古诗词

送枯崖归囊山

胡仲弓

江湖无足禁,信步到温陵。jiāng hú wú zú jìn,xìn bù dào wēn líng。
借榻同为客,打包别有僧。jiè tà tóng wèi kè,dǎ bāo bié yǒu sēng。
禅心如止水,诗句可传灯。chán xīn rú zhǐ shuǐ,shī jù kě chuán dēng。
已尽山阴兴,归欤扫葛藤。yǐ jǐn shān yīn xīng,guī yú sǎo gé téng。

胡仲弓

胡仲弓,宋朝诗人。公元一二六六年前后在世]字希圣,清源人,胡仲参之弟。生卒年均不详,约宋度宗咸淳二年前后在世。登进士第为会稽令,老母适至,而已是黜。自后浪迹江湖以终。仲弓工诗,著有苇航漫游稿四卷,《四库总目》传于世。 胡仲弓的作品>>

猜您喜欢

晚眺

胡仲弓

几度徘徊对暮天,怀人珍重寄诗篇。jǐ dù pái huái duì mù tiān,huái rén zhēn zhòng jì shī piān。
古今上下几千首,天地中间八九椽。gǔ jīn shàng xià jǐ qiān shǒu,tiān dì zhōng jiān bā jiǔ chuán。
唤醒吟魂归浊酒,移将杰句上华颠。huàn xǐng yín hún guī zhuó jiǔ,yí jiāng jié jù shàng huá diān。
南来诸老凋零尽,回首斜阳倍黯然。nán lái zhū lǎo diāo líng jǐn,huí shǒu xié yáng bèi àn rán。

次赵同叔春雨中韵

胡仲弓

焚香清坐话襟期,绝胜孤篷共载时。fén xiāng qīng zuò huà jīn qī,jué shèng gū péng gòng zài shí。
晓雨旋添山蕨菜,春风又上海棠枝。xiǎo yǔ xuán tiān shān jué cài,chūn fēng yòu shàng hǎi táng zhī。
蝶随痴梦飞丹阙,莺带吟声绕墨池。dié suí chī mèng fēi dān quē,yīng dài yín shēng rào mò chí。
小待阴晴何日定,不成学圃事樊迟。xiǎo dài yīn qíng hé rì dìng,bù chéng xué pǔ shì fán chí。

结交叹

胡仲弓

湖海相逢一笑嬉,纳交如此岂男儿。hú hǎi xiāng féng yī xiào xī,nà jiāo rú cǐ qǐ nán ér。
论心尽道同兰臭,临事无闻伐木诗。lùn xīn jǐn dào tóng lán chòu,lín shì wú wén fá mù shī。
管鲍虽贫犹忍弃,左羊至死更相知。guǎn bào suī pín yóu rěn qì,zuǒ yáng zhì sǐ gèng xiāng zhī。
岁寒不负松筠约,除却梅花耐久谁。suì hán bù fù sōng yún yuē,chú què méi huā nài jiǔ shuí。

冬雨即事寄赵默庵

胡仲弓

梅尚花时便作霖,儿童造化本无心。méi shàng huā shí biàn zuò lín,ér tóng zào huà běn wú xīn。
保身独鹤归华表,噤口群鸦集禁林。bǎo shēn dú hè guī huá biǎo,jìn kǒu qún yā jí jìn lín。
物态尽随时改变,天公不管世晴阴。wù tài jǐn suí shí gǎi biàn,tiān gōng bù guǎn shì qíng yīn。
绝怜西北风寒地,万骑屯中雪正深。jué lián xī běi fēng hán dì,wàn qí tún zhōng xuě zhèng shēn。

春日过西湖

胡仲弓

百花如锦柳如烟,妆点西湖二月天。bǎi huā rú jǐn liǔ rú yān,zhuāng diǎn xī hú èr yuè tiān。
便道过从来四圣,扁舟旖旎访三贤。biàn dào guò cóng lái sì shèng,biǎn zhōu yǐ nǐ fǎng sān xián。
钱塘门外苏堤上,丰乐楼前芝寺边。qián táng mén wài sū dī shàng,fēng lè lóu qián zhī sì biān。
个里万般俱索价,惟馀风月不论钱。gè lǐ wàn bān jù suǒ jià,wéi yú fēng yuè bù lùn qián。

九日山拜姜相遗像

胡仲弓

别驾元来是重臣,穷通不足累其身。bié jià yuán lái shì zhòng chén,qióng tōng bù zú lèi qí shēn。
直言悟主成遗恨,劲节如公能几人。zhí yán wù zhǔ chéng yí hèn,jìn jié rú gōng néng jǐ rén。
泉泻冢堂垂鹤泪,苔封碑石剥龙鳞。quán xiè zhǒng táng chuí hè lèi,tái fēng bēi shí bō lóng lín。
至今绘像丹青手,难写灵台一点真。zhì jīn huì xiàng dān qīng shǒu,nán xiě líng tái yī diǎn zhēn。

次梅庄守岁韵

胡仲弓

吟边阘茸过年馀,万斛尘襟未扫除。yín biān dá rōng guò nián yú,wàn hú chén jīn wèi sǎo chú。
守岁有人献椒颂,辟邪无术诿桃符。shǒu suì yǒu rén xiàn jiāo sòng,pì xié wú shù wěi táo fú。
屠苏不饮防心醉,春帖慵裁欠句书。tú sū bù yǐn fáng xīn zuì,chūn tiē yōng cái qiàn jù shū。
说与江湖诸老大,浮生消得几桑榆。shuō yǔ jiāng hú zhū lǎo dà,fú shēng xiāo dé jǐ sāng yú。

近事

胡仲弓

近事山中总不知,心清常是太平时。jìn shì shān zhōng zǒng bù zhī,xīn qīng cháng shì tài píng shí。
勿于贫后方求药,才得闲来便赋诗。wù yú pín hòu fāng qiú yào,cái dé xián lái biàn fù shī。
千里白云劳梦想,一天明月负襟期。qiān lǐ bái yún láo mèng xiǎng,yī tiān míng yuè fù jīn qī。
有书堪读梅堪看,绝倒人间富贵痴。yǒu shū kān dú méi kān kàn,jué dào rén jiān fù guì chī。

贺林自知兄登第

胡仲弓

贺客来迟休怪余,新篇准备暮春初。hè kè lái chí xiū guài yú,xīn piān zhǔn bèi mù chūn chū。
群儿得志诚逾望,一第于君非有馀。qún ér dé zhì chéng yú wàng,yī dì yú jūn fēi yǒu yú。
喜脱平生场屋债,饱看太古圣贤书。xǐ tuō píng shēng chǎng wū zhài,bǎo kàn tài gǔ shèng xián shū。
由来天爵无穷乐,人爵虽荣百不如。yóu lái tiān jué wú qióng lè,rén jué suī róng bǎi bù rú。

秀野

胡仲弓

主人风度不尘埃,幻作东西两洞来。zhǔ rén fēng dù bù chén āi,huàn zuò dōng xī liǎng dòng lái。
惟有桑田变陵谷,直从心地起楼台。wéi yǒu sāng tián biàn líng gǔ,zhí cóng xīn dì qǐ lóu tái。
水于曲处流觞出,山到尽头留屐回。shuǐ yú qū chù liú shāng chū,shān dào jǐn tóu liú jī huí。
倦客几时归去得,税园随分买花栽。juàn kè jǐ shí guī qù dé,shuì yuán suí fēn mǎi huā zāi。

送汤武谕倅吴门

胡仲弓

诸贤出处最关时,独有先生早见机。zhū xián chū chù zuì guān shí,dú yǒu xiān shēng zǎo jiàn jī。
汉匮昔曾藏谏笔,吴江今可浣朝衣。hàn kuì xī céng cáng jiàn bǐ,wú jiāng jīn kě huàn cháo yī。
剩留千古清名在,带得一身公论归。shèng liú qiān gǔ qīng míng zài,dài dé yī shēn gōng lùn guī。
世事如棋吾懒著,敢将局面例言非。shì shì rú qí wú lǎn zhù,gǎn jiāng jú miàn lì yán fēi。

郊行即事

胡仲弓

贪看梅花短作程,吟鞭不动马蹄轻。tān kàn méi huā duǎn zuò chéng,yín biān bù dòng mǎ tí qīng。
村庄到处如知己,物色于人亦有情。cūn zhuāng dào chù rú zhī jǐ,wù sè yú rén yì yǒu qíng。
去雁远连潮水落,乱山低与暮云平。qù yàn yuǎn lián cháo shuǐ luò,luàn shān dī yǔ mù yún píng。
倚栏无语闲商略,此景谁能画得成。yǐ lán wú yǔ xián shāng lüè,cǐ jǐng shuí néng huà dé chéng。

富沙水后次壁间韵

胡仲弓

聚落成墟空白烟,乱鸦飞绕夕阳边。jù luò chéng xū kōng bái yān,luàn yā fēi rào xī yáng biān。
大江东去有遗恨,流水西来无渡船。dà jiāng dōng qù yǒu yí hèn,liú shuǐ xī lái wú dù chuán。
青女魂游花委地,王孙肠断草连天。qīng nǚ hún yóu huā wěi dì,wáng sūn cháng duàn cǎo lián tiān。
一樽欲酹故人酒,知是瑶池第几仙。yī zūn yù lèi gù rén jiǔ,zhī shì yáo chí dì jǐ xiān。

送月塘回蓝溪

胡仲弓

仕路无媒且折枝,官清不必计高卑。shì lù wú méi qiě zhé zhī,guān qīng bù bì jì gāo bēi。
塞翁失马庸奚损,海客盟鸥盍见疑。sāi wēng shī mǎ yōng xī sǔn,hǎi kè méng ōu hé jiàn yí。
世狭有材无用处,家贫择宦欲何之。shì xiá yǒu cái wú yòng chù,jiā pín zé huàn yù hé zhī。
蓝溪溪上风波少,自把梅花自赋诗。lán xī xī shàng fēng bō shǎo,zì bǎ méi huā zì fù shī。

可山席上

胡仲弓

炉亭镇上坐书痴,不似山居得自怡。lú tíng zhèn shàng zuò shū chī,bù shì shān jū dé zì yí。
倾竹叶杯延旧友,倚梅花树看新诗。qīng zhú yè bēi yán jiù yǒu,yǐ méi huā shù kàn xīn shī。
嚼来此味清于水,语对乡情甘似饴。jué lái cǐ wèi qīng yú shuǐ,yǔ duì xiāng qíng gān shì yí。
外此不须谈近事,相逢一笑且舒眉。wài cǐ bù xū tán jìn shì,xiāng féng yī xiào qiě shū méi。