古诗词

重九日法轮庵次凤山韵

胡仲弓

竟日延荒寺,秋声不可歌。jìng rì yán huāng sì,qiū shēng bù kě gē。
磬中闻午至,石上见寒过。qìng zhōng wén wǔ zhì,shí shàng jiàn hán guò。
野鸟心常肃,孤僧鬓已皤。yě niǎo xīn cháng sù,gū sēng bìn yǐ pó。
欲归情不尽,门外夕阳多。yù guī qíng bù jǐn,mén wài xī yáng duō。

胡仲弓

胡仲弓,宋朝诗人。公元一二六六年前后在世]字希圣,清源人,胡仲参之弟。生卒年均不详,约宋度宗咸淳二年前后在世。登进士第为会稽令,老母适至,而已是黜。自后浪迹江湖以终。仲弓工诗,著有苇航漫游稿四卷,《四库总目》传于世。 胡仲弓的作品>>

猜您喜欢

清吟寺

胡仲弓

高僧曾住此,长对佛炉吟。gāo sēng céng zhù cǐ,zhǎng duì fú lú yín。
萧寺有兴废,清名无古今。xiāo sì yǒu xīng fèi,qīng míng wú gǔ jīn。
禅心秋水莹,灯影石坛深。chán xīn qiū shuǐ yíng,dēng yǐng shí tán shēn。
不见鬼神泣,空闻钟磬音。bù jiàn guǐ shén qì,kōng wén zhōng qìng yīn。

废寺

胡仲弓

钟鼓萧条久,谁从此地来。zhōng gǔ xiāo tiáo jiǔ,shuí cóng cǐ dì lái。
僧房无户牖,佛面有尘埃。sēng fáng wú hù yǒu,fú miàn yǒu chén āi。
碑断眠荒草,廊空长绿苔。bēi duàn mián huāng cǎo,láng kōng zhǎng lǜ tái。
鸺鹠并蝙蝠,时或此徘徊。xiū liú bìng biān fú,shí huò cǐ pái huái。

得阙越州冷掾

胡仲弓

寒毡才入手,便动帝乡心。hán zhān cái rù shǒu,biàn dòng dì xiāng xīn。
千古兰亭在,三年芹水深。qiān gǔ lán tíng zài,sān nián qín shuǐ shēn。
文排昆体作,诗对越人吟。wén pái kūn tǐ zuò,shī duì yuè rén yín。
自得高山趣,何当遇赏音。zì dé gāo shān qù,hé dāng yù shǎng yīn。

颐斋联日有事于琛亭赋诗聊为解嘲

胡仲弓

诗人有公事,日日走琛亭。shī rén yǒu gōng shì,rì rì zǒu chēn tíng。
紫翠和衣重,香尘满面生。zǐ cuì hé yī zhòng,xiāng chén mǎn miàn shēng。
蚌还江月湿,龙起浪云腥。bàng hái jiāng yuè shī,lóng qǐ làng yún xīng。
薏苡亦何有,奚囊澈底清。yì yǐ yì hé yǒu,xī náng chè dǐ qīng。

次云心韵赠臞仙

胡仲弓

清修如野鹤,心性在云间。qīng xiū rú yě hè,xīn xìng zài yún jiān。
蔬食从来瘦,林居耐得闲。shū shí cóng lái shòu,lín jū nài dé xián。
炉分真造化,梦绕旧乡关。lú fēn zhēn zào huà,mèng rào jiù xiāng guān。
汩汩尘樊者,闻风想厚颜。gǔ gǔ chén fán zhě,wén fēng xiǎng hòu yán。

送季同归龙泉

胡仲弓

天寒犹客路,行李况担书。tiān hán yóu kè lù,xíng lǐ kuàng dān shū。
唤醒江湖梦,归寻水竹居。huàn xǐng jiāng hú mèng,guī xún shuǐ zhú jū。
词华须近古,剑气欲凌虚。cí huá xū jìn gǔ,jiàn qì yù líng xū。
好趁功名会,言诗特绪馀。hǎo chèn gōng míng huì,yán shī tè xù yú。

明发

胡仲弓

明发占鸡唱,停骖数暝鸦。míng fā zhàn jī chàng,tíng cān shù míng yā。
半生多在路,十日九怀家。bàn shēng duō zài lù,shí rì jiǔ huái jiā。
照水芙蓉色,满园荞麦花。zhào shuǐ fú róng sè,mǎn yuán qiáo mài huā。
归田何日是,对客话桑麻。guī tián hé rì shì,duì kè huà sāng má。

题黄耑玉寒瘦稿

胡仲弓

几回吟杰句,破砚几遭焚。jǐ huí yín jié jù,pò yàn jǐ zāo fén。
古道不复作,唐风犹可闻。gǔ dào bù fù zuò,táng fēng yóu kě wén。
寒于梅傲雪,瘦似竹侵云。hán yú méi ào xuě,shòu shì zhú qīn yún。
近世无郊岛,诗人数到君。jìn shì wú jiāo dǎo,shī rén shù dào jūn。

山行观紫云洞

胡仲弓

浪游知几载,久不到山巅。làng yóu zhī jǐ zài,jiǔ bù dào shān diān。
泉石曾留意,烟霞未有缘。quán shí céng liú yì,yān xiá wèi yǒu yuán。
松阴长匝地,塔颖欲钻天。sōng yīn zhǎng zā dì,tǎ yǐng yù zuān tiān。
待洗尘埃脚,重来访紫仙。dài xǐ chén āi jiǎo,zhòng lái fǎng zǐ xiān。

嘲赴缘僧道

胡仲弓

身在尘缘外,如何更趁缘。shēn zài chén yuán wài,rú hé gèng chèn yuán。
僧堂清富贵,道院小神仙。sēng táng qīng fù guì,dào yuàn xiǎo shén xiān。
饭饱休持钵,丹成莫卖钱。fàn bǎo xiū chí bō,dān chéng mò mài qián。
但能了生死,何必问苍天。dàn néng le shēng sǐ,hé bì wèn cāng tiān。

山庵

胡仲弓

蒲团清夜话,吟鬓任鬅鬙。pú tuán qīng yè huà,yín bìn rèn péng sēng。
瀹茗迟留客,焚香静对僧。yuè míng chí liú kè,fén xiāng jìng duì sēng。
岚蒸侵砚版,月冷逼禅灯。lán zhēng qīn yàn bǎn,yuè lěng bī chán dēng。
万籁俱岑寂,呼童亦不应。wàn lài jù cén jì,hū tóng yì bù yīng。

送傅明府之南安

胡仲弓

抚字及催科,三年鬓已皤。fǔ zì jí cuī kē,sān nián bìn yǐ pó。
公心如日月,浮议任风波。gōng xīn rú rì yuè,fú yì rèn fēng bō。
父老颦眉说,儿童拍掌歌。fù lǎo pín méi shuō,ér tóng pāi zhǎng gē。
归装无一物,空有绿旗多。guī zhuāng wú yī wù,kōng yǒu lǜ qí duō。

胡仲弓

五峰天外立,驴脚惯经过。wǔ fēng tiān wài lì,lǘ jiǎo guàn jīng guò。
十载身萍梗,今朝面薜萝。shí zài shēn píng gěng,jīn cháo miàn bì luó。
云低山色暗,风急树声多。yún dī shān sè àn,fēng jí shù shēng duō。
蜡屐何时办,来听樵子歌。là jī hé shí bàn,lái tīng qiáo zi gē。

送赵明叔分教潮阳

胡仲弓

昌黎遗俗在,兴教更烦君。chāng lí yí sú zài,xīng jiào gèng fán jūn。
地产无名木,春生半水芹。dì chǎn wú míng mù,chūn shēng bàn shuǐ qín。
诗歌麟趾化,笔补鳄鱼文。shī gē lín zhǐ huà,bǐ bǔ è yú wén。
莫厌官毡冷,相期粉省芸。mò yàn guān zhān lěng,xiāng qī fěn shěng yún。

送梅臞三山

胡仲弓

曾共梅花约,论心到岁寒。céng gòng méi huā yuē,lùn xīn dào suì hán。
如何倾别酒,独自上吟鞍。rú hé qīng bié jiǔ,dú zì shàng yín ān。
药裹留馀剂,诗囊有近刊。yào guǒ liú yú jì,shī náng yǒu jìn kān。
怀人眇云际,频展墨龙看。huái rén miǎo yún jì,pín zhǎn mò lóng kàn。