古诗词

送叶季重之官吴门

薛师石

君继贤人业,试官阊阖门。jūn jì xián rén yè,shì guān chāng hé mén。
但问要离墓,莫看真娘坟。dàn wèn yào lí mù,mò kàn zhēn niáng fén。
虎丘寺前生野草,一花一叶皆丽好。hǔ qiū sì qián shēng yě cǎo,yī huā yī yè jiē lì hǎo。
用心冷淡不此嗜,自有诗礼长探讨。yòng xīn lěng dàn bù cǐ shì,zì yǒu shī lǐ zhǎng tàn tǎo。
给旁馀闲庭庑空,小舆应亦上垂虹。gěi páng yú xián tíng wǔ kōng,xiǎo yú yīng yì shàng chuí hóng。
桥边风驶寄书便,只写平安报乃翁。qiáo biān fēng shǐ jì shū biàn,zhǐ xiě píng ān bào nǎi wēng。
我惭空空易疏斥,时亦抠衣侍函席。wǒ cán kōng kōng yì shū chì,shí yì kōu yī shì hán xí。
春膏流滑傥寄将,待写续经藏屋壁。chūn gāo liú huá tǎng jì jiāng,dài xiě xù jīng cáng wū bì。

薛师石

宋温州永嘉人,字景石,号瓜庐。薛弼曾孙。隐居不仕,筑室会昌湖上。工小楷,篆籀斯隶,深造其极。尤工诗。有《瓜庐集》。 薛师石的作品>>

猜您喜欢

挽宋耆卿

薛师石

人如韫玉操如冰,拾芥推梨世岂能。rén rú yùn yù cāo rú bīng,shí jiè tuī lí shì qǐ néng。
案上有琴亡旧响,墓头无火续寒灯。àn shàng yǒu qín wáng jiù xiǎng,mù tóu wú huǒ xù hán dēng。
一官只是幽闲过,百行惟须健笔称。yī guān zhǐ shì yōu xián guò,bǎi xíng wéi xū jiàn bǐ chēng。
此曲调高知者少,朗吟唤得九原应。cǐ qū diào gāo zhī zhě shǎo,lǎng yín huàn dé jiǔ yuán yīng。

戊子七月十一日

薛师石

贫因几首诗,闲高一著棋。pín yīn jǐ shǒu shī,xián gāo yī zhù qí。
瓜田常嘿坐,不愿有人知。guā tián cháng hēi zuò,bù yuàn yǒu rén zhī。

赋二十八字

薛师石

水满沟塍不愁旱,急催租税却忧贫。shuǐ mǎn gōu chéng bù chóu hàn,jí cuī zū shuì què yōu pín。
家人苦不怜予拙,雪裤冰衫要及晨。jiā rén kǔ bù lián yǔ zhuō,xuě kù bīng shān yào jí chén。

题南塘薛圃

薛师石

门对南塘水乱流,竹根橘柢自成洲。mén duì nán táng shuǐ luàn liú,zhú gēn jú dǐ zì chéng zhōu。
中闲老子隐名姓,只听渔歌今白头。zhōng xián lǎo zi yǐn míng xìng,zhǐ tīng yú gē jīn bái tóu。

巾山

薛师石

两峰争起入云层,半属虚空半属僧。liǎng fēng zhēng qǐ rù yún céng,bàn shǔ xū kōng bàn shǔ sēng。
斜日满山人到少,任蕃去后我来登。xié rì mǎn shān rén dào shǎo,rèn fān qù hòu wǒ lái dēng。

孤山

薛师石

不到西湖今几时,十年双鬓欲如丝。bù dào xī hú jīn jǐ shí,shí nián shuāng bìn yù rú sī。
难寻和靖题诗处,空见梅花成老枝。nán xún hé jìng tí shī chù,kōng jiàn méi huā chéng lǎo zhī。

望夫石

薛师石

望夫一望几千年,苍藓何曾似翠钿。wàng fū yī wàng jǐ qiān nián,cāng xiǎn hé céng shì cuì diàn。
却是春深更风雨,满身吹泪使人怜。què shì chūn shēn gèng fēng yǔ,mǎn shēn chuī lèi shǐ rén lián。

怀赵紫芝

薛师石

日沈月上暝烟斜,收拾渔竿恰到家。rì shěn yuè shàng míng yān xié,shōu shí yú gān qià dào jiā。
为忆城南清瘦友,寒宵梦里见梅花。wèi yì chéng nán qīng shòu yǒu,hán xiāo mèng lǐ jiàn méi huā。

自题

薛师石

半生作计在田庐,习懒何曾好读书。bàn shēng zuò jì zài tián lú,xí lǎn hé céng hǎo dú shū。
谁却画作古人样,旁边还是欠犁锄。shuí què huà zuò gǔ rén yàng,páng biān hái shì qiàn lí chú。

送薛泳

薛师石

病里风光总虚掷,岸花园柳雨中休。bìng lǐ fēng guāng zǒng xū zhì,àn huā yuán liǔ yǔ zhōng xiū。
无端好客随春去,送酒吟诗一并愁。wú duān hǎo kè suí chūn qù,sòng jiǔ yín shī yī bìng chóu。

多景楼

薛师石

跨浙连淮是润州,好山全对此江楼。kuà zhè lián huái shì rùn zhōu,hǎo shān quán duì cǐ jiāng lóu。
少年志气惭霜鬓,犹忆曾看打阵舟。shǎo nián zhì qì cán shuāng bìn,yóu yì céng kàn dǎ zhèn zhōu。

学海楼和水心先生韵

薛师石

江口潮生夜语喧,月残唯有数星存。jiāng kǒu cháo shēng yè yǔ xuān,yuè cán wéi yǒu shù xīng cún。
更凭高处观空阔,始悟乾坤是易门。gèng píng gāo chù guān kōng kuò,shǐ wù qián kūn shì yì mén。

李白墓

薛师石

野火烧残竹数枝,诗魂飘荡定何之。yě huǒ shāo cán zhú shù zhī,shī hún piāo dàng dìng hé zhī。
娟娟秋月照采石,不在荒坟在水湄。juān juān qiū yuè zhào cǎi shí,bù zài huāng fén zài shuǐ méi。

渔父二首

薛师石

偶来浦口芰荷香,绿叶丛中睡一场。ǒu lái pǔ kǒu jì hé xiāng,lǜ yè cóng zhōng shuì yī chǎng。
须信至人无妄想,不曾有梦见文王。xū xìn zhì rén wú wàng xiǎng,bù céng yǒu mèng jiàn wén wáng。

渔父二首

薛师石

利薄每言随分过,避名不入愚溪路。lì báo měi yán suí fēn guò,bì míng bù rù yú xī lù。
春深雨足钓丝长,夜来又宿蓑衣步。chūn shēn yǔ zú diào sī zhǎng,yè lái yòu sù suō yī bù。
911234567