古诗词

赠赵排岸兼简汪尉

陈造

二年俯眉簿书俗,分无足音到空谷。èr nián fǔ méi bù shū sú,fēn wú zú yīn dào kōng gǔ。
赵侯缥缈尘外人,肯舣归舟问幽独。zhào hóu piāo miǎo chén wài rén,kěn yǐ guī zhōu wèn yōu dú。
冰壶炯炯当九秋,岩电熠熠悬双目。bīng hú jiǒng jiǒng dāng jiǔ qiū,yán diàn yì yì xuán shuāng mù。
小家樽俎解咄嗟,卷褥或能营酒肉。xiǎo jiā zūn zǔ jiě duō jiē,juǎn rù huò néng yíng jiǔ ròu。
从容不待投辖留,坐来屡跋铜盘烛。cóng róng bù dài tóu xiá liú,zuò lái lǚ bá tóng pán zhú。
酒酣辞锋不受触,脱手诗成惊破竹。jiǔ hān cí fēng bù shòu chù,tuō shǒu shī chéng jīng pò zhú。
雄才伟论两超绝,磊嵬大称此腰腹。xióng cái wěi lùn liǎng chāo jué,lěi wéi dà chēng cǐ yāo fù。
定多欬唾到银笔,自可风标藏画轴。dìng duō kài tuò dào yín bǐ,zì kě fēng biāo cáng huà zhóu。
别去日月讵几馀,丰悴真成手翻覆。bié qù rì yuè jù jǐ yú,fēng cuì zhēn chéng shǒu fān fù。
慈乌绝哺心糜碎,脊令断行泪陆续。cí wū jué bǔ xīn mí suì,jí lìng duàn xíng lèi lù xù。
化儿与人底异情,念君胡宁耐荼毒。huà ér yǔ rén dǐ yì qíng,niàn jūn hú níng nài tú dú。
诗肠只作饥雷吼,谭舌未免穷涂哭。shī cháng zhǐ zuò jī léi hǒu,tán shé wèi miǎn qióng tú kū。
肉割鹭股竟何补,书凭雁翼惭虚辱。ròu gē lù gǔ jìng hé bǔ,shū píng yàn yì cán xū rǔ。
退之方急一箪食,少陵徒思万间屋。tuì zhī fāng jí yī dān shí,shǎo líng tú sī wàn jiān wū。
语追竞病代舍宽,王将军家禄千斛。yǔ zhuī jìng bìng dài shě kuān,wáng jiāng jūn jiā lù qiān hú。
奋蜚行矣君有待,否泰更之吾已熟。fèn fēi xíng yǐ jūn yǒu dài,fǒu tài gèng zhī wú yǐ shú。
岂容步仞局赤骥,会见青冥上黄鹄。qǐ róng bù rèn jú chì jì,huì jiàn qīng míng shàng huáng gǔ。
奉川之汪乖崖上,有粟如阜金如粟。fèng chuān zhī wāng guāi yá shàng,yǒu sù rú fù jīn rú sù。
载宽县籍偿丁算,长与饥民共年谷。zài kuān xiàn jí cháng dīng suàn,zhǎng yǔ jī mín gòng nián gǔ。
一牛鸣地监河侯,盍令颜阖能饘粥。yī niú míng dì jiān hé hóu,hé lìng yán hé néng zhān zhōu。
陈造

陈造

陈造(1133年~1203年)字唐卿,高邮(今属江苏)人。生于宋高宗绍兴三年,孝宗淳熙二年(1175年)进士,以词赋闻名艺苑,撰《芹宫讲古》,阐明经义,人称“淮南夫子”。范成大见其诗文谓“使遇欧、苏,盛名当不在少游下。”尤袤、罗点得其骚词、杂著,爱之手不释卷。郑兴裔荐其“问学闳深,艺文优赡”。调太平州繁昌尉,改平江府教授,寻知明州定海县,通判房州权知州事。房州秩满,为浙西路安抚司参议,改淮南西路安抚司参议。自以转辗州县幕僚,无补於世,置江湖乃宜,遂自号江湖长翁。宁宗嘉泰三年卒,年七十一。 陈造的作品>>

猜您喜欢

曹魏二首

陈造

睢盱汉鼎漫心劳,梦觉俄惊马食槽。suī xū hàn dǐng màn xīn láo,mèng jué é jīng mǎ shí cáo。
马渐天飞龙在井,当涂能得几时高。mǎ jiàn tiān fēi lóng zài jǐng,dāng tú néng dé jǐ shí gāo。

曹魏二首

陈造

问卓诸公半虎狼,魏旗四指不留藏。wèn zhuó zhū gōng bàn hǔ láng,wèi qí sì zhǐ bù liú cáng。
老瞒淯水如先死,不必炎刘果后亡。lǎo mán yù shuǐ rú xiān sǐ,bù bì yán liú guǒ hòu wáng。

袁本初二首

陈造

入门偶藉移韩馥,健者何曾抗董公。rù mén ǒu jí yí hán fù,jiàn zhě hé céng kàng dǒng gōng。
须信阿瞒人物论,但言玄德是英雄。xū xìn ā mán rén wù lùn,dàn yán xuán dé shì yīng xióng。

袁本初二首

陈造

嬖孽朝兄主父囚,女戎衔猾史苏忧。bì niè cháo xiōng zhǔ fù qiú,nǚ róng xián huá shǐ sū yōu。
便教官渡交绥去,二竖犹能乱冀州。biàn jiào guān dù jiāo suí qù,èr shù yóu néng luàn jì zhōu。

公孙述

陈造

东来温诏枉丁宁,隆少忠谋肯汝聆。dōng lái wēn zhào wǎng dīng níng,lóng shǎo zhōng móu kěn rǔ líng。
不待宾胪延马援,始知西帝偶人形。bù dài bīn lú yán mǎ yuán,shǐ zhī xī dì ǒu rén xíng。

隗嚣

陈造

诸父论情是至亲,若为见卖苟全身。zhū fù lùn qíng shì zhì qīn,ruò wèi jiàn mài gǒu quán shēn。
发崔冤魄旋无憾,眼见君侯杀伯春。fā cuī yuān pò xuán wú hàn,yǎn jiàn jūn hóu shā bó chūn。

马援

陈造

朱勃风标似可亲,文渊竟作白头新。zhū bó fēng biāo shì kě qīn,wén yuān jìng zuò bái tóu xīn。
平时轻侮知何事,辨雪冤诬独此人。píng shí qīng wǔ zhī hé shì,biàn xuě yuān wū dú cǐ rén。

光武二首

陈造

济业何关赤伏符,王梁不拜未云疏。jì yè hé guān chì fú fú,wáng liáng bù bài wèi yún shū。
君王幸却东封请,底事终身溺谶书。jūn wáng xìng què dōng fēng qǐng,dǐ shì zhōng shēn nì chèn shū。

光武二首

陈造

闭关谢质保丰功,建武规模见祖风。bì guān xiè zhì bǎo fēng gōng,jiàn wǔ guī mó jiàn zǔ fēng。
宰辅骈诛非细故,平章敢谓茂陵同。zǎi fǔ pián zhū fēi xì gù,píng zhāng gǎn wèi mào líng tóng。

高祖二首

陈造

未推壮邑赏平津,已采先知赦奉春。wèi tuī zhuàng yì shǎng píng jīn,yǐ cǎi xiān zhī shè fèng chūn。
齐越淮南皆斧锧,狂胡遽指汉无人。qí yuè huái nán jiē fǔ zhì,kuáng hú jù zhǐ hàn wú rén。

高祖二首

陈造

坐馘关东扛鼎雄,指呼奴隶走王公。zuò guó guān dōng káng dǐng xióng,zhǐ hū nú lì zǒu wáng gōng。
只缘夺嫡中心慊,反畏商山鹤发翁。zhǐ yuán duó dí zhōng xīn qiàn,fǎn wèi shāng shān hè fā wēng。

庚子冬望雪二首

陈造

冬尽风霜只薄寒,人将雨雪卜新年。dōng jǐn fēng shuāng zhǐ báo hán,rén jiāng yǔ xuě bo xīn nián。
痴儿不问丰凶事,但快茆檐炙背眠。chī ér bù wèn fēng xiōng shì,dàn kuài máo yán zhì bèi mián。

庚子冬望雪二首

陈造

陇麦枯时雪意浓,可堪新日已曈昽。lǒng mài kū shí xuě yì nóng,kě kān xīn rì yǐ tóng lóng。
因循度臈无三白,孤负明年饱二红。yīn xún dù là wú sān bái,gū fù míng nián bǎo èr hóng。

次韵郭教授雪二首

陈造

霏霏透隙上承尘,想见园林玉树春。fēi fēi tòu xì shàng chéng chén,xiǎng jiàn yuán lín yù shù chūn。
明日银杯随宝马,城东应有探梅人。míng rì yín bēi suí bǎo mǎ,chéng dōng yīng yǒu tàn méi rén。

次韵郭教授雪二首

陈造

世纷长作眼中尘,酒力能回物外春。shì fēn zhǎng zuò yǎn zhōng chén,jiǔ lì néng huí wù wài chūn。
清论挟霜诗映雪,即今超俗赖斯人。qīng lùn xié shuāng shī yìng xuě,jí jīn chāo sú lài sī rén。