古诗词

雪中杂兴四首

胡仲弓

穷通俱莫问,久远是前程。qióng tōng jù mò wèn,jiǔ yuǎn shì qián chéng。
涉世事多俗,吟诗人较清。shè shì shì duō sú,yín shī rén jiào qīng。
论心欠兰友,知己有梅兄。lùn xīn qiàn lán yǒu,zhī jǐ yǒu méi xiōng。
不被虚名缚,江湖得散行。bù bèi xū míng fù,jiāng hú dé sàn xíng。

胡仲弓

胡仲弓,宋朝诗人。公元一二六六年前后在世]字希圣,清源人,胡仲参之弟。生卒年均不详,约宋度宗咸淳二年前后在世。登进士第为会稽令,老母适至,而已是黜。自后浪迹江湖以终。仲弓工诗,著有苇航漫游稿四卷,《四库总目》传于世。 胡仲弓的作品>>

猜您喜欢

和瞻甫韵

胡仲弓

住在壶中小有天,故山猿鹤作忘年。zhù zài hú zhōng xiǎo yǒu tiān,gù shān yuán hè zuò wàng nián。
云归每失棋盘石,人去不生丹灶烟。yún guī měi shī qí pán shí,rén qù bù shēng dān zào yān。
肯信玉华空有洞,自贪黄粟便无仙。kěn xìn yù huá kōng yǒu dòng,zì tān huáng sù biàn wú xiān。
我来立尽斜阳暮,犹撚吟髭风月边。wǒ lái lì jǐn xié yáng mù,yóu niǎn yín zī fēng yuè biān。

过岭作

胡仲弓

崇冈峻岭欲凌霄,鸟道行边去路遥。chóng gāng jùn lǐng yù líng xiāo,niǎo dào xíng biān qù lù yáo。
客里恰逢三伏暑,程头方到九秋桥。kè lǐ qià féng sān fú shǔ,chéng tóu fāng dào jiǔ qiū qiáo。
不堪流水鸣呜咽,赖有诗篇慰寂寥。bù kān liú shuǐ míng wū yàn,lài yǒu shī piān wèi jì liáo。
但得此身强健在,任渠皤鬓自萧萧。dàn dé cǐ shēn qiáng jiàn zài,rèn qú pó bìn zì xiāo xiāo。

旧题宝胜寺壁

胡仲弓

十里湖光镜样平,银潢一带向东倾。shí lǐ hú guāng jìng yàng píng,yín huáng yī dài xiàng dōng qīng。
寺从杨柳阴中出,僧在莲花会上行。sì cóng yáng liǔ yīn zhōng chū,sēng zài lián huā huì shàng xíng。
佛地也容担板汉,梵音莫近采菱声。fú dì yě róng dān bǎn hàn,fàn yīn mò jìn cǎi líng shēng。
我来借榻醒尘梦,归去吟诗韵更清。wǒ lái jiè tà xǐng chén mèng,guī qù yín shī yùn gèng qīng。

早过毫光岭

胡仲弓

轻烟护日晓霞明,身在毫光岭上行。qīng yān hù rì xiǎo xiá míng,shēn zài háo guāng lǐng shàng xíng。
虎过新蹄看未了,犬逢旧客喜相迎。hǔ guò xīn tí kàn wèi le,quǎn féng jiù kè xǐ xiāng yíng。
摘来山栗连蓬买,采得溪芹带叶羹。zhāi lái shān lì lián péng mǎi,cǎi dé xī qín dài yè gēng。
一字推敲犹未稳,奚奴知我有诗成。yī zì tuī qiāo yóu wèi wěn,xī nú zhī wǒ yǒu shī chéng。

和刘后村杂兴

胡仲弓

冬深差喜病根除,药裹犹亲酒盏疏。dōng shēn chà xǐ bìng gēn chú,yào guǒ yóu qīn jiǔ zhǎn shū。
门对好山纯种竹,园通活水可浇蔬。mén duì hǎo shān chún zhǒng zhú,yuán tōng huó shuǐ kě jiāo shū。
檐牙带湿霜晴后,帘额移阴日出初。yán yá dài shī shuāng qíng hòu,lián é yí yīn rì chū chū。
时有邮筒递诗至,吟馀便拟借牛车。shí yǒu yóu tǒng dì shī zhì,yín yú biàn nǐ jiè niú chē。

和刘后村杂兴

胡仲弓

几年待漏趣朝班,乞得闲身返故山。jǐ nián dài lòu qù cháo bān,qǐ dé xián shēn fǎn gù shān。
公论尽归恩怨外,清谈不落是非间。gōng lùn jǐn guī ēn yuàn wài,qīng tán bù luò shì fēi jiān。
屠龙肯信无高手,画虎虽成亦强颜。tú lóng kěn xìn wú gāo shǒu,huà hǔ suī chéng yì qiáng yán。
马革裹尸徒自壮,争如投老得生还。mǎ gé guǒ shī tú zì zhuàng,zhēng rú tóu lǎo dé shēng hái。

和刘后村杂兴

胡仲弓

出处难为卜筮谋,植鳍无复转岩求。chū chù nán wèi bo shì móu,zhí qí wú fù zhuǎn yán qiú。
清风不度麒麟阁,明月空沈鹦鹉洲。qīng fēng bù dù qí lín gé,míng yuè kōng shěn yīng wǔ zhōu。
采石仅埋吟骨在,新亭犹带泪痕羞。cǎi shí jǐn mái yín gǔ zài,xīn tíng yóu dài lèi hén xiū。
书生慷慨谈时事,未必膺门肯见留。shū shēng kāng kǎi tán shí shì,wèi bì yīng mén kěn jiàn liú。

和刘后村杂兴

胡仲弓

避俗常关白板扉,北山泉石尚堪嬉。bì sú cháng guān bái bǎn fēi,běi shān quán shí shàng kān xī。
临流且赋观鱼乐,忧国何消捋虎危。lín liú qiě fù guān yú lè,yōu guó hé xiāo lǚ hǔ wēi。
自许丹心长恋阙,独怜万户未逢时。zì xǔ dān xīn zhǎng liàn quē,dú lián wàn hù wèi féng shí。
割鸡为黍寻常事,客至休言子为谁。gē jī wèi shǔ xún cháng shì,kè zhì xiū yán zi wèi shuí。

和刘后村杂兴

胡仲弓

迩来笔砚亦相疏,野服焚香读异书。ěr lái bǐ yàn yì xiāng shū,yě fú fén xiāng dú yì shū。
筑室不须临孔道,闭门只合造轻车。zhù shì bù xū lín kǒng dào,bì mén zhǐ hé zào qīng chē。
有梅花处犹堪酒,无竹人家不可居。yǒu méi huā chù yóu kān jiǔ,wú zhú rén jiā bù kě jū。
涉世直消诫口过,是非荣辱不关渠。shè shì zhí xiāo jiè kǒu guò,shì fēi róng rǔ bù guān qú。

和刘后村杂兴

胡仲弓

诵读未多才思悭,数编遗丑落人间。sòng dú wèi duō cái sī qiān,shù biān yí chǒu luò rén jiān。
洪音互杂蛙蝉奏,封事宜投虎豹关。hóng yīn hù zá wā chán zòu,fēng shì yí tóu hǔ bào guān。
杨震有知金忍受,相如未死璧终还。yáng zhèn yǒu zhī jīn rěn shòu,xiāng rú wèi sǐ bì zhōng hái。
且须静守心斋坐,学取箪瓢陋巷颜。qiě xū jìng shǒu xīn zhāi zuò,xué qǔ dān piáo lòu xiàng yán。

和刘后村杂兴

胡仲弓

累疏殷勤奏榻前,忧时急似救头然。lèi shū yīn qín zòu tà qián,yōu shí jí shì jiù tóu rán。
功名常是中年立,忠孝当于晚节全。gōng míng cháng shì zhōng nián lì,zhōng xiào dāng yú wǎn jié quán。
投祓归来泉石上,班荆坐向竹梅边。tóu fú guī lái quán shí shàng,bān jīng zuò xiàng zhú méi biān。
乌台无复诗公案,弄月嘲风亦偶然。wū tái wú fù shī gōng àn,nòng yuè cháo fēng yì ǒu rán。

和刘后村杂兴

胡仲弓

近学时妆越样新,空遗畎亩处忠臣。jìn xué shí zhuāng yuè yàng xīn,kōng yí quǎn mǔ chù zhōng chén。
烛之武老未为老,刘伯龙贫可是贫。zhú zhī wǔ lǎo wèi wèi lǎo,liú bó lóng pín kě shì pín。
造物不应推若辈,江山亦合助诗人。zào wù bù yīng tuī ruò bèi,jiāng shān yì hé zhù shī rén。
挂冠神武当年事,明哲从来要保身。guà guān shén wǔ dāng nián shì,míng zhé cóng lái yào bǎo shēn。

和刘后村杂兴

胡仲弓

宦海风波亦足惊,得闲聊尔慰平生。huàn hǎi fēng bō yì zú jīng,dé xián liáo ěr wèi píng shēng。
虽无塞上雪堪卧,幸有山中田可耕。suī wú sāi shàng xuě kān wò,xìng yǒu shān zhōng tián kě gēng。
一老拂衣何太勇,群儿撼树漫相轻。yī lǎo fú yī hé tài yǒng,qún ér hàn shù màn xiāng qīng。
绝怜千丈西凉瀑,偏与人间诉不平。jué lián qiān zhàng xī liáng pù,piān yǔ rén jiān sù bù píng。

和刘后村杂兴

胡仲弓

当日曾弹贡禹冠,悬知出处独今难。dāng rì céng dàn gòng yǔ guān,xuán zhī chū chù dú jīn nán。
宁将退翮翔千仞,谁肯模棱持两端。níng jiāng tuì hé xiáng qiān rèn,shuí kěn mó léng chí liǎng duān。
风雨笔头犹老健,江湖吟鬓未凋残。fēng yǔ bǐ tóu yóu lǎo jiàn,jiāng hú yín bìn wèi diāo cán。
十篇话破平生事,留与时人作样看。shí piān huà pò píng shēng shì,liú yǔ shí rén zuò yàng kàn。

游承天寺偶成

胡仲弓

人间热恼正匆匆,才入山门便不同。rén jiān rè nǎo zhèng cōng cōng,cái rù shān mén biàn bù tóng。
云板声中僧出定,月台影里佛观空。yún bǎn shēng zhōng sēng chū dìng,yuè tái yǐng lǐ fú guān kōng。
堂阴岑寂常如夜,殿角清凉不见风。táng yīn cén jì cháng rú yè,diàn jiǎo qīng liáng bù jiàn fēng。
才得浮云闲半日,明朝马迹又西东。cái dé fú yún xián bàn rì,míng cháo mǎ jì yòu xī dōng。