古诗词

次卓仁夫元宵雪中三绝

胡仲弓

绣帘直下整云鬟,歌舞丛中强自欢。xiù lián zhí xià zhěng yún huán,gē wǔ cóng zhōng qiáng zì huān。
兴尽归来太多事,不如高卧学袁安。xīng jǐn guī lái tài duō shì,bù rú gāo wò xué yuán ān。

胡仲弓

胡仲弓,宋朝诗人。公元一二六六年前后在世]字希圣,清源人,胡仲参之弟。生卒年均不详,约宋度宗咸淳二年前后在世。登进士第为会稽令,老母适至,而已是黜。自后浪迹江湖以终。仲弓工诗,著有苇航漫游稿四卷,《四库总目》传于世。 胡仲弓的作品>>

猜您喜欢

谒金门

胡仲弓

蛾黛浅。é dài qiǎn。
只为晚寒妆懒。zhǐ wèi wǎn hán zhuāng lǎn。
润逼镜鸾红雾满。rùn bī jìng luán hóng wù mǎn。
额花留半面。é huā liú bàn miàn。
渐次梅花开遍。jiàn cì méi huā kāi biàn。
花外行人已远。huā wài xíng rén yǐ yuǎn。
欲寄一枝嫌梦短。yù jì yī zhī xián mèng duǎn。
湿云和恨剪。shī yún hé hèn jiǎn。

舟中夜闻弹筝

胡仲弓

舣舟寻近岸,馀兴月明中。yǐ zhōu xún jìn àn,yú xīng yuè míng zhōng。
鼓瑟人何在,弹筝意略同。gǔ sè rén hé zài,dàn zhēng yì lüè tóng。
声和随去浪,调古动悲风。shēng hé suí qù làng,diào gǔ dòng bēi fēng。
银甲无由见,清音出绣栊。yín jiǎ wú yóu jiàn,qīng yīn chū xiù lóng。

竹夫人

胡仲弓

虚心陪燕寝,不受虢秦封。xū xīn péi yàn qǐn,bù shòu guó qín fēng。
惟有冰霜节,全无云雨踪。wéi yǒu bīng shuāng jié,quán wú yún yǔ zōng。
李娥书旧恨,湘女敛愁容。lǐ é shū jiù hèn,xiāng nǚ liǎn chóu róng。
却是专房宠,无人妒阿侬。què shì zhuān fáng chǒng,wú rén dù ā nóng。

泛舟分韵得横字

胡仲弓

舣舟迷近远,鸥鹭许同盟。yǐ zhōu mí jìn yuǎn,ōu lù xǔ tóng méng。
潮落沙仍涨,风晴浪不惊。cháo luò shā réng zhǎng,fēng qíng làng bù jīng。
一川平野秀,半岭断云横。yī chuān píng yě xiù,bàn lǐng duàn yún héng。
后约何时再,吟篷卧月明。hòu yuē hé shí zài,yín péng wò yuè míng。

湖边

胡仲弓

乍过黄梅雨,湖边物色饶。zhà guò huáng méi yǔ,hú biān wù sè ráo。
水深宜鸟浴,藻密碍鱼跳。shuǐ shēn yí niǎo yù,zǎo mì ài yú tiào。
露重荷倾盖,风高柳折腰。lù zhòng hé qīng gài,fēng gāo liǔ zhé yāo。
道人勤借问,此地好渔樵。dào rén qín jiè wèn,cǐ dì hǎo yú qiáo。

山台赴召

胡仲弓

世道今如许,先生亦肯来。shì dào jīn rú xǔ,xiān shēng yì kěn lái。
一番新诏命,只是旧山台。yī fān xīn zhào mìng,zhǐ shì jiù shān tái。
心事云间鹤,诗情雪后梅。xīn shì yún jiān hè,shī qíng xuě hòu méi。
诸公兴党论,未可荐人材。zhū gōng xīng dǎng lùn,wèi kě jiàn rén cái。

漫兴

胡仲弓

大笑出尘间,吟身得暂闲。dà xiào chū chén jiān,yín shēn dé zàn xián。
解衣临水阁,倚杖看云山。jiě yī lín shuǐ gé,yǐ zhàng kàn yún shān。
归鸟声如市,骑牛歌更蛮。guī niǎo shēng rú shì,qí niú gē gèng mán。
明边一点墨,元是野僧还。míng biān yī diǎn mò,yuán shì yě sēng hái。

远眺

胡仲弓

袖手独凭栏,乾坤杯酒间。xiù shǒu dú píng lán,qián kūn bēi jiǔ jiān。
此心常坦易,何地不宽闲。cǐ xīn cháng tǎn yì,hé dì bù kuān xián。
木落山头秃,冰坚水面顽。mù luò shān tóu tū,bīng jiān shuǐ miàn wán。
梅花可人意,一见一开颜。méi huā kě rén yì,yī jiàn yī kāi yán。

题潘庭坚响玉集后

胡仲弓

陛对端平日,雄文四海传。bì duì duān píng rì,xióng wén sì hǎi chuán。
一登黄甲后,多在紫岩边。yī dēng huáng jiǎ hòu,duō zài zǐ yán biān。
好客时招饮,贪诗夜废眠。hǎo kè shí zhāo yǐn,tān shī yè fèi mián。
寥寥三百载,先后两庭坚。liáo liáo sān bǎi zài,xiān hòu liǎng tíng jiān。

胡仲弓

独坐过湖船,凉生欲暮天。dú zuò guò hú chuán,liáng shēng yù mù tiān。
鸥眠汀草乱,鱼跃浪花圆。ōu mián tīng cǎo luàn,yú yuè làng huā yuán。
足迹烟霞外,吟声风月边。zú jì yān xiá wài,yín shēng fēng yuè biān。
万缘无所欠,只欠买山钱。wàn yuán wú suǒ qiàn,zhǐ qiàn mǎi shān qián。

旅中早行

胡仲弓

前山风雨暗,欲去路还迷。qián shān fēng yǔ àn,yù qù lù hái mí。
烛影照行李,钟声催晓鸡。zhú yǐng zhào xíng lǐ,zhōng shēng cuī xiǎo jī。
年光销旅况,秋气入征蹄。nián guāng xiāo lǚ kuàng,qiū qì rù zhēng tí。
如此困行役,何时归去兮。rú cǐ kùn xíng yì,hé shí guī qù xī。

还翁雪舟吟卷

胡仲弓

世间迂阔者,端的是诗人。shì jiān yū kuò zhě,duān de shì shī rén。
独坐无生计,相逢尽说贫。dú zuò wú shēng jì,xiāng féng jǐn shuō pín。
如君追古作,与我最情亲。rú jūn zhuī gǔ zuò,yǔ wǒ zuì qíng qīn。
切莫轻辜负,元龙湖海身。qiè mò qīng gū fù,yuán lóng hú hǎi shēn。

赠陈通妙

胡仲弓

双成亲嘱咐,从此厌尘缘。shuāng chéng qīn zhǔ fù,cóng cǐ yàn chén yuán。
天上黄冠侣,人间紫府仙。tiān shàng huáng guān lǚ,rén jiān zǐ fǔ xiān。
金炉行殿晓,玉磬古坛烟。jīn lú xíng diàn xiǎo,yù qìng gǔ tán yān。
待得蟠桃熟,重逢又几年。dài dé pán táo shú,zhòng féng yòu jǐ nián。

除夕寄弟

胡仲弓

年华今告老,人事亦如斯。nián huá jīn gào lǎo,rén shì yì rú sī。
汉殿藏钩戏,戎家守岁时。hàn diàn cáng gōu xì,róng jiā shǒu suì shí。
世情方役役,雨意正垂垂。shì qíng fāng yì yì,yǔ yì zhèng chuí chuí。
强作屠苏醉,椒盘欲颂谁。qiáng zuò tú sū zuì,jiāo pán yù sòng shuí。

和云心除夕韵

胡仲弓

岁除明日是,心事落梅边。suì chú míng rì shì,xīn shì luò méi biān。
节物催双鬓,情怀欠少年。jié wù cuī shuāng bìn,qíng huái qiàn shǎo nián。
桃符依帖写,竹爆应声圆。táo fú yī tiē xiě,zhú bào yīng shēng yuán。
椒颂无人献,酴酥亦自煎。jiāo sòng wú rén xiàn,tú sū yì zì jiān。
5921234567»