古诗词

秀野

胡仲弓

世路荆榛日日深,山居抱膝且长吟。shì lù jīng zhēn rì rì shēn,shān jū bào xī qiě zhǎng yín。
便教定亶无公论,不到风闻松竹林。biàn jiào dìng dǎn wú gōng lùn,bù dào fēng wén sōng zhú lín。

胡仲弓

胡仲弓,宋朝诗人。公元一二六六年前后在世]字希圣,清源人,胡仲参之弟。生卒年均不详,约宋度宗咸淳二年前后在世。登进士第为会稽令,老母适至,而已是黜。自后浪迹江湖以终。仲弓工诗,著有苇航漫游稿四卷,《四库总目》传于世。 胡仲弓的作品>>

猜您喜欢

观蚁

胡仲弓

饱知膻可慕,来往斗相迎。bǎo zhī shān kě mù,lái wǎng dòu xiāng yíng。
忙似人行役,多于雁出征。máng shì rén xíng yì,duō yú yàn chū zhēng。
数行缘壁去,一半上阶行。shù xíng yuán bì qù,yī bàn shàng jiē xíng。
何处堪投宿,相逢细问程。hé chù kān tóu sù,xiāng féng xì wèn chéng。

秋夜

胡仲弓

攲枕卧明月,西风拂帐尘。qī zhěn wò míng yuè,xī fēng fú zhàng chén。
病因贫作祟,闲与懒为邻。bìng yīn pín zuò suì,xián yǔ lǎn wèi lín。
意少吟难足,愁多梦不真。yì shǎo yín nán zú,chóu duō mèng bù zhēn。
数声窗外竹,恼杀断肠人。shù shēng chuāng wài zhú,nǎo shā duàn cháng rén。

端砚

胡仲弓

中书为尚友,铁面迫人寒。zhōng shū wèi shàng yǒu,tiě miàn pò rén hán。
易得乌龙角,难逢紫马肝。yì dé wū lóng jiǎo,nán féng zǐ mǎ gān。
石英能比玉,歙好不如端。shí yīng néng bǐ yù,shè hǎo bù rú duān。
曾记文闱内,蒙君青眼看。céng jì wén wéi nèi,méng jūn qīng yǎn kàn。

独倚

胡仲弓

独倚危楼望,清风动斗牛。dú yǐ wēi lóu wàng,qīng fēng dòng dòu niú。
功名两蛮触,身世一蜉蝣。gōng míng liǎng mán chù,shēn shì yī fú yóu。
乐道贫何损,吟诗醉便休。lè dào pín hé sǔn,yín shī zuì biàn xiū。
静中生万感,烧烛看吴钩。jìng zhōng shēng wàn gǎn,shāo zhú kàn wú gōu。

久客

胡仲弓

久作他州客,飘飘若转蓬。jiǔ zuò tā zhōu kè,piāo piāo ruò zhuǎn péng。
物华秋色里,心事杵声中。wù huá qiū sè lǐ,xīn shì chǔ shēng zhōng。
读易因知命,吟诗不讳穷。dú yì yīn zhī mìng,yín shī bù huì qióng。
遣愁犹未了,一雁叫西风。qiǎn chóu yóu wèi le,yī yàn jiào xī fēng。

侠客

胡仲弓

仗剑一长笑,出门游四方。zhàng jiàn yī zhǎng xiào,chū mén yóu sì fāng。
雄心吞宇宙,侠骨耐风霜。xióng xīn tūn yǔ zhòu,xiá gǔ nài fēng shuāng。
豺虎须擒攫,狐狸敢颉颃。chái hǔ xū qín jué,hú lí gǎn jié háng。
大梁二壮士,千古姓名香。dà liáng èr zhuàng shì,qiān gǔ xìng míng xiāng。

客里

胡仲弓

客里多风雨,征衣不厌重。kè lǐ duō fēng yǔ,zhēng yī bù yàn zhòng。
轻车须稳驾,狭路易相逢。qīng chē xū wěn jià,xiá lù yì xiāng féng。
滩浅水声激,山深云气浓。tān qiǎn shuǐ shēng jī,shān shēn yún qì nóng。
迎人野花笑,绝色若为容。yíng rén yě huā xiào,jué sè ruò wèi róng。

和颐斋梅花韵

胡仲弓

寒谷有春意,南枝向北山。hán gǔ yǒu chūn yì,nán zhī xiàng běi shān。
自经题品后,落在是非间。zì jīng tí pǐn hòu,luò zài shì fēi jiān。
林外竹相亚,篱根鹤伴闲。lín wài zhú xiāng yà,lí gēn hè bàn xián。
折来休用插,恐点鬓毛斑。zhé lái xiū yòng chā,kǒng diǎn bìn máo bān。

梅花窠子

胡仲弓

园丁藏密室,不许雪霜欺。yuán dīng cáng mì shì,bù xǔ xuě shuāng qī。
火气十分燠,春风第一枝。huǒ qì shí fēn yù,chūn fēng dì yī zhī。
横斜无定影,屈曲漫趋时。héng xié wú dìng yǐng,qū qū màn qū shí。
人力夺天巧,东君未必知。rén lì duó tiān qiǎo,dōng jūn wèi bì zhī。

落梅

胡仲弓

谢娥三弄笛,错恨五更风。xiè é sān nòng dí,cuò hèn wǔ gèng fēng。
树老馀香少,花残瘦影空。shù lǎo yú xiāng shǎo,huā cán shòu yǐng kōng。
深堆和靖墓,浅点寿阳宫。shēn duī hé jìng mù,qiǎn diǎn shòu yáng gōng。
结果重来此,方知造化工。jié guǒ zhòng lái cǐ,fāng zhī zào huà gōng。

钱塘江待潮

胡仲弓

潮至千艘动,涛喧万鼓鸣。cháo zhì qiān sōu dòng,tāo xuān wàn gǔ míng。
江翻晴雪卷,海涨石塘平。jiāng fān qíng xuě juǎn,hǎi zhǎng shí táng píng。
帆影林端见,波光屋上明。fān yǐng lín duān jiàn,bō guāng wū shàng míng。
青山自吴越,相峙两含情。qīng shān zì wú yuè,xiāng zhì liǎng hán qíng。

雨中有怀

胡仲弓

一天风雨暗,楼外失青峦。yī tiān fēng yǔ àn,lóu wài shī qīng luán。
枕簟三更梦,襟怀六月寒。zhěn diàn sān gèng mèng,jīn huái liù yuè hán。
酒船知独载,诗卷为谁删。jiǔ chuán zhī dú zài,shī juǎn wèi shuí shān。
咫尺松湾路,思君欲见难。zhǐ chǐ sōng wān lù,sī jūn yù jiàn nán。

哭墓

胡仲弓

拜亲亲不待,事事与心违。bài qīn qīn bù dài,shì shì yǔ xīn wéi。
万里有归日,九泉无见时。wàn lǐ yǒu guī rì,jiǔ quán wú jiàn shí。
愁生新绿绶,泪满旧斑衣。chóu shēng xīn lǜ shòu,lèi mǎn jiù bān yī。
从此白云断,何当慰所思。cóng cǐ bái yún duàn,hé dāng wèi suǒ sī。

题村居壁

胡仲弓

何处村居好,山边况水边。hé chù cūn jū hǎo,shān biān kuàng shuǐ biān。
数间茅屋下,一带槿篱前。shù jiān máo wū xià,yī dài jǐn lí qián。
绕舍千竿竹,传家二顷田。rào shě qiān gān zhú,chuán jiā èr qǐng tián。
但求安乐法,不必问流年。dàn qiú ān lè fǎ,bù bì wèn liú nián。

书怀

胡仲弓

贫居无外事,图得念头清。pín jū wú wài shì,tú dé niàn tóu qīng。
冷眼观时政,平心阅世情。lěng yǎn guān shí zhèng,píng xīn yuè shì qíng。
好花临水种,瘦竹傍墙生。hǎo huā lín shuǐ zhǒng,shòu zhú bàng qiáng shēng。
自足供幽致,何须隐姓名。zì zú gōng yōu zhì,hé xū yǐn xìng míng。