弟。生卒年均不详,约宋度宗咸淳二年前后在世。登进士第为会稽令,老母适至,而已是黜。自后浪迹江湖以终。仲弓工诗,著有苇航漫游稿四卷,《四库总目》传于世。 胡仲弓的作品>>

猜您喜欢

赠云谷道士

胡仲弓

身形如野鹤,飞去每离群。shēn xíng rú yě hè,fēi qù měi lí qún。
玉磬随缘定,金丹与众分。yù qìng suí yuán dìng,jīn dān yǔ zhòng fēn。
渴摇花上露,卧枕谷中云。kě yáo huā shàng lù,wò zhěn gǔ zhōng yún。
传得九仙诀,修真好似君。chuán dé jiǔ xiān jué,xiū zhēn hǎo shì jūn。

矮道人

胡仲弓

白发苍颜老,孩童三尺身。bái fā cāng yán lǎo,hái tóng sān chǐ shēn。
向来阳刺史,留得道州人。xiàng lái yáng cì shǐ,liú dé dào zhōu rén。
凫膝应难续,龟趺卒莫伸。fú xī yīng nán xù,guī fū zú mò shēn。
朝家无岁贡,流落瘴江滨。cháo jiā wú suì gòng,liú luò zhàng jiāng bīn。

送丁鍊师归福堂

胡仲弓

易东流派远,千载见斯人。yì dōng liú pài yuǎn,qiān zài jiàn sī rén。
金鼎烹龙虎,丹书役鬼神。jīn dǐng pēng lóng hǔ,dān shū yì guǐ shén。
形臞心更古,食淡语尤真。xíng qú xīn gèng gǔ,shí dàn yǔ yóu zhēn。
野鹤冲天去,空馀华表身。yě hè chōng tiān qù,kōng yú huá biǎo shēn。

失脚

胡仲弓

失脚江湖久,忧时鬓欲皤。shī jiǎo jiāng hú jiǔ,yōu shí bìn yù pó。
壮心驰北阙,痴梦绕南柯。zhuàng xīn chí běi quē,chī mèng rào nán kē。
万里关山远,一春风雨多。wàn lǐ guān shān yuǎn,yī chūn fēng yǔ duō。
穷檐茅屋下,忍听扊扅歌。qióng yán máo wū xià,rěn tīng yǎn yí gē。

汤惠院以五言定交用韵以谢

胡仲弓

阿邕才识面,转盼便回春。ā yōng cái shí miàn,zhuǎn pàn biàn huí chūn。
药笼还君富,诗囊笑我贫。yào lóng hái jūn fù,shī náng xiào wǒ pín。
学遵东鲁训,句逼晚唐人。xué zūn dōng lǔ xùn,jù bī wǎn táng rén。
五字论交意,吟边忆李频。wǔ zì lùn jiāo yì,yín biān yì lǐ pín。

春郊晚归

胡仲弓

苔钱随履迹,柳絮点春衣。tái qián suí lǚ jì,liǔ xù diǎn chūn yī。
塔影留残照,钟声出翠微。tǎ yǐng liú cán zhào,zhōng shēng chū cuì wēi。
扶将藜杖去,挑取锦囊归。fú jiāng lí zhàng qù,tiāo qǔ jǐn náng guī。
缓步微吟久,重城半掩扉。huǎn bù wēi yín jiǔ,zhòng chéng bàn yǎn fēi。

洪楼分得车字韵

胡仲弓

江湖诗境阔,终不似楼居。jiāng hú shī jìng kuò,zhōng bù shì lóu jū。
老怕吟毡冷,生来酒兴疏。lǎo pà yín zhān lěng,shēng lái jiǔ xīng shū。
爱闲随有鹤,因病出无驴。ài xián suí yǒu hè,yīn bìng chū wú lǘ。
莫笑柴扉窄,犹堪长者车。mò xiào chái fēi zhǎi,yóu kān zhǎng zhě chē。

送赵庸斋去国

胡仲弓

十年居要路,依旧老书生。shí nián jū yào lù,yī jiù lǎo shū shēng。
公论是非定,宗臣去就轻。gōng lùn shì fēi dìng,zōng chén qù jiù qīng。
群鸦分地噪,一凤仰天鸣。qún yā fēn dì zào,yī fèng yǎng tiān míng。
善类俄星散,何因见太平。shàn lèi é xīng sàn,hé yīn jiàn tài píng。

山居

胡仲弓

懒踏红尘路,山居世念轻。lǎn tà hóng chén lù,shān jū shì niàn qīng。
浇兰清夜气,撼竹引秋声。jiāo lán qīng yè qì,hàn zhú yǐn qiū shēng。
缺月当栏挂,闲云贴水轻。quē yuè dāng lán guà,xián yún tiē shuǐ qīng。
不知何处鹤,亦作太平鸣。bù zhī hé chù hè,yì zuò tài píng míng。

山居

胡仲弓

山扉风自掩,地僻少将迎。shān fēi fēng zì yǎn,dì pì shǎo jiāng yíng。
奇字挑灯看,新吟击钵成。qí zì tiāo dēng kàn,xīn yín jī bō chéng。
凤花开自落,萤草腐还生。fèng huā kāi zì luò,yíng cǎo fǔ hái shēng。
静听邻琴响,疑调慢角声。jìng tīng lín qín xiǎng,yí diào màn jiǎo shēng。

寄林可山

胡仲弓

相去各天涯,江湖会面迟。xiāng qù gè tiān yá,jiāng hú huì miàn chí。
数年不通问,一见便言诗。shù nián bù tōng wèn,yī jiàn biàn yán shī。
近世无和靖,今人说项斯。jìn shì wú hé jìng,jīn rén shuō xiàng sī。
孤山梅已熟,滋味独君知。gū shān méi yǐ shú,zī wèi dú jūn zhī。

寄林可山

胡仲弓

可人期不至,日日望山孤。kě rén qī bù zhì,rì rì wàng shān gū。
不是招吟侣,多应觅酒徒。bù shì zhāo yín lǚ,duō yīng mì jiǔ tú。
虚名付蕉鹿,清兴动莼鲈。xū míng fù jiāo lù,qīng xīng dòng chún lú。
见说同川好,能通一苇无。jiàn shuō tóng chuān hǎo,néng tōng yī wěi wú。

寄芸居

胡仲弓

京尘方衮衮,君独此安居。jīng chén fāng gǔn gǔn,jūn dú cǐ ān jū。
竹简编科斗,芸香辟蠹鱼。zhú jiǎn biān kē dòu,yún xiāng pì dù yú。
眼空湖海士,儿读圣贤书。yǎn kōng hú hǎi shì,ér dú shèng xián shū。
一样吟樽乐,公卿未必如。yī yàng yín zūn lè,gōng qīng wèi bì rú。

寄容老

胡仲弓

抖擞征衣著,京尘点涴深。dǒu sǒu zhēng yī zhù,jīng chén diǎn wò shēn。
羡君有丘壑,愧我未山林。xiàn jūn yǒu qiū hè,kuì wǒ wèi shān lín。
卜隐中年事,怀人静夜心。bo yǐn zhōng nián shì,huái rén jìng yè xīn。
何时遂归兴,杯酒共清吟。hé shí suì guī xīng,bēi jiǔ gòng qīng yín。

寄藏叟

胡仲弓

版扉常半掩,人静少经过。bǎn fēi cháng bàn yǎn,rén jìng shǎo jīng guò。
禅思夜来得,吟情秋后多。chán sī yè lái dé,yín qíng qiū hòu duō。
月高幡影直,风定磬声和。yuè gāo fān yǐng zhí,fēng dìng qìng shēng hé。
何日同携手,云山访薜萝。hé rì tóng xié shǒu,yún shān fǎng bì luó。
5921234567»