古诗词

将之官越上留别诸友

胡仲弓

一官如许冷,况复是清贫。yī guān rú xǔ lěng,kuàng fù shì qīng pín。
槐市风何古,兰亭本却真。huái shì fēng hé gǔ,lán tíng běn què zhēn。
春行蓬岛外,月满鉴湖滨。chūn xíng péng dǎo wài,yuè mǎn jiàn hú bīn。
想得同吟者,携诗举似人。xiǎng dé tóng yín zhě,xié shī jǔ shì rén。

胡仲弓

胡仲弓,宋朝诗人。公元一二六六年前后在世]字希圣,清源人,胡仲参之弟。生卒年均不详,约宋度宗咸淳二年前后在世。登进士第为会稽令,老母适至,而已是黜。自后浪迹江湖以终。仲弓工诗,著有苇航漫游稿四卷,《四库总目》传于世。 胡仲弓的作品>>

猜您喜欢

春晴

胡仲弓

寒斋浅酌喜新晴,绝倒湘累赋独醒。hán zhāi qiǎn zhuó xǐ xīn qíng,jué dào xiāng lèi fù dú xǐng。
清坐苦无佳客话,朗吟生怕俗人听。qīng zuò kǔ wú jiā kè huà,lǎng yín shēng pà sú rén tīng。
五湖四海双尘屐,万壑千岩一画屏。wǔ hú sì hǎi shuāng chén jī,wàn hè qiān yán yī huà píng。
云雨从来翻覆手,黄昏更看照泥星。yún yǔ cóng lái fān fù shǒu,huáng hūn gèng kàn zhào ní xīng。

次洪阳岩太卿韵为方蒙仲书监赋西清风月

胡仲弓

莫听豳人歌楚茨,鬻书空笑未多赀。mò tīng bīn rén gē chǔ cí,yù shū kōng xiào wèi duō zī。
治中尽说裴怀古,馆下曾宗韩退之。zhì zhōng jǐn shuō péi huái gǔ,guǎn xià céng zōng hán tuì zhī。
西望前山谁拄笏,南来别驾例能诗。xī wàng qián shān shuí zhǔ hù,nán lái bié jià lì néng shī。
昔贤自有清标在,添在桐城一段奇。xī xián zì yǒu qīng biāo zài,tiān zài tóng chéng yī duàn qí。

寄朱静佳明府

胡仲弓

十载江湖叹不遭,识君岁月漫蹉跎。shí zài jiāng hú tàn bù zāo,shí jūn suì yuè màn cuō tuó。
文书南去静边省,山水西来佳处多。wén shū nán qù jìng biān shěng,shān shuǐ xī lái jiā chù duō。
琴调本高缘抚字,诗逋未了欠催科。qín diào běn gāo yuán fǔ zì,shī bū wèi le qiàn cuī kē。
骚人标致清如许,制锦机中制芰荷。sāo rén biāo zhì qīng rú xǔ,zhì jǐn jī zhōng zhì jì hé。

寒食雨中用李希膺韵

胡仲弓

平明风雨酿春寒,试把饧和杏酪餐。píng míng fēng yǔ niàng chūn hán,shì bǎ táng hé xìng lào cān。
野祭人来悲冷节,郊行谁肯共吟鞍。yě jì rén lái bēi lěng jié,jiāo xíng shuí kěn gòng yín ān。
煮茶有约泉堪品,禁火无条燧莫钻。zhǔ chá yǒu yuē quán kān pǐn,jìn huǒ wú tiáo suì mò zuān。
一百五朝全戒酒,定知梦不到邯郸。yī bǎi wǔ cháo quán jiè jiǔ,dìng zhī mèng bù dào hán dān。

夜饮赵明府归来偶成

胡仲弓

睡思浓时酒已醺,主人犹自倒金樽。shuì sī nóng shí jiǔ yǐ xūn,zhǔ rén yóu zì dào jīn zūn。
绮筵散尽月初上,画烛泣残宵正分。qǐ yán sàn jǐn yuè chū shàng,huà zhú qì cán xiāo zhèng fēn。
榕叶声中清醉梦,梅花影里返吟魂。róng yè shēng zhōng qīng zuì mèng,méi huā yǐng lǐ fǎn yín hún。
归来小立楼西角,紫帽峰头生白云。guī lái xiǎo lì lóu xī jiǎo,zǐ mào fēng tóu shēng bái yún。

清泉院用柱间韵

胡仲弓

僧居一路曲通村,日落层巅生暮云。sēng jū yī lù qū tōng cūn,rì luò céng diān shēng mù yún。
白石巧于山背出,清泉时向涧边闻。bái shí qiǎo yú shān bèi chū,qīng quán shí xiàng jiàn biān wén。
钵盂未信承龙化,锡杖曾经解虎纷。bō yú wèi xìn chéng lóng huà,xī zhàng céng jīng jiě hǔ fēn。
归去鹤猿应笑我,稚圭何必更移文。guī qù hè yuán yīng xiào wǒ,zhì guī hé bì gèng yí wén。

代寿圆峤颜文昌

胡仲弓

长命新诗恰剪裁,瓣香南望祝蓬莱。zhǎng mìng xīn shī qià jiǎn cái,bàn xiāng nán wàng zhù péng lái。
千龄椿算从天与,九节蒲根著地栽。qiān líng chūn suàn cóng tiān yǔ,jiǔ jié pú gēn zhù dì zāi。
范不待年甘引去,文虽告老召还来。fàn bù dài nián gān yǐn qù,wén suī gào lǎo zhào hái lái。
肉芝幸有丹书在,留取他年荐寿杯。ròu zhī xìng yǒu dān shū zài,liú qǔ tā nián jiàn shòu bēi。

寿赵默庵

胡仲弓

九十风光老益强,一生长得对东皇。jiǔ shí fēng guāng lǎo yì qiáng,yī shēng zhǎng dé duì dōng huáng。
结成梅子味初实,开尽荼蘼晚更香。jié chéng méi zi wèi chū shí,kāi jǐn tú mí wǎn gèng xiāng。
尧历不随春脚去,周天从此日头长。yáo lì bù suí chūn jiǎo qù,zhōu tiān cóng cǐ rì tóu zhǎng。
年年常记今时节,花满朝冠酒满觞。nián nián cháng jì jīn shí jié,huā mǎn cháo guān jiǔ mǎn shāng。

和赵同叔送桂花韵

胡仲弓

少年折桂已心灰,才臭清芬鼻观开。shǎo nián zhé guì yǐ xīn huī,cái chòu qīng fēn bí guān kāi。
喜见月宫和影落,传闻天女散花来。xǐ jiàn yuè gōng hé yǐng luò,chuán wén tiān nǚ sàn huā lái。
黄金枝上留仙粟,白玉台前绝世埃。huáng jīn zhī shàng liú xiān sù,bái yù tái qián jué shì āi。
聚远楼空成感慨,不堪时节苦相催。jù yuǎn lóu kōng chéng gǎn kǎi,bù kān shí jié kǔ xiāng cuī。

包家山看桃花

胡仲弓

春风吹到小桃根,便觉仙凡有路分。chūn fēng chuī dào xiǎo táo gēn,biàn jué xiān fán yǒu lù fēn。
紫气直冲文德殿,彩霞隔断武陵源。zǐ qì zhí chōng wén dé diàn,cǎi xiá gé duàn wǔ líng yuán。
锦官城向山头出,玉跸声从天上闻。jǐn guān chéng xiàng shān tóu chū,yù bì shēng cóng tiān shàng wén。
一见圜丘怀故土,令人寂寞暗销魂。yī jiàn huán qiū huái gù tǔ,lìng rén jì mò àn xiāo hún。

次韵柬李希膺

胡仲弓

相逢一笑便忘怀,鼠量难当三百杯。xiāng féng yī xiào biàn wàng huái,shǔ liàng nán dāng sān bǎi bēi。
幕府清闲无檄至,邮筒络绎有诗来。mù fǔ qīng xián wú xí zhì,yóu tǒng luò yì yǒu shī lái。
分朋尽屏牛僧孺,取女亲逢羊角哀。fēn péng jǐn píng niú sēng rú,qǔ nǚ qīn féng yáng jiǎo āi。
满眼莺花良不恶,春风吹上越王台。mǎn yǎn yīng huā liáng bù è,chūn fēng chuī shàng yuè wáng tái。

柬倪梅村

胡仲弓

萧寺相逢喜溢眉,未言心事我先知。xiāo sì xiāng féng xǐ yì méi,wèi yán xīn shì wǒ xiān zhī。
半生风月樽中酒,十载江湖社里诗。bàn shēng fēng yuè zūn zhōng jiǔ,shí zài jiāng hú shè lǐ shī。
满眼秋容关客况,背时春色到南枝。mǎn yǎn qiū róng guān kè kuàng,bèi shí chūn sè dào nán zhī。
翻思旧日长安市,醉拍栏干歌楚辞。fān sī jiù rì zhǎng ān shì,zuì pāi lán gàn gē chǔ cí。

用后村韵送陈先辈

胡仲弓

休将心事问西邻,原宪长贫岂是贫。xiū jiāng xīn shì wèn xī lín,yuán xiàn zhǎng pín qǐ shì pín。
黄叶落边迷去路,白云飞处倍思亲。huáng yè luò biān mí qù lù,bái yún fēi chù bèi sī qīn。
世间那得埋金者,原上空惭负土人。shì jiān nà dé mái jīn zhě,yuán shàng kōng cán fù tǔ rén。
苦语只堪吾与汝,倚庐抱恨此情均。kǔ yǔ zhǐ kān wú yǔ rǔ,yǐ lú bào hèn cǐ qíng jūn。

南地

胡仲弓

数点青来海上山,山根断处水漫漫。shù diǎn qīng lái hǎi shàng shān,shān gēn duàn chù shuǐ màn màn。
为无南雪地偏暖,才有北风天便寒。wèi wú nán xuě dì piān nuǎn,cái yǒu běi fēng tiān biàn hán。
生理尽归蛮贾去,宦游直作瘴乡看。shēng lǐ jǐn guī mán jiǎ qù,huàn yóu zhí zuò zhàng xiāng kàn。
尘迷钜野家何在,纵有云梯见亦难。chén mí jù yě jiā hé zài,zòng yǒu yún tī jiàn yì nán。

回文体二首

胡仲弓

红花濯锦织前山,日暖啼莺春昼闲。hóng huā zhuó jǐn zhī qián shān,rì nuǎn tí yīng chūn zhòu xián。
空院古廊风寂寂,僻居幽谷水潺潺。kōng yuàn gǔ láng fēng jì jì,pì jū yōu gǔ shuǐ chán chán。
宫移旧曲新翻谱,酒晕浓愁浅带颜。gōng yí jiù qū xīn fān pǔ,jiǔ yūn nóng chóu qiǎn dài yán。
同调赋诗吟思苦,匆匆急递走囊悭。tóng diào fù shī yín sī kǔ,cōng cōng jí dì zǒu náng qiān。