古诗词

梅坡席上次韵牡丹

胡仲弓

不学时妆添酒晕,休将风景对茶前。bù xué shí zhuāng tiān jiǔ yūn,xiū jiāng fēng jǐng duì chá qián。
沉香亭北空回首,目断关河万里天。chén xiāng tíng běi kōng huí shǒu,mù duàn guān hé wàn lǐ tiān。

胡仲弓

胡仲弓,宋朝诗人。公元一二六六年前后在世]字希圣,清源人,胡仲参之弟。生卒年均不详,约宋度宗咸淳二年前后在世。登进士第为会稽令,老母适至,而已是黜。自后浪迹江湖以终。仲弓工诗,著有苇航漫游稿四卷,《四库总目》传于世。 胡仲弓的作品>>

猜您喜欢

世途

胡仲弓

世途犹炙热,一雨便成秋。shì tú yóu zhì rè,yī yǔ biàn chéng qiū。
长啸风生腋,孤吟人倚楼。zhǎng xiào fēng shēng yè,gū yín rén yǐ lóu。
生涯付杯酒,清梦绕鱼舟。shēng yá fù bēi jiǔ,qīng mèng rào yú zhōu。
壮士悲何事,湖山忆旧游。zhuàng shì bēi hé shì,hú shān yì jiù yóu。

将乐县

胡仲弓

石径盘千折,林枫大十围。shí jìng pán qiān zhé,lín fēng dà shí wéi。
山如昌化县,水似弋阳溪。shān rú chāng huà xiàn,shuǐ shì yì yáng xī。
楼阁层层画,田园种种宜。lóu gé céng céng huà,tián yuán zhǒng zhǒng yí。
惜非乡国远,有意卜幽栖。xī fēi xiāng guó yuǎn,yǒu yì bo yōu qī。

赋玳瑁鱼

胡仲弓

海灵如许巧,龟贝点成纹。hǎi líng rú xǔ qiǎo,guī bèi diǎn chéng wén。
背负十三卦,旁分四六文。bèi fù shí sān guà,páng fēn sì liù wén。
壳中藏勺水,身后管梳云。ké zhōng cáng sháo shuǐ,shēn hòu guǎn shū yún。
贵介诸公蜕,何因得似君。guì jiè zhū gōng tuì,hé yīn dé shì jūn。

雪晴

胡仲弓

云解雪初晴,青山依旧青。yún jiě xuě chū qíng,qīng shān yī jiù qīng。
水涵霜夜月,梅落晓天星。shuǐ hán shuāng yè yuè,méi luò xiǎo tiān xīng。
造物无今古,人生几醉醒。zào wù wú jīn gǔ,rén shēng jǐ zuì xǐng。
倚楼吟未足,更上武林亭。yǐ lóu yín wèi zú,gèng shàng wǔ lín tíng。

怀钱塘旧居

胡仲弓

钱塘漂泊久,别后梦连宵。qián táng piāo pō jiǔ,bié hòu mèng lián xiāo。
忽听滩头水,犹疑江上潮。hū tīng tān tóu shuǐ,yóu yí jiāng shàng cháo。
暗尘侵竹简,夜雨洗芭蕉。àn chén qīn zhú jiǎn,yè yǔ xǐ bā jiāo。
料得苏堤路,西风犯柳条。liào dé sū dī lù,xī fēng fàn liǔ tiáo。

西溪即事

胡仲弓

柴门斜对水,一径锁松萝。chái mén xié duì shuǐ,yī jìng suǒ sōng luó。
积雨溪流急,闲云山占多。jī yǔ xī liú jí,xián yún shān zhàn duō。
村庄留客饭,樵父教儿歌。cūn zhuāng liú kè fàn,qiáo fù jiào ér gē。
听得田间语,安排收晚禾。tīng dé tián jiān yǔ,ān pái shōu wǎn hé。

忆昔

胡仲弓

忆昔岁云暮,狂吟天一涯。yì xī suì yún mù,kuáng yín tiān yī yá。
江湖聊寄迹,时节最思家。jiāng hú liáo jì jì,shí jié zuì sī jiā。
有担空行李,无盘可颂花。yǒu dān kōng xíng lǐ,wú pán kě sòng huā。
寒梅带香味,相伴守年华。hán méi dài xiāng wèi,xiāng bàn shǒu nián huá。

题水竹居

胡仲弓

云根无觅处,藏在此山阿。yún gēn wú mì chù,cáng zài cǐ shān ā。
地僻尘缘少,心清诗料多。dì pì chén yuán shǎo,xīn qīng shī liào duō。
竹虚元有节,水止故无波。zhú xū yuán yǒu jié,shuǐ zhǐ gù wú bō。
甚欲投簪去,同君住薜萝。shén yù tóu zān qù,tóng jūn zhù bì luó。

夜行口占

胡仲弓

夜程多晦昧,举步要分明。yè chéng duō huì mèi,jǔ bù yào fēn míng。
肯以中途废,须寻直道行。kěn yǐ zhōng tú fèi,xū xún zhí dào xíng。
心灯长不烬,眼镜自然清。xīn dēng zhǎng bù jìn,yǎn jìng zì rán qīng。
白昼昏迷者,荆榛满路生。bái zhòu hūn mí zhě,jīng zhēn mǎn lù shēng。

病后呈芸居

胡仲弓

病骨清于鹤,临风直欲飞。bìng gǔ qīng yú hè,lín fēng zhí yù fēi。
闲多酬病债,吟苦费心机。xián duō chóu bìng zhài,yín kǔ fèi xīn jī。
带缓腰围减,囊空药裹稀。dài huǎn yāo wéi jiǎn,náng kōng yào guǒ xī。
未能全谢客,扶杖扫林扉。wèi néng quán xiè kè,fú zhàng sǎo lín fēi。

腰痛

胡仲弓

门前齐雪立,因被病相魔。mén qián qí xuě lì,yīn bèi bìng xiāng mó。
堪佩金鱼否,能悬宝剑么。kān pèi jīn yú fǒu,néng xuán bǎo jiàn me。
折非陶令懒,瘦似沈郎多。zhé fēi táo lìng lǎn,shòu shì shěn láng duō。
已办扬州鹤,其如十万何。yǐ bàn yáng zhōu hè,qí rú shí wàn hé。

与社友定花朝之约

胡仲弓

花朝曾有约,来此定诗盟。huā cháo céng yǒu yuē,lái cǐ dìng shī méng。
隐几江湖梦,闭门风雨情。yǐn jǐ jiāng hú mèng,bì mén fēng yǔ qíng。
身名千载共,心事一般清。shēn míng qiān zài gòng,xīn shì yī bān qīng。
且尽吟樽乐,徂徕不用赓。qiě jǐn yín zūn lè,cú lái bù yòng gēng。

桃源图

胡仲弓

桃源分二种,半在此源栽。táo yuán fēn èr zhǒng,bàn zài cǐ yuán zāi。
向为逃秦去,今还归赵来。xiàng wèi táo qín qù,jīn hái guī zhào lái。
山川犹古昔,人物不尘埃。shān chuān yóu gǔ xī,rén wù bù chén āi。
刘阮何为者,无言空自回。liú ruǎn hé wèi zhě,wú yán kōng zì huí。

题叶石轩学僧寮

胡仲弓

静坐求心印,传经续祖灯。jìng zuò qiú xīn yìn,chuán jīng xù zǔ dēng。
因吟呈佛句,方悟在家僧。yīn yín chéng fú jù,fāng wù zài jiā sēng。
芸叶熏薝卜,枝辞剪葛藤。yún yè xūn zhān bo,zhī cí jiǎn gé téng。
自从骂师后,无话可参承。zì cóng mà shī hòu,wú huà kě cān chéng。

高阳山远眺

胡仲弓

龙寻多伟观,立马少徘徊。lóng xún duō wěi guān,lì mǎ shǎo pái huái。
地僻风埃少,天成图画开。dì pì fēng āi shǎo,tiān chéng tú huà kāi。
仅留官驿在,无复酒徒来。jǐn liú guān yì zài,wú fù jiǔ tú lái。
一雁长空去,凭高叫不回。yī yàn zhǎng kōng qù,píng gāo jiào bù huí。