古诗词

山中访枯崖归偶成

胡仲弓

寻僧归路远,策杖点苔痕。xún sēng guī lù yuǎn,cè zhàng diǎn tái hén。
坐醉松间石,行吟郭外村。zuò zuì sōng jiān shí,xíng yín guō wài cūn。
天风翻贝叶,海气润墙根。tiān fēng fān bèi yè,hǎi qì rùn qiáng gēn。
醉撚梅花笑,心期与子论。zuì niǎn méi huā xiào,xīn qī yǔ zi lùn。

胡仲弓

胡仲弓,宋朝诗人。公元一二六六年前后在世]字希圣,清源人,胡仲参之弟。生卒年均不详,约宋度宗咸淳二年前后在世。登进士第为会稽令,老母适至,而已是黜。自后浪迹江湖以终。仲弓工诗,著有苇航漫游稿四卷,《四库总目》传于世。 胡仲弓的作品>>

猜您喜欢

元日次韵

胡仲弓

才书元旦帖,清事绕吟身。cái shū yuán dàn tiē,qīng shì rào yín shēn。
杖履堪行乐,箪瓢不似贫。zhàng lǚ kān xíng lè,dān piáo bù shì pín。
灯花天外喜,池草梦中春。dēng huā tiān wài xǐ,chí cǎo mèng zhōng chūn。
强饮酴酥酒,陶陶太古民。qiáng yǐn tú sū jiǔ,táo táo tài gǔ mín。

浴温泉

胡仲弓

万水皆清冷,温泉独尔奇。wàn shuǐ jiē qīng lěng,wēn quán dú ěr qí。
硫黄闻俗论,礜石见唐诗。liú huáng wén sú lùn,yù shí jiàn táng shī。
鸥鹭何曾下,鱼龙定不知。ōu lù hé céng xià,yú lóng dìng bù zhī。
无人发根本,空使世常疑。wú rén fā gēn běn,kōng shǐ shì cháng yí。

和梅臞瀑布韵

胡仲弓

银河清夜决,一派落岩前。yín hé qīng yè jué,yī pài luò yán qián。
雷激惊龙蛰,霜飞冷鹤眠。léi jī jīng lóng zhé,shuāng fēi lěng hè mián。
醉乡思入圣,吟骨欲登仙。zuì xiāng sī rù shèng,yín gǔ yù dēng xiān。
世路风波恶,山中别有天。shì lù fēng bō è,shān zhōng bié yǒu tiān。

倚楼

胡仲弓

楼高天一握,山入白云根。lóu gāo tiān yī wò,shān rù bái yún gēn。
寺在牛鸣地,人行犬吠村。sì zài niú míng dì,rén xíng quǎn fèi cūn。
晴窗薰野马,寒木下孤猿。qíng chuāng xūn yě mǎ,hán mù xià gū yuán。
吟罢月初上,诗僧来扣门。yín bà yuè chū shàng,shī sēng lái kòu mén。

寄梅臞

胡仲弓

别去忽经旬,春风阅二分。bié qù hū jīng xún,chūn fēng yuè èr fēn。
几番吟对雨,独自暗思君。jǐ fān yín duì yǔ,dú zì àn sī jūn。
客里加频病,愁边骇近闻。kè lǐ jiā pín bìng,chóu biān hài jìn wén。
倚栏商不得,心目乱于云。yǐ lán shāng bù dé,xīn mù luàn yú yún。

寄黄云心

胡仲弓

竹屋少行迹,闭门春昼长。zhú wū shǎo xíng jì,bì mén chūn zhòu zhǎng。
天时半晴湿,人意共炎凉。tiān shí bàn qíng shī,rén yì gòng yán liáng。
苔藓侵阶绿,荼蘼压架香。tái xiǎn qīn jiē lǜ,tú mí yā jià xiāng。
冥搜寻杖履,不为看花忙。míng sōu xún zhàng lǚ,bù wèi kàn huā máng。

静中

胡仲弓

静中天地阔,岁月听悠悠。jìng zhōng tiān dì kuò,suì yuè tīng yōu yōu。
往事浑如梦,长江不尽流。wǎng shì hún rú mèng,zhǎng jiāng bù jǐn liú。
蛩吟似怀古,雁阵去防秋。qióng yín shì huái gǔ,yàn zhèn qù fáng qiū。
习得看山癖,终朝懒下楼。xí dé kàn shān pǐ,zhōng cháo lǎn xià lóu。

身事

胡仲弓

身事未如意,眉头不暇攒。shēn shì wèi rú yì,méi tóu bù xiá zǎn。
青衫笑官冷,白屋带儒酸。qīng shān xiào guān lěng,bái wū dài rú suān。
癖性生来澹,中年贫最安。pǐ xìng shēng lái dàn,zhōng nián pín zuì ān。
不为温饱计,尽可耐饥寒。bù wèi wēn bǎo jì,jǐn kě nài jī hán。

次韵抱拙即事

胡仲弓

一啸立东皋,轻寒侵二毛。yī xiào lì dōng gāo,qīng hán qīn èr máo。
晓光浮野草,春色染夭桃。xiǎo guāng fú yě cǎo,chūn sè rǎn yāo táo。
有水池添满,无云山更高。yǒu shuǐ chí tiān mǎn,wú yún shān gèng gāo。
清源何日约,扫石共歌骚。qīng yuán hé rì yuē,sǎo shí gòng gē sāo。

次韵琛庭即事

胡仲弓

吏尘飞不到,官况尽凄凉。lì chén fēi bù dào,guān kuàng jǐn qī liáng。
实货归周府,虚名属晋堂。shí huò guī zhōu fǔ,xū míng shǔ jìn táng。
日移槐影转,风细荔花香。rì yí huái yǐng zhuǎn,fēng xì lì huā xiāng。
若问公私事,闲蛙话最长。ruò wèn gōng sī shì,xián wā huà zuì zhǎng。

一第

胡仲弓

六年收一第,不特为荣身。liù nián shōu yī dì,bù tè wèi róng shēn。
殿下拜明主,堂前有老亲。diàn xià bài míng zhǔ,táng qián yǒu lǎo qīn。
衣冠新进士,湖海旧诗人。yī guān xīn jìn shì,hú hǎi jiù shī rén。
误入功名网,归来负钓纶。wù rù gōng míng wǎng,guī lái fù diào lún。

喜郭吉甫擢第调尉八柱还里

胡仲弓

一第全家待,君今衣锦归。yī dì quán jiā dài,jūn jīn yī jǐn guī。
折来新月桂,忘却故山薇。zhé lái xīn yuè guì,wàng què gù shān wēi。
禄近鸂呈瑞,官清马不肥。lù jìn xī chéng ruì,guān qīng mǎ bù féi。
海门西去路,归鸟故飞飞。hǎi mén xī qù lù,guī niǎo gù fēi fēi。

试剑石

胡仲弓

青蛇生胆气,袖过洞庭湖。qīng shé shēng dǎn qì,xiù guò dòng tíng hú。
既有虎堪刺,岂无龙可屠。jì yǒu hǔ kān cì,qǐ wú lóng kě tú。
铁山何用碎,崖石至今枯。tiě shān hé yòng suì,yá shí zhì jīn kū。
欲断楼兰首,能安砥砺欤。yù duàn lóu lán shǒu,néng ān dǐ lì yú。

法山寺

胡仲弓

距城无数里,乃有此名山。jù chéng wú shù lǐ,nǎi yǒu cǐ míng shān。
海近云常漫,林深风易寒。hǎi jìn yún cháng màn,lín shēn fēng yì hán。
斋馀飞鸟下,定后野僧闲。zhāi yú fēi niǎo xià,dìng hòu yě sēng xián。
一宿何曾觉,翩然又起单。yī sù hé céng jué,piān rán yòu qǐ dān。

次法石寺即事韵

胡仲弓

近郊来往熟,驯犬向人迎。jìn jiāo lái wǎng shú,xùn quǎn xiàng rén yíng。
半是吟将老,何时隐得成。bàn shì yín jiāng lǎo,hé shí yǐn dé chéng。
月明山景合,潮落海痕生。yuè míng shān jǐng hé,cháo luò hǎi hén shēng。
归路霜钟外,微闻三数声。guī lù shuāng zhōng wài,wēi wén sān shù shēng。