古诗词

听宫入琴

胡仲弓

群哇方杂奏,忽听数声琴。qún wa fāng zá zòu,hū tīng shù shēng qín。
天地有清气,君王知正音。tiān dì yǒu qīng qì,jūn wáng zhī zhèng yīn。
悲风生指玉,明月照徽金。bēi fēng shēng zhǐ yù,míng yuè zhào huī jīn。
曾抚昭君怨,宫人泪满襟。céng fǔ zhāo jūn yuàn,gōng rén lèi mǎn jīn。

胡仲弓

胡仲弓,宋朝诗人。公元一二六六年前后在世]字希圣,清源人,胡仲参之弟。生卒年均不详,约宋度宗咸淳二年前后在世。登进士第为会稽令,老母适至,而已是黜。自后浪迹江湖以终。仲弓工诗,著有苇航漫游稿四卷,《四库总目》传于世。 胡仲弓的作品>>

猜您喜欢

恭和皇帝宸翰四绝句

胡仲弓

御沟镇日水潺潺,安得流红到世间。yù gōu zhèn rì shuǐ chán chán,ān dé liú hóng dào shì jiān。
三十六宫新雨露,春风长绕八盘山。sān shí liù gōng xīn yǔ lù,chūn fēng zhǎng rào bā pán shān。

次芸居无题韵

胡仲弓

身似浮云不定栖,倚栏觅句听鸦啼。shēn shì fú yún bù dìng qī,yǐ lán mì jù tīng yā tí。
洛阳纸价新来贵,吟得诗成就壁题。luò yáng zhǐ jià xīn lái guì,yín dé shī chéng jiù bì tí。

寄方南湖

胡仲弓

风雨中间奔客程,征衣湿尽尚悭晴。fēng yǔ zhōng jiān bēn kè chéng,zhēng yī shī jǐn shàng qiān qíng。
可人不见空惆怅,拍拍一湖春水平。kě rén bù jiàn kōng chóu chàng,pāi pāi yī hú chūn shuǐ píng。

次韵顺适遣寄

胡仲弓

拟折芳馨遗所思,要将心事共谋惟。nǐ zhé fāng xīn yí suǒ sī,yào jiāng xīn shì gòng móu wéi。
暮云遮断松江路,重读夫君别后诗。mù yún zhē duàn sōng jiāng lù,zhòng dú fū jūn bié hòu shī。

游小身岩

胡仲弓

千古岩隈迹未尘,几多斧凿幻全身。qiān gǔ yán wēi jì wèi chén,jǐ duō fǔ záo huàn quán shēn。
金身丈六犹言小,绝倒侏儒世上人。jīn shēn zhàng liù yóu yán xiǎo,jué dào zhū rú shì shàng rén。

瑞香花

胡仲弓

生处多应散紫芝,清香端的与梅期。shēng chù duō yīng sàn zǐ zhī,qīng xiāng duān de yǔ méi qī。
梅花刚被人描画,却是清香人不知。méi huā gāng bèi rén miáo huà,què shì qīng xiāng rén bù zhī。

刘项祠

胡仲弓

二祠相望几春秋,祀了龙颜祀沐猴。èr cí xiāng wàng jǐ chūn qiū,sì le lóng yán sì mù hóu。
章戴溪南梨岭北,不知何处是鸿沟。zhāng dài xī nán lí lǐng běi,bù zhī hé chù shì hóng gōu。

客里

胡仲弓

客里吟诗几岁寒,归来依旧客衣单。kè lǐ yín shī jǐ suì hán,guī lái yī jiù kè yī dān。
一冬不见孤山面,只买梅花带雪看。yī dōng bù jiàn gū shān miàn,zhǐ mǎi méi huā dài xuě kàn。

水乐洞

胡仲弓

娲皇昔日奏钧天,一派清音知几年。wā huáng xī rì zòu jūn tiān,yī pài qīng yīn zhī jǐ nián。
寄语山灵好收拾,不须留与世人传。jì yǔ shān líng hǎo shōu shí,bù xū liú yǔ shì rén chuán。

游水乐烟霞二洞三绝

胡仲弓

此是游山第二回,天风吹断洞云开。cǐ shì yóu shān dì èr huí,tiān fēng chuī duàn dòng yún kāi。
人生到处须行乐,不为寻梅亦自来。rén shēng dào chù xū xíng lè,bù wèi xún méi yì zì lái。

游水乐烟霞二洞三绝

胡仲弓

爱山分席坐松阴,草草杯盘慰赏心。ài shān fēn xí zuò sōng yīn,cǎo cǎo bēi pán wèi shǎng xīn。
水乐不鸣天籁寂,数声幽鸟和清吟。shuǐ lè bù míng tiān lài jì,shù shēng yōu niǎo hé qīng yín。

游水乐烟霞二洞三绝

胡仲弓

象鼻峰前得少留,烟霞风景记来游。xiàng bí fēng qián dé shǎo liú,yān xiá fēng jǐng jì lái yóu。
等闲拂石题名姓,惹得青云上笔头。děng xián fú shí tí míng xìng,rě dé qīng yún shàng bǐ tóu。

景阳宫井

胡仲弓

隋师已迫长江浒,玉树庭花曲未终。suí shī yǐ pò zhǎng jiāng hǔ,yù shù tíng huā qū wèi zhōng。
千古龙鸾有遗恨,胭脂井上至今红。qiān gǔ lóng luán yǒu yí hèn,yān zhī jǐng shàng zhì jīn hóng。

过桐江三绝

胡仲弓

解缆移舟浙水滨,晚潮初落岸痕新。jiě lǎn yí zhōu zhè shuǐ bīn,wǎn cháo chū luò àn hén xīn。
酒酣卧唱江南曲,月在篷窗冷照人。jiǔ hān wò chàng jiāng nán qū,yuè zài péng chuāng lěng zhào rén。

过桐江三绝

胡仲弓

客星何预汉中兴,枉把虚名累子陵。kè xīng hé yù hàn zhōng xīng,wǎng bǎ xū míng lèi zi líng。
千古钓坛如壁立,先生去后少人登。qiān gǔ diào tán rú bì lì,xiān shēng qù hòu shǎo rén dēng。