古诗词

题金粟洞

胡仲弓

名山洞府三十六,若拟帽峰犹未足。míng shān dòng fǔ sān shí liù,ruò nǐ mào fēng yóu wèi zú。
有人曾此坐丹炉,有人曾此安棋局。yǒu rén céng cǐ zuò dān lú,yǒu rén céng cǐ ān qí jú。
一朝悟道归去来,依旧紫云锁林屋。yī cháo wù dào guī qù lái,yī jiù zǐ yún suǒ lín wū。
武荣贾客来洛阳,手携尺书叩岩谷。wǔ róng jiǎ kè lái luò yáng,shǒu xié chǐ shū kòu yán gǔ。
觌面亲逢吕洞宾,有眼不辨郑文叔。dí miàn qīn féng lǚ dòng bīn,yǒu yǎn bù biàn zhèng wén shū。
功成行满欲度人,酬之遗以半升粟。gōng chéng xíng mǎn yù dù rén,chóu zhī yí yǐ bàn shēng sù。
岂知粒粒皆金砂,一服可但能辟谷。qǐ zhī lì lì jiē jīn shā,yī fú kě dàn néng pì gǔ。
先嗔后喜来重寻,痴心才动隔山谷。xiān chēn hòu xǐ lái zhòng xún,chī xīn cái dòng gé shān gǔ。
故老相传金粟仙,凌霄有塔苍标玉。gù lǎo xiāng chuán jīn sù xiān,líng xiāo yǒu tǎ cāng biāo yù。
乾坤外物号无尘,凡夫到此懒著脚。qián kūn wài wù hào wú chén,fán fū dào cǐ lǎn zhù jiǎo。
我来稽首问先生,若为乞得壶中药。wǒ lái jī shǒu wèn xiān shēng,ruò wèi qǐ dé hú zhōng yào。
刀圭分与医国人,却入深山抱幽独。dāo guī fēn yǔ yī guó rén,què rù shēn shān bào yōu dú。
先生道我亦不尘,且走千岩并万壑。xiān shēng dào wǒ yì bù chén,qiě zǒu qiān yán bìng wàn hè。
它时相过岳阳楼,定把奇书与君读。tā shí xiāng guò yuè yáng lóu,dìng bǎ qí shū yǔ jūn dú。

胡仲弓

胡仲弓,宋朝诗人。公元一二六六年前后在世]字希圣,清源人,胡仲参之弟。生卒年均不详,约宋度宗咸淳二年前后在世。登进士第为会稽令,老母适至,而已是黜。自后浪迹江湖以终。仲弓工诗,著有苇航漫游稿四卷,《四库总目》传于世。 胡仲弓的作品>>

猜您喜欢

金陵

胡仲弓

龙虎犹盘踞,前头白鹭洲。lóng hǔ yóu pán jù,qián tóu bái lù zhōu。
为今形胜地,往昔帝王州。wèi jīn xíng shèng dì,wǎng xī dì wáng zhōu。
人物金陵古,风烟玉树秋。rén wù jīn líng gǔ,fēng yān yù shù qiū。
六朝罗绮迹,分付大江流。liù cháo luó qǐ jì,fēn fù dà jiāng liú。

金陵

胡仲弓

掩目新亭路,人言似洛阳。yǎn mù xīn tíng lù,rén yán shì luò yáng。
山河多改变,今古几兴亡。shān hé duō gǎi biàn,jīn gǔ jǐ xīng wáng。
有观空鳷鹊,无台栖凤凰。yǒu guān kōng zhī què,wú tái qī fèng huáng。
当年足歌舞,不拟是偏方。dāng nián zú gē wǔ,bù nǐ shì piān fāng。

南浦

胡仲弓

修途无好况,满面受风埃。xiū tú wú hǎo kuàng,mǎn miàn shòu fēng āi。
见说山穷处,曾经水患来。jiàn shuō shān qióng chù,céng jīng shuǐ huàn lái。
溪桥横独木,田野长荒莱。xī qiáo héng dú mù,tián yě zhǎng huāng lái。
薄暮投孤馆,寒猿声更哀。báo mù tóu gū guǎn,hán yuán shēng gèng āi。

次烟浦即事韵

胡仲弓

吟帆归路远,花雨落纷纷。yín fān guī lù yuǎn,huā yǔ luò fēn fēn。
鹭过山加点,鸥飞水破纹。lù guò shān jiā diǎn,ōu fēi shuǐ pò wén。
淡烟依古树,残照下空坟。dàn yān yī gǔ shù,cán zhào xià kōng fén。
未见巫阳面,高塘韵漫分。wèi jiàn wū yáng miàn,gāo táng yùn màn fēn。

观棋闻近事有感

胡仲弓

盘中无活路,败局几番新。pán zhōng wú huó lù,bài jú jǐ fān xīn。
好著输前辈,危机逊后人。hǎo zhù shū qián bèi,wēi jī xùn hòu rén。
静边闲袖手,穷处巧翻身。jìng biān xián xiù shǒu,qióng chù qiǎo fān shēn。
黑白无分别,归欤当自陈。hēi bái wú fēn bié,guī yú dāng zì chén。

仙霞岭

胡仲弓

未了江湖债,风霜鬓欲华。wèi le jiāng hú zhài,fēng shuāng bìn yù huá。
吟身长是客,旅舍不如家。yín shēn zhǎng shì kè,lǚ shě bù rú jiā。
山色笼晴昼,湍声漱浅沙。shān sè lóng qíng zhòu,tuān shēng shù qiǎn shā。
不因缰锁絷,来此老烟霞。bù yīn jiāng suǒ zhí,lái cǐ lǎo yān xiá。

九日

胡仲弓

客中逢九日,此日倍思家。kè zhōng féng jiǔ rì,cǐ rì bèi sī jiā。
野店刍无味,疏篱菊未花。yě diàn chú wú wèi,shū lí jú wèi huā。
龙山孤节物,雁影各天涯。lóng shān gū jié wù,yàn yǐng gè tiān yá。
一路看秋色,微吟解叹嗟。yī lù kàn qiū sè,wēi yín jiě tàn jiē。

离家

胡仲弓

大笑出门去,江湖天地宽。dà xiào chū mén qù,jiāng hú tiān dì kuān。
耐贫为客易,生计靠诗难。nài pín wèi kè yì,shēng jì kào shī nán。
日月双车毂,功名百丈竿。rì yuè shuāng chē gǔ,gōng míng bǎi zhàng gān。
上林有嘉树,且择一枝安。shàng lín yǒu jiā shù,qiě zé yī zhī ān。

小吴园

胡仲弓

临水开门径,关防俗子来。lín shuǐ kāi mén jìng,guān fáng sú zi lái。
竹添当户笋,梅老靠墙枝。zhú tiān dāng hù sǔn,méi lǎo kào qiáng zhī。
岚气侵衣袂,湖光媚酒卮。lán qì qīn yī mèi,hú guāng mèi jiǔ zhī。
主人全谢客,时遣鹤相随。zhǔ rén quán xiè kè,shí qiǎn hè xiāng suí。

集芳园

胡仲弓

园丁严锁钥,不许俗人看。yuán dīng yán suǒ yào,bù xǔ sú rén kàn。
梅落黄金弹,荷开碧玉盘。méi luò huáng jīn dàn,hé kāi bì yù pán。
小舟维柳外,青磬出林端。xiǎo zhōu wéi liǔ wài,qīng qìng chū lín duān。
猿鹤不相识,行吟独倚栏。yuán hè bù xiāng shí,xíng yín dú yǐ lán。

元日

胡仲弓

元日复元日,吟边阅岁华。yuán rì fù yuán rì,yín biān yuè suì huá。
浅斟浮柏叶,清坐对梅花。qiǎn zhēn fú bǎi yè,qīng zuò duì méi huā。
人事年年改,生涯步步差。rén shì nián nián gǎi,shēng yá bù bù chà。
诗情无厚薄,春意又萌芽。shī qíng wú hòu báo,chūn yì yòu méng yá。

无尘殿

胡仲弓

劫灰飞不到,人迹少曾来。jié huī fēi bù dào,rén jì shǎo céng lái。
浪说珊瑚树,空涵玉镜台。làng shuō shān hú shù,kōng hán yù jìng tái。
洞虚风度竹,泉冷石无苔。dòng xū fēng dù zhú,quán lěng shí wú tái。
汩汩樊笼者,何因避世埃。gǔ gǔ fán lóng zhě,hé yīn bì shì āi。

春晚游蒋园次韵

胡仲弓

挽住斜阳脚,殷勤向小园。wǎn zhù xié yáng jiǎo,yīn qín xiàng xiǎo yuán。
柳眠犹学舞,花笑独无言。liǔ mián yóu xué wǔ,huā xiào dú wú yán。
自拟湖山景,亲承雨露恩。zì nǐ hú shān jǐng,qīn chéng yǔ lù ēn。
只愁人散后,腐草点苔痕。zhǐ chóu rén sàn hòu,fǔ cǎo diǎn tái hén。

问陈禹锡太博病

胡仲弓

脉虚非别症,身坐蠹鱼痴。mài xū fēi bié zhèng,shēn zuò dù yú chī。
造物不青眼,江湖此白眉。zào wù bù qīng yǎn,jiāng hú cǐ bái méi。
近年书不至,远宦梦相随。jìn nián shū bù zhì,yuǎn huàn mèng xiāng suí。
遣病无他嘱,加餐诵杜诗。qiǎn bìng wú tā zhǔ,jiā cān sòng dù shī。

病后

胡仲弓

病发凋零后,朱颜似旧无。bìng fā diāo líng hòu,zhū yán shì jiù wú。
愁多诗债减,贫剧故交疏。chóu duō shī zhài jiǎn,pín jù gù jiāo shū。
风挟砧声急,云拖雁影孤。fēng xié zhēn shēng jí,yún tuō yàn yǐng gū。
夜来长不寐,攲枕看方书。yè lái zhǎng bù mèi,qī zhěn kàn fāng shū。