古诗词

寄竹隐先生孙应时

刘过

苏州酒滴如真珠,公能醉之酒百壶。sū zhōu jiǔ dī rú zhēn zhū,gōng néng zuì zhī jiǔ bǎi hú。
得闲政恐不来尔,来则倒屣相与俱。dé xián zhèng kǒng bù lái ěr,lái zé dào xǐ xiāng yǔ jù。
江山绕楼诗句好,奔走万变同驰驱。jiāng shān rào lóu shī jù hǎo,bēn zǒu wàn biàn tóng chí qū。
大书小草各有能,雷雹震耀莺花姝。dà shū xiǎo cǎo gè yǒu néng,léi báo zhèn yào yīng huā shū。
当其半醉尚醒在,宛若处女未嫁夫。dāng qí bàn zuì shàng xǐng zài,wǎn ruò chù nǚ wèi jià fū。
杯行到手湖海歇,翻覆云雨来须臾。bēi xíng dào shǒu hú hǎi xiē,fān fù yún yǔ lái xū yú。
羲之屈使坐北面,命骚如役仆与奴。xī zhī qū shǐ zuò běi miàn,mìng sāo rú yì pū yǔ nú。
角巾斜飘鬓毛出,笔墨颠倒衫袖乌。jiǎo jīn xié piāo bìn máo chū,bǐ mò diān dào shān xiù wū。
回旋左右如有碍,归路不记长须扶。huí xuán zuǒ yòu rú yǒu ài,guī lù bù jì zhǎng xū fú。
宾侪指摘士窃笑,亦有好事描为图。bīn chái zhǐ zhāi shì qiè xiào,yì yǒu hǎo shì miáo wèi tú。
或云先生郁于用,浮沉欲以酒自娱。huò yún xiān shēng yù yú yòng,fú chén yù yǐ jiǔ zì yú。
实非能饮姑好客,不时斗酒由人须。shí fēi néng yǐn gū hǎo kè,bù shí dòu jiǔ yóu rén xū。
若予乃是真饮者,糟丘日日乡无何。ruò yǔ nǎi shì zhēn yǐn zhě,zāo qiū rì rì xiāng wú hé。
虽然人亦难意料,未可目以为酒徒。suī rán rén yì nán yì liào,wèi kě mù yǐ wèi jiǔ tú。
相逢摆略边幅尽,胸次开豁无城郛。xiāng féng bǎi lüè biān fú jǐn,xiōng cì kāi huō wú chéng fú。
敛藏穷达付之酒,不以礼法自束拘。liǎn cáng qióng dá fù zhī jiǔ,bù yǐ lǐ fǎ zì shù jū。
情归一真举无伪,滑稽玩世为通儒。qíng guī yī zhēn jǔ wú wěi,huá jī wán shì wèi tōng rú。
饮与不饮无不可,醉醒醒醉同一区。yǐn yǔ bù yǐn wú bù kě,zuì xǐng xǐng zuì tóng yī qū。
痴人之前莫说梦,梦中说梦愈阔迂。chī rén zhī qián mò shuō mèng,mèng zhōng shuō mèng yù kuò yū。
客来辄饮饮辄醉,此其所以为竹湖。kè lái zhé yǐn yǐn zhé zuì,cǐ qí suǒ yǐ wèi zhú hú。
不然他人岂无酒,欲去此脚自懒趋。bù rán tā rén qǐ wú jiǔ,yù qù cǐ jiǎo zì lǎn qū。
计公之客日百数,结束冠带纷座隅。jì gōng zhī kè rì bǎi shù,jié shù guān dài fēn zuò yú。
欲言喉牙物如梗,中怀腹非外示愚。yù yán hóu yá wù rú gěng,zhōng huái fù fēi wài shì yú。
不如鄙性好诚实,退无取议进不谀。bù rú bǐ xìng hǎo chéng shí,tuì wú qǔ yì jìn bù yú。
欧公自爱曼卿放,昌黎亦喜刘叉粗。ōu gōng zì ài màn qīng fàng,chāng lí yì xǐ liú chā cū。
满城风雨重阳近,黄花篱落金英敷。mǎn chéng fēng yǔ zhòng yáng jìn,huáng huā lí luò jīn yīng fū。
山高凛风吹客倒,公楼虽小主者殊。shān gāo lǐn fēng chuī kè dào,gōng lóu suī xiǎo zhǔ zhě shū。
狂当相就取一醉,有酒饮我无酒酤。kuáng dāng xiāng jiù qǔ yī zuì,yǒu jiǔ yǐn wǒ wú jiǔ gū。
此即虽狂亦可喜,我去俗子畴当呼。cǐ jí suī kuáng yì kě xǐ,wǒ qù sú zi chóu dāng hū。
世无人兮亦已久,公不容我谁容乎。shì wú rén xī yì yǐ jiǔ,gōng bù róng wǒ shuí róng hū。
刘过

刘过

刘过(1154~1206)南宋文学家,字改之,号龙洲道人。吉州太和(今江西泰和县)人,长于庐陵(今江西吉安),去世于江苏昆山,今其墓尚在。四次应举不中,流落江湖间,布衣终身。曾为陆游、辛弃疾所赏,亦与陈亮、岳珂友善。词风与辛弃疾相近,抒发抗金抱负狂逸俊致,与刘克庄、刘辰翁享有“辛派三刘”之誉,又与刘仙伦合称为“庐陵二布衣”。有《龙洲集》、《龙洲词》。 刘过的作品>>

猜您喜欢

游郭希吕石洞二十咏清旷

刘过

至宝不自献,韬藏亦英华。zhì bǎo bù zì xiàn,tāo cáng yì yīng huá。
馀香被草木,秀擢幽岩花。yú xiāng bèi cǎo mù,xiù zhuó yōu yán huā。

游郭希吕石洞二十咏清旷

刘过

石壁自磨砻,三叹用不久。shí bì zì mó lóng,sān tàn yòng bù jiǔ。
如去到人间,为侬洗尘垢。rú qù dào rén jiān,wèi nóng xǐ chén gòu。

游郭希吕石洞二十咏清旷

刘过

古文不可卖,未觉卖药非。gǔ wén bù kě mài,wèi jué mài yào fēi。
侵晨荷锄往,暮得芝术归。qīn chén hé chú wǎng,mù dé zhī shù guī。

游郭希吕石洞二十咏清旷

刘过

石砾沙沃尽,悠悠潭影斜。shí lì shā wò jǐn,yōu yōu tán yǐng xié。
尘襟不忍濯,为惜无玷瑕。chén jīn bù rěn zhuó,wèi xī wú diàn xiá。

游郭希吕石洞二十咏清旷

刘过

隔山闻禽声,欲往道路隔。gé shān wén qín shēng,yù wǎng dào lù gé。
顾瞻此桥上,白云出迎客。gù zhān cǐ qiáo shàng,bái yún chū yíng kè。

上益公十绝为寿金乌

刘过

金翰振晓近天威,玉宇循琼昼影迟。jīn hàn zhèn xiǎo jìn tiān wēi,yù yǔ xún qióng zhòu yǐng chí。
曾上大裘头上看,暧然可爱是冬曦。céng shàng dà qiú tóu shàng kàn,ài rán kě ài shì dōng xī。

上益公十绝为寿金乌

刘过

雪淡星疏月有光,广寒仙府岁偏长。xuě dàn xīng shū yuè yǒu guāng,guǎng hán xiān fǔ suì piān zhǎng。
多应自制延年药,振古长同桂子香。duō yīng zì zhì yán nián yào,zhèn gǔ zhǎng tóng guì zi xiāng。

上益公十绝为寿金乌

刘过

纳锡曾看上九江,又闻詹事奉储皇。nà xī céng kàn shàng jiǔ jiāng,yòu wén zhān shì fèng chǔ huáng。
巢成荷上窥仙景,左顾溪中赐印章。cháo chéng hé shàng kuī xiān jǐng,zuǒ gù xī zhōng cì yìn zhāng。

上益公十绝为寿金乌

刘过

缑山橘井与青田,驱策风云友列仙。gōu shān jú jǐng yǔ qīng tián,qū cè fēng yún yǒu liè xiān。
名号横空心万里,九皋声动九重天。míng hào héng kōng xīn wàn lǐ,jiǔ gāo shēng dòng jiǔ zhòng tiān。

上益公十绝为寿金乌

刘过

年永曾闻葛稚川,玉京何处锦纹鲜。nián yǒng céng wén gé zhì chuān,yù jīng hé chù jǐn wén xiān。
赏花应制嘉宾宴,小雅当为第一篇。shǎng huā yīng zhì jiā bīn yàn,xiǎo yǎ dāng wèi dì yī piān。

上益公十绝为寿金乌

刘过

少壮东堂奏捷功,浮香仙籍继家风。shǎo zhuàng dōng táng zòu jié gōng,fú xiāng xiān jí jì jiā fēng。
年年占得中元景,一颗冰轮照九穹。nián nián zhàn dé zhōng yuán jǐng,yī kē bīng lún zhào jiǔ qióng。

上益公十绝为寿金乌

刘过

枝如华盖耸瀛洲,永世香风荏苒浮。zhī rú huá gài sǒng yíng zhōu,yǒng shì xiāng fēng rěn rǎn fú。
特有群仙来弭节,细听鸣凤碧枝头。tè yǒu qún xiān lái mǐ jié,xì tīng míng fèng bì zhī tóu。

上益公十绝为寿金乌

刘过

冰条雪叶节高坚,台宪风生凛凛然。bīng tiáo xuě yè jié gāo jiān,tái xiàn fēng shēng lǐn lǐn rán。
可羡堪为栋梁用,至唐千载尚三千。kě xiàn kān wèi dòng liáng yòng,zhì táng qiān zài shàng sān qiān。

上益公十绝为寿金乌

刘过

寿客尤宜在寿乡,钿花的皪傲新霜。shòu kè yóu yí zài shòu xiāng,diàn huā de lì ào xīn shuāng。
更歌华寿今归去,尚有渊明野趣香。gèng gē huá shòu jīn guī qù,shàng yǒu yuān míng yě qù xiāng。

上益公十绝为寿金乌

刘过

东封已受大夫封,又入丁公吉梦中。dōng fēng yǐ shòu dà fū fēng,yòu rù dīng gōng jí mèng zhōng。
只道济时作舟楫,茯神尤有济人功。zhǐ dào jì shí zuò zhōu jí,fú shén yóu yǒu jì rén gōng。