古诗词

松湾访僧

胡仲弓

一关锁已透,见性复明心。yī guān suǒ yǐ tòu,jiàn xìng fù míng xīn。
佛屋灯常续,禅房春又深。fú wū dēng cháng xù,chán fáng chūn yòu shēn。
楼空遗稿在,琴古暗尘侵。lóu kōng yí gǎo zài,qín gǔ àn chén qīn。
待约许询辈,时来访道林。dài yuē xǔ xún bèi,shí lái fǎng dào lín。

胡仲弓

胡仲弓,宋朝诗人。公元一二六六年前后在世]字希圣,清源人,胡仲参之弟。生卒年均不详,约宋度宗咸淳二年前后在世。登进士第为会稽令,老母适至,而已是黜。自后浪迹江湖以终。仲弓工诗,著有苇航漫游稿四卷,《四库总目》传于世。 胡仲弓的作品>>

猜您喜欢

寄李希膺二首

胡仲弓

绿玉樽前笑语嬉,青灯影里坐弹棋。lǜ yù zūn qián xiào yǔ xī,qīng dēng yǐng lǐ zuò dàn qí。
交情又属后来者,乐事何如初见时。jiāo qíng yòu shǔ hòu lái zhě,lè shì hé rú chū jiàn shí。
山寺论文辞太苦,海楼握手句尤奇。shān sì lùn wén cí tài kǔ,hǎi lóu wò shǒu jù yóu qí。
岁寒不见梅花面,辜负暗香疏影诗。suì hán bù jiàn méi huā miàn,gū fù àn xiāng shū yǐng shī。

次秀野使君见寄

胡仲弓

分阃南来征弗庭,荐贤须到李阳冰。fēn kǔn nán lái zhēng fú tíng,jiàn xián xū dào lǐ yáng bīng。
不从沙漠去投笔,便向云山学负苓。bù cóng shā mò qù tóu bǐ,biàn xiàng yún shān xué fù líng。
铃阁只今增玺绶,路车何日饰钩膺。líng gé zhǐ jīn zēng xǐ shòu,lù chē hé rì shì gōu yīng。
匣中古剑牢收拾,下取须防有六丁。xiá zhōng gǔ jiàn láo shōu shí,xià qǔ xū fáng yǒu liù dīng。

寄戴石屏

胡仲弓

子入天台我入闽,归来又见六番春。zi rù tiān tái wǒ rù mǐn,guī lái yòu jiàn liù fān chūn。
雁书乏便通安道,鹤颈长延望叔伦。yàn shū fá biàn tōng ān dào,hè jǐng zhǎng yán wàng shū lún。
吃药未逢医国手,听琴谁见赏音人。chī yào wèi féng yī guó shǒu,tīng qín shuí jiàn shǎng yīn rén。
年来屡作江湖梦,细嚼君诗当问津。nián lái lǚ zuò jiāng hú mèng,xì jué jūn shī dāng wèn jīn。

寄赵西岩

胡仲弓

自分男儿未著鞭,龙驹伏枥更多年。zì fēn nán ér wèi zhù biān,lóng jū fú lì gèng duō nián。
张仪舌在堪谋国,阮籍途穷只问天。zhāng yí shé zài kān móu guó,ruǎn jí tú qióng zhǐ wèn tiān。
弹铗空歌云梦句,焚香静读楚骚篇。dàn jiá kōng gē yún mèng jù,fén xiāng jìng dú chǔ sāo piān。
吟魂常绕江湖上,莫道闽中无杜鹃。yín hún cháng rào jiāng hú shàng,mò dào mǐn zhōng wú dù juān。

送谢刑部使君赴召

胡仲弓

擿奸方喜俗无哗,一札飞来墨敕斜。tī jiān fāng xǐ sú wú huā,yī zhá fēi lái mò chì xié。
职业已升金掌贵,吏民空拥彩旗遮。zhí yè yǐ shēng jīn zhǎng guì,lì mín kōng yōng cǎi qí zhē。
绛车趣召二千石,舆颂欢传十万家。jiàng chē qù zhào èr qiān shí,yú sòng huān chuán shí wàn jiā。
桃李竞随春脚去,仅留遗爱在桐花。táo lǐ jìng suí chūn jiǎo qù,jǐn liú yí ài zài tóng huā。

送谢刑部使君赴召

胡仲弓

中和报政二年间,五马朝天不可攀。zhōng hé bào zhèng èr nián jiān,wǔ mǎ cháo tiān bù kě pān。
南国愿留申伯住,东山催起谢公还。nán guó yuàn liú shēn bó zhù,dōng shān cuī qǐ xiè gōng hái。
银钩铁画辉棠荫,玉鉴冰壶照笋斑。yín gōu tiě huà huī táng yīn,yù jiàn bīng hú zhào sǔn bān。
名在御屏推课最,前途重见玺书颁。míng zài yù píng tuī kè zuì,qián tú zhòng jiàn xǐ shū bān。

泛湖晚归式之有诗见寄因次其韵

胡仲弓

晚趁归舟醉复醒,一湖烟水淡冥冥。wǎn chèn guī zhōu zuì fù xǐng,yī hú yān shuǐ dàn míng míng。
自怜吟鬓新添白,强学游人去踏青。zì lián yín bìn xīn tiān bái,qiáng xué yóu rén qù tà qīng。
足迹未经龙井寺,梦魂常绕冷泉亭。zú jì wèi jīng lóng jǐng sì,mèng hún cháng rào lěng quán tíng。
何时携手同登览,花满乌纱酒满瓶。hé shí xié shǒu tóng dēng lǎn,huā mǎn wū shā jiǔ mǎn píng。

蔡司业争公议而去诗以送之

胡仲弓

此举朝廷系重轻,先生直以去为荣。cǐ jǔ cháo tíng xì zhòng qīng,xiān shēng zhí yǐ qù wèi róng。
但令天下无邪党,不愿吾曹有令名。dàn lìng tiān xià wú xié dǎng,bù yuàn wú cáo yǒu lìng míng。
模楷昔曾宗李氏,搢绅今尽说阳城。mó kǎi xī céng zōng lǐ shì,jìn shēn jīn jǐn shuō yáng chéng。
是非公论从来定,少待前头风浪平。shì fēi gōng lùn cóng lái dìng,shǎo dài qián tóu fēng làng píng。

颐斋诗筒急递次韵奉酬

胡仲弓

一日怀人三阅秋,白鸥飞去水悠悠。yī rì huái rén sān yuè qiū,bái ōu fēi qù shuǐ yōu yōu。
江山磨尽古今事,风雨送来天地愁。jiāng shān mó jǐn gǔ jīn shì,fēng yǔ sòng lái tiān dì chóu。
蜗喜自沿商隐壁,燕归错认仲宣楼。wō xǐ zì yán shāng yǐn bì,yàn guī cuò rèn zhòng xuān lóu。
笛声只在栏干曲,须向西邻高处求。dí shēng zhǐ zài lán gàn qū,xū xiàng xī lín gāo chù qiú。

再和颐斋见寄

胡仲弓

胸怀拍拍贮阳秋,万里江山思远悠。xiōng huái pāi pāi zhù yáng qiū,wàn lǐ jiāng shān sī yuǎn yōu。
自笑半生行酒禁,可能一日免诗愁。zì xiào bàn shēng xíng jiǔ jìn,kě néng yī rì miǎn shī chóu。
图书围里谁分榻,风雨中间独倚楼。tú shū wéi lǐ shuí fēn tà,fēng yǔ zhōng jiān dú yǐ lóu。
除却知心吾与汝,吟边何事冀旁求。chú què zhī xīn wú yǔ rǔ,yín biān hé shì jì páng qiú。

立春

胡仲弓

移文火急报花神,好趁阳和去问津。yí wén huǒ jí bào huā shén,hǎo chèn yáng hé qù wèn jīn。
未转头间犹是腊,一弹指顷便为春。wèi zhuǎn tóu jiān yóu shì là,yī dàn zhǐ qǐng biàn wèi chūn。
梅先得志求专宠,柳亦趋时愿效颦。méi xiān dé zhì qiú zhuān chǒng,liǔ yì qū shí yuàn xiào pín。
造化但随人事改,几回妆点几回新。zào huà dàn suí rén shì gǎi,jǐ huí zhuāng diǎn jǐ huí xīn。

泠风阁

胡仲弓

高阁凌云四望赊,剑城横案俯千家。gāo gé líng yún sì wàng shē,jiàn chéng héng àn fǔ qiān jiā。
乘风列子留行馆,飞舄王乔有别衙。chéng fēng liè zi liú xíng guǎn,fēi xì wáng qiáo yǒu bié yá。
天女下游箫引凤,仙人来宴枣如瓜。tiān nǚ xià yóu xiāo yǐn fèng,xiān rén lái yàn zǎo rú guā。
溪山胜绝非尘世,帆过真疑海上槎。xī shān shèng jué fēi chén shì,fān guò zhēn yí hǎi shàng chá。

西湖怀古

胡仲弓

水拍平堤欲蘸天,濯缨人在小桥边。shuǐ pāi píng dī yù zhàn tiān,zhuó yīng rén zài xiǎo qiáo biān。
古今尘世知多少,沧海桑田几变迁。gǔ jīn chén shì zhī duō shǎo,cāng hǎi sāng tián jǐ biàn qiān。
驼巘勋名无竹写,孤山衣钵有梅传。tuó yǎn xūn míng wú zhú xiě,gū shān yī bō yǒu méi chuán。
谁能撰取西湖传,持到玉皇香案前。shuí néng zhuàn qǔ xī hú chuán,chí dào yù huáng xiāng àn qián。

旱湖

胡仲弓

老天动是一年晴,怪底游人不出城。lǎo tiān dòng shì yī nián qíng,guài dǐ yóu rén bù chū chéng。
湖上几时无好况,堤边近日少吟声。hú shàng jǐ shí wú hǎo kuàng,dī biān jìn rì shǎo yín shēng。
草深盍放牛羊牧,水涸难寻鸥鹭盟。cǎo shēn hé fàng niú yáng mù,shuǐ hé nán xún ōu lù méng。
但得孤山梅不死,其他风物弗关情。dàn dé gū shān méi bù sǐ,qí tā fēng wù fú guān qíng。

晚眺

胡仲弓

数点寒鸦过别村,晚来秋色眼中分。shù diǎn hán yā guò bié cūn,wǎn lái qiū sè yǎn zhōng fēn。
木从阙处留残照,山欲昏时杂乱云。mù cóng quē chù liú cán zhào,shān yù hūn shí zá luàn yún。
两岸草深虫语话,一汀沙白鸟耕耘。liǎng àn cǎo shēn chóng yǔ huà,yī tīng shā bái niǎo gēng yún。
林间僧舍知何处,回首钟声远近闻。lín jiān sēng shě zhī hé chù,huí shǒu zhōng shēng yuǎn jìn wén。