古诗词

寄舟中诸吟友

胡仲弓

溪流何太急,画桨去如飞。xī liú hé tài jí,huà jiǎng qù rú fēi。
诗垒才无敌,愁城醉解围。shī lěi cái wú dí,chóu chéng zuì jiě wéi。
日斜帆影亚,风细乐声微。rì xié fān yǐng yà,fēng xì lè shēng wēi。
误入桃源去,月明犹未归。wù rù táo yuán qù,yuè míng yóu wèi guī。

胡仲弓

胡仲弓,宋朝诗人。公元一二六六年前后在世]字希圣,清源人,胡仲参之弟。生卒年均不详,约宋度宗咸淳二年前后在世。登进士第为会稽令,老母适至,而已是黜。自后浪迹江湖以终。仲弓工诗,著有苇航漫游稿四卷,《四库总目》传于世。 胡仲弓的作品>>

猜您喜欢

送梅臞三山

胡仲弓

曾共梅花约,论心到岁寒。céng gòng méi huā yuē,lùn xīn dào suì hán。
如何倾别酒,独自上吟鞍。rú hé qīng bié jiǔ,dú zì shàng yín ān。
药裹留馀剂,诗囊有近刊。yào guǒ liú yú jì,shī náng yǒu jìn kān。
怀人眇云际,频展墨龙看。huái rén miǎo yún jì,pín zhǎn mò lóng kàn。

自笑

胡仲弓

自笑谋生拙,多应涉世疏。zì xiào móu shēng zhuō,duō yīng shè shì shū。
为贫趋斗禄,因病试方书。wèi pín qū dòu lù,yīn bìng shì fāng shū。
榕叶寒侵户,梅花深结庐。róng yè hán qīn hù,méi huā shēn jié lú。
焚香坐清夜,吟到晓钟初。fén xiāng zuò qīng yè,yín dào xiǎo zhōng chū。

倚栏

胡仲弓

倚栏商好句,云散海山青。yǐ lán shāng hǎo jù,yún sàn hǎi shān qīng。
风急天无恙,人惊心地灵。fēng jí tiān wú yàng,rén jīng xīn dì líng。
潮头迎日月,帆片落沧溟。cháo tóu yíng rì yuè,fān piàn luò cāng míng。
夜静涛声息,龙吟得细听。yè jìng tāo shēng xī,lóng yín dé xì tīng。

薄游

胡仲弓

薄游归较晚,清气满丘园。báo yóu guī jiào wǎn,qīng qì mǎn qiū yuán。
鸦噪盘林影,蛩声咽草根。yā zào pán lín yǐng,qióng shēng yàn cǎo gēn。
吟肠思茗碗,醉眼迫冰盆。yín cháng sī míng wǎn,zuì yǎn pò bīng pén。
心迹两忘处,难同俗子论。xīn jì liǎng wàng chù,nán tóng sú zi lùn。

哀黄鸟

胡仲弓

怜君金缕衣,失脚蹈危机。lián jūn jīn lǚ yī,shī jiǎo dǎo wēi jī。
自是我心恻,非关物命微。zì shì wǒ xīn cè,fēi guān wù mìng wēi。
引雏谁共食,求友便忘归。yǐn chú shuí gòng shí,qiú yǒu biàn wàng guī。
送汝入幽谷,惊魂何处飞。sòng rǔ rù yōu gǔ,jīng hún hé chù fēi。

题崇福寺青山阁

胡仲弓

禅馀无一事,冷面看青山。chán yú wú yī shì,lěng miàn kàn qīng shān。
明月几时有,白云终日闲。míng yuè jǐ shí yǒu,bái yún zhōng rì xián。
地虚尘不到,天远手难攀。dì xū chén bù dào,tiān yuǎn shǒu nán pān。
直下看人境,纷纷醉梦间。zhí xià kàn rén jìng,fēn fēn zuì mèng jiān。

为源上人题宝叶

胡仲弓

宝莲千万叶,叶叶是如来。bǎo lián qiān wàn yè,yè yè shì rú lái。
净土社中得,无波水上栽。jìng tǔ shè zhōng dé,wú bō shuǐ shàng zāi。
根头藏舍利,香气避尘埃。gēn tóu cáng shě lì,xiāng qì bì chén āi。
移向松湾去,山花不敢开。yí xiàng sōng wān qù,shān huā bù gǎn kāi。

寒食

胡仲弓

初过一百五,园林正好看。chū guò yī bǎi wǔ,yuán lín zhèng hǎo kàn。
梨花未全秃,梅子带微酸。lí huā wèi quán tū,méi zi dài wēi suān。
近世烟初禁,何人食肯寒。jìn shì yān chū jìn,hé rén shí kěn hán。
东风犹作恶,谁念客衣单。dōng fēng yóu zuò è,shuí niàn kè yī dān。

不饮

胡仲弓

之子青州裔,生来契分疏。zhī zi qīng zhōu yì,shēng lái qì fēn shū。
难从将进酒,屡下绝交书。nán cóng jiāng jìn jiǔ,lǚ xià jué jiāo shū。
瓮面空浮蚁,樽前但取鱼。wèng miàn kōng fú yǐ,zūn qián dàn qǔ yú。
任他贤与圣,清浊不关渠。rèn tā xián yǔ shèng,qīng zhuó bù guān qú。

春晚山茶花数朵艳甚

胡仲弓

万红雕落尽,留住隔年花。wàn hóng diāo luò jǐn,liú zhù gé nián huā。
独艳迎人笑,残妆带雨斜。dú yàn yíng rén xiào,cán zhuāng dài yǔ xié。
物情无老少,春意自繁华。wù qíng wú lǎo shǎo,chūn yì zì fán huá。
颜色休相妒,风流别一家。yán sè xiū xiāng dù,fēng liú bié yī jiā。

题清泉院

胡仲弓

孤僧如槁木,住处远人烟。gū sēng rú gǎo mù,zhù chù yuǎn rén yān。
山有千年寺,名因一派泉。shān yǒu qiān nián sì,míng yīn yī pài quán。
堂虚遗像暗,壁败野藤穿。táng xū yí xiàng àn,bì bài yě téng chuān。
法座空尘积,无人来叩禅。fǎ zuò kōng chén jī,wú rén lái kòu chán。

题通妙亭柱

胡仲弓

小亭存古意,雅称道家风。xiǎo tíng cún gǔ yì,yǎ chēng dào jiā fēng。
池水鸭头绿,山茶鹤顶红。chí shuǐ yā tóu lǜ,shān chá hè dǐng hóng。
内丹还九转,法鼓叩三通。nèi dān hái jiǔ zhuǎn,fǎ gǔ kòu sān tōng。
若问希夷事,檐铃语未终。ruò wèn xī yí shì,yán líng yǔ wèi zhōng。

游紫泽观

胡仲弓

地偏尘不到,俗客可曾来。dì piān chén bù dào,sú kè kě céng lái。
写帖云侵砚,朝真风满台。xiě tiē yún qīn yàn,cháo zhēn fēng mǎn tái。
兰荒根有蠹,梅古树生苔。lán huāng gēn yǒu dù,méi gǔ shù shēng tái。
莫论还丹诀,金炉久已灰。mò lùn hái dān jué,jīn lú jiǔ yǐ huī。

虹桥

胡仲弓

才过虹桥渡,漫山皆紫泥。cái guò hóng qiáo dù,màn shān jiē zǐ ní。
鸥边秋水落,牛背夕阳低。ōu biān qiū shuǐ luò,niú bèi xī yáng dī。
酒向污樽饮,诗从板壁题。jiǔ xiàng wū zūn yǐn,shī cóng bǎn bì tí。
江郎在何许,灵石与天齐。jiāng láng zài hé xǔ,líng shí yǔ tiān qí。

山中

胡仲弓

世情纷醉梦,抱独入山林。shì qíng fēn zuì mèng,bào dú rù shān lín。
有竹堪医俗,无弦谁赏音。yǒu zhú kān yī sú,wú xián shuí shǎng yīn。
松萝青嶂合,鸡犬白云深。sōng luó qīng zhàng hé,jī quǎn bái yún shēn。
未必幽居者,能赓梁甫吟。wèi bì yōu jū zhě,néng gēng liáng fǔ yín。