古诗词

次心泉卜隐韵

胡仲弓

诛茅法石巅,知己有青天。zhū máo fǎ shí diān,zhī jǐ yǒu qīng tiān。
猿鹤寻前约,山林续旧缘。yuán hè xún qián yuē,shān lín xù jiù yuán。
烟霞来枕上,风月绕吟边。yān xiá lái zhěn shàng,fēng yuè rào yín biān。
窗户多栽竹,相期晚节坚。chuāng hù duō zāi zhú,xiāng qī wǎn jié jiān。

胡仲弓

胡仲弓,宋朝诗人。公元一二六六年前后在世]字希圣,清源人,胡仲参之弟。生卒年均不详,约宋度宗咸淳二年前后在世。登进士第为会稽令,老母适至,而已是黜。自后浪迹江湖以终。仲弓工诗,著有苇航漫游稿四卷,《四库总目》传于世。 胡仲弓的作品>>

猜您喜欢

重九日法轮庵次凤山韵

胡仲弓

野眺逾高阪,钟传响外幽。yě tiào yú gāo bǎn,zhōng chuán xiǎng wài yōu。
僧从孤寺出,客倚一林秋。sēng cóng gū sì chū,kè yǐ yī lín qiū。
池上烟飞去,亭皋影尚留。chí shàng yān fēi qù,tíng gāo yǐng shàng liú。
远风山下起,吹我上层楼。yuǎn fēng shān xià qǐ,chuī wǒ shàng céng lóu。

重九日法轮庵次凤山韵

胡仲弓

竟日延荒寺,秋声不可歌。jìng rì yán huāng sì,qiū shēng bù kě gē。
磬中闻午至,石上见寒过。qìng zhōng wén wǔ zhì,shí shàng jiàn hán guò。
野鸟心常肃,孤僧鬓已皤。yě niǎo xīn cháng sù,gū sēng bìn yǐ pó。
欲归情不尽,门外夕阳多。yù guī qíng bù jǐn,mén wài xī yáng duō。

送处逊渡淮谒秋壑

胡仲弓

江湖波浪恶,底事欲西征。jiāng hú bō làng è,dǐ shì yù xī zhēng。
去作扬州客,来寻贾垒盟。qù zuò yáng zhōu kè,lái xún jiǎ lěi méng。
金山迷远望,玉树候吟声。jīn shān mí yuǎn wàng,yù shù hòu yín shēng。
野鹤曾游处,登临一怆情。yě hè céng yóu chù,dēng lín yī chuàng qíng。

怀李希膺

胡仲弓

病居身懒出,可是故人疏。bìng jū shēn lǎn chū,kě shì gù rén shū。
春后无佳句,天边有近书。chūn hòu wú jiā jù,tiān biān yǒu jìn shū。
改弦知不远,制锦定何如。gǎi xián zhī bù yuǎn,zhì jǐn dìng hé rú。
未刬门前草,难通长者车。wèi chǎn mén qián cǎo,nán tōng zhǎng zhě chē。

山行即事

胡仲弓

踏破几重云,来寻别墅春。tà pò jǐ zhòng yún,lái xún bié shù chūn。
促装童仆懒,题壁主人嗔。cù zhuāng tóng pū lǎn,tí bì zhǔ rén chēn。
瘦岭盘山骨,枯藤络树身。shòu lǐng pán shān gǔ,kū téng luò shù shēn。
野花长满地,不犯软红尘。yě huā zhǎng mǎn dì,bù fàn ruǎn hóng chén。

送松坡下第调官南归

胡仲弓

同点龙门额,君先赋式微。tóng diǎn lóng mén é,jūn xiān fù shì wēi。
自怜为客久,不忍送人归。zì lián wèi kè jiǔ,bù rěn sòng rén guī。
受钺张油幕,行囊富彩衣。shòu yuè zhāng yóu mù,xíng náng fù cǎi yī。
江干回首处,云树两依依。jiāng gàn huí shǒu chù,yún shù liǎng yī yī。

过梨岭作

胡仲弓

山头日正焚,山脚雨纷纷。shān tóu rì zhèng fén,shān jiǎo yǔ fēn fēn。
石罅疑无地,树身常出云。shí xià yí wú dì,shù shēn cháng chū yún。
神灵香不断,天近路平分。shén líng xiāng bù duàn,tiān jìn lù píng fēn。
星斗迫人句,晚唐诗亦云。xīng dòu pò rén jù,wǎn táng shī yì yún。

和枯崖山行韵

胡仲弓

名山僧占尽,甘作老卢能。míng shān sēng zhàn jǐn,gān zuò lǎo lú néng。
虎豹何堪捋,虬龙尚可登。hǔ bào hé kān lǚ,qiú lóng shàng kě dēng。
吟随双蜡屐,醉倚万年藤。yín suí shuāng là jī,zuì yǐ wàn nián téng。
兴尽未归去,斜阳上塔层。xīng jǐn wèi guī qù,xié yáng shàng tǎ céng。

与石壁诸友山行分得山字

胡仲弓

藤萝纡古径,努力共跻攀。téng luó yū gǔ jìng,nǔ lì gòng jī pān。
佛屋泉声落,僧窗云影闲。fú wū quán shēng luò,sēng chuāng yún yǐng xián。
经残香篆冷,杯短锦囊悭。jīng cán xiāng zhuàn lěng,bēi duǎn jǐn náng qiān。
兴尽未归去,夕阳犹在山。xīng jǐn wèi guī qù,xī yáng yóu zài shān。

分得台字走笔

胡仲弓

白云最深处,屐齿破苍苔。bái yún zuì shēn chù,jī chǐ pò cāng tái。
借榻寻僧话,携樽领客来。jiè tà xún sēng huà,xié zūn lǐng kè lái。
禽声喧竹坞,日影过花台。qín shēng xuān zhú wù,rì yǐng guò huā tái。
长啸下山去,犹倾凿落杯。zhǎng xiào xià shān qù,yóu qīng záo luò bēi。

次周懒窠韵

胡仲弓

风月无边际,吟身乐未央。fēng yuè wú biān jì,yín shēn lè wèi yāng。
江湖三寸舌,文字九回肠。jiāng hú sān cùn shé,wén zì jiǔ huí cháng。
竹伴孤高节,梅熏暗澹香。zhú bàn gū gāo jié,méi xūn àn dàn xiāng。
笑他蒲柳质,耐得几番霜。xiào tā pú liǔ zhì,nài dé jǐ fān shuāng。

次懒窠见寄韵

胡仲弓

园丁无择种,萧艾杂椒兰。yuán dīng wú zé zhǒng,xiāo ài zá jiāo lán。
世俗欠真识,达人当大观。shì sú qiàn zhēn shí,dá rén dāng dà guān。
无弦徒自赏,有铗莫空弹。wú xián tú zì shǎng,yǒu jiá mò kōng dàn。
独倚西风立,推敲一字难。dú yǐ xī fēng lì,tuī qiāo yī zì nán。

隐真岩次翁景辅韵

胡仲弓

山林营小隐,此隐未为真。shān lín yíng xiǎo yǐn,cǐ yǐn wèi wèi zhēn。
遗粟浑闲事,因金却误人。yí sù hún xián shì,yīn jīn què wù rén。
洞迷归去路,羽化本来身。dòng mí guī qù lù,yǔ huà běn lái shēn。
后此岩居者,犹言寂寞滨。hòu cǐ yán jū zhě,yóu yán jì mò bīn。

过山庵

胡仲弓

天地一间屋,心安到处家。tiān dì yī jiān wū,xīn ān dào chù jiā。
淡中尝世味,吟里足生涯。dàn zhōng cháng shì wèi,yín lǐ zú shēng yá。
煨芋频添炭,烹泉旋品茶。wēi yù pín tiān tàn,pēng quán xuán pǐn chá。
空山无纸帐,梦不到梅花。kōng shān wú zhǐ zhàng,mèng bù dào méi huā。

观蚁

胡仲弓

饱知膻可慕,来往斗相迎。bǎo zhī shān kě mù,lái wǎng dòu xiāng yíng。
忙似人行役,多于雁出征。máng shì rén xíng yì,duō yú yàn chū zhēng。
数行缘壁去,一半上阶行。shù xíng yuán bì qù,yī bàn shàng jiē xíng。
何处堪投宿,相逢细问程。hé chù kān tóu sù,xiāng féng xì wèn chéng。