古诗词

古诗

刘过

凉生几砚窗未糊,秋风射入如相呼。liáng shēng jǐ yàn chuāng wèi hú,qiū fēng shè rù rú xiāng hū。
床头吴钩作龙吼,便欲乘此捣穹庐。chuáng tóu wú gōu zuò lóng hǒu,biàn yù chéng cǐ dǎo qióng lú。
丈夫诗胆如斗大,摩挲笑与歌楚些。zhàng fū shī dǎn rú dòu dà,mó sā xiào yǔ gē chǔ xiē。
生平柔肠作铁坚,挑尽寒灯拥襟坐。shēng píng róu cháng zuò tiě jiān,tiāo jǐn hán dēng yōng jīn zuò。
撞钟打鼓天欲明,鸦未知晓鸡先惊。zhuàng zhōng dǎ gǔ tiān yù míng,yā wèi zhī xiǎo jī xiān jīng。
夜来有雨不须问,听取窗前蕉叶声。yè lái yǒu yǔ bù xū wèn,tīng qǔ chuāng qián jiāo yè shēng。
老僧惯闲定较可,山色朦胧半烟锁。lǎo sēng guàn xián dìng jiào kě,shān sè méng lóng bàn yān suǒ。
玉簪委地怕禁持,消息雨中弹指过。yù zān wěi dì pà jìn chí,xiāo xī yǔ zhōng dàn zhǐ guò。
前回十日得一晴,远山松桧如泼青。qián huí shí rì dé yī qíng,yuǎn shān sōng guì rú pō qīng。
痴云冉冉自辟易,半江滚滚金龙生。chī yún rǎn rǎn zì pì yì,bàn jiāng gǔn gǔn jīn lóng shēng。
桂花毕竟终燥薄,强出婵娟懒梳掠。guì huā bì jìng zhōng zào báo,qiáng chū chán juān lǎn shū lüè。
正缘久不见云生,事半功倍扫萧索。zhèng yuán jiǔ bù jiàn yún shēng,shì bàn gōng bèi sǎo xiāo suǒ。
人言快意难得时,世间乐事须生悲。rén yán kuài yì nán dé shí,shì jiān lè shì xū shēng bēi。
转头泼墨天地黑,依然雨脚如丝垂。zhuǎn tóu pō mò tiān dì hēi,yī rán yǔ jiǎo rú sī chuí。
山翁岂识神龙志,特地霖淫阻游意。shān wēng qǐ shí shén lóng zhì,tè dì lín yín zǔ yóu yì。
不知金鸭香篆长,拥鼻犹可看文戏。bù zhī jīn yā xiāng zhuàn zhǎng,yōng bí yóu kě kàn wén xì。
重重叠叠添青苍,谁谓浓翠绕丛篁。zhòng zhòng dié dié tiān qīng cāng,shuí wèi nóng cuì rào cóng huáng。
草木过湿有香意,衣笼笃褥篝笼汤。cǎo mù guò shī yǒu xiāng yì,yī lóng dǔ rù gōu lóng tāng。
峭岩万丈苔斑驳,日固甚佳雨不恶。qiào yán wàn zhàng tái bān bó,rì gù shén jiā yǔ bù è。
晴明晦冥俱可观,刍豢有时荐藜藿。qíng míng huì míng jù kě guān,chú huàn yǒu shí jiàn lí huò。
爱山之痴如爱诗,或日或雨皆足奇。ài shān zhī chī rú ài shī,huò rì huò yǔ jiē zú qí。
君不见若把西湖比西子,淡妆浓抹总相宜。jūn bù jiàn ruò bǎ xī hú bǐ xī zi,dàn zhuāng nóng mǒ zǒng xiāng yí。
刘过

刘过

刘过(1154~1206)南宋文学家,字改之,号龙洲道人。吉州太和(今江西泰和县)人,长于庐陵(今江西吉安),去世于江苏昆山,今其墓尚在。四次应举不中,流落江湖间,布衣终身。曾为陆游、辛弃疾所赏,亦与陈亮、岳珂友善。词风与辛弃疾相近,抒发抗金抱负狂逸俊致,与刘克庄、刘辰翁享有“辛派三刘”之誉,又与刘仙伦合称为“庐陵二布衣”。有《龙洲集》、《龙洲词》。 刘过的作品>>

猜您喜欢

游郭希吕石洞二十咏清旷

刘过

至宝不自献,韬藏亦英华。zhì bǎo bù zì xiàn,tāo cáng yì yīng huá。
馀香被草木,秀擢幽岩花。yú xiāng bèi cǎo mù,xiù zhuó yōu yán huā。

游郭希吕石洞二十咏清旷

刘过

石壁自磨砻,三叹用不久。shí bì zì mó lóng,sān tàn yòng bù jiǔ。
如去到人间,为侬洗尘垢。rú qù dào rén jiān,wèi nóng xǐ chén gòu。

游郭希吕石洞二十咏清旷

刘过

古文不可卖,未觉卖药非。gǔ wén bù kě mài,wèi jué mài yào fēi。
侵晨荷锄往,暮得芝术归。qīn chén hé chú wǎng,mù dé zhī shù guī。

游郭希吕石洞二十咏清旷

刘过

石砾沙沃尽,悠悠潭影斜。shí lì shā wò jǐn,yōu yōu tán yǐng xié。
尘襟不忍濯,为惜无玷瑕。chén jīn bù rěn zhuó,wèi xī wú diàn xiá。

游郭希吕石洞二十咏清旷

刘过

隔山闻禽声,欲往道路隔。gé shān wén qín shēng,yù wǎng dào lù gé。
顾瞻此桥上,白云出迎客。gù zhān cǐ qiáo shàng,bái yún chū yíng kè。

上益公十绝为寿金乌

刘过

金翰振晓近天威,玉宇循琼昼影迟。jīn hàn zhèn xiǎo jìn tiān wēi,yù yǔ xún qióng zhòu yǐng chí。
曾上大裘头上看,暧然可爱是冬曦。céng shàng dà qiú tóu shàng kàn,ài rán kě ài shì dōng xī。

上益公十绝为寿金乌

刘过

雪淡星疏月有光,广寒仙府岁偏长。xuě dàn xīng shū yuè yǒu guāng,guǎng hán xiān fǔ suì piān zhǎng。
多应自制延年药,振古长同桂子香。duō yīng zì zhì yán nián yào,zhèn gǔ zhǎng tóng guì zi xiāng。

上益公十绝为寿金乌

刘过

纳锡曾看上九江,又闻詹事奉储皇。nà xī céng kàn shàng jiǔ jiāng,yòu wén zhān shì fèng chǔ huáng。
巢成荷上窥仙景,左顾溪中赐印章。cháo chéng hé shàng kuī xiān jǐng,zuǒ gù xī zhōng cì yìn zhāng。

上益公十绝为寿金乌

刘过

缑山橘井与青田,驱策风云友列仙。gōu shān jú jǐng yǔ qīng tián,qū cè fēng yún yǒu liè xiān。
名号横空心万里,九皋声动九重天。míng hào héng kōng xīn wàn lǐ,jiǔ gāo shēng dòng jiǔ zhòng tiān。

上益公十绝为寿金乌

刘过

年永曾闻葛稚川,玉京何处锦纹鲜。nián yǒng céng wén gé zhì chuān,yù jīng hé chù jǐn wén xiān。
赏花应制嘉宾宴,小雅当为第一篇。shǎng huā yīng zhì jiā bīn yàn,xiǎo yǎ dāng wèi dì yī piān。

上益公十绝为寿金乌

刘过

少壮东堂奏捷功,浮香仙籍继家风。shǎo zhuàng dōng táng zòu jié gōng,fú xiāng xiān jí jì jiā fēng。
年年占得中元景,一颗冰轮照九穹。nián nián zhàn dé zhōng yuán jǐng,yī kē bīng lún zhào jiǔ qióng。

上益公十绝为寿金乌

刘过

枝如华盖耸瀛洲,永世香风荏苒浮。zhī rú huá gài sǒng yíng zhōu,yǒng shì xiāng fēng rěn rǎn fú。
特有群仙来弭节,细听鸣凤碧枝头。tè yǒu qún xiān lái mǐ jié,xì tīng míng fèng bì zhī tóu。

上益公十绝为寿金乌

刘过

冰条雪叶节高坚,台宪风生凛凛然。bīng tiáo xuě yè jié gāo jiān,tái xiàn fēng shēng lǐn lǐn rán。
可羡堪为栋梁用,至唐千载尚三千。kě xiàn kān wèi dòng liáng yòng,zhì táng qiān zài shàng sān qiān。

上益公十绝为寿金乌

刘过

寿客尤宜在寿乡,钿花的皪傲新霜。shòu kè yóu yí zài shòu xiāng,diàn huā de lì ào xīn shuāng。
更歌华寿今归去,尚有渊明野趣香。gèng gē huá shòu jīn guī qù,shàng yǒu yuān míng yě qù xiāng。

上益公十绝为寿金乌

刘过

东封已受大夫封,又入丁公吉梦中。dōng fēng yǐ shòu dà fū fēng,yòu rù dīng gōng jí mèng zhōng。
只道济时作舟楫,茯神尤有济人功。zhǐ dào jì shí zuò zhōu jí,fú shén yóu yǒu jì rén gōng。