古诗词

顾景蕃访大年侄昆仲留宿细柳轩夜论诗律辄及老朽大年作长篇调景蕃末章见称过实且欲尽借拙诗因次其韵为谢

张扩

平生不依南路徐,斗升寄活真鱼濡。píng shēng bù yī nán lù xú,dòu shēng jì huó zhēn yú rú。
了知浮名谁得丧,定自有数相乘除。le zhī fú míng shuí dé sàng,dìng zì yǒu shù xiāng chéng chú。
朅来云卧涧壑底,槁项不减霜松臞。qiè lái yún wò jiàn hè dǐ,gǎo xiàng bù jiǎn shuāng sōng qú。
里中能诗二三友,安步过我无庸车。lǐ zhōng néng shī èr sān yǒu,ān bù guò wǒ wú yōng chē。
要须文字赏雌霓,未暇诙谑翻娵隅。yào xū wén zì shǎng cí ní,wèi xiá huī xuè fān jū yú。
谈天坐听落鐻屑,蹇步那敢争先驱。tán tiān zuò tīng luò jù xiè,jiǎn bù nà gǎn zhēng xiān qū。
顾侯风味更严苦,家贫阙办三韭菹。gù hóu fēng wèi gèng yán kǔ,jiā pín quē bàn sān jiǔ jū。
龟肠撑突五千卷,底用会稡笺虫鱼。guī cháng chēng tū wǔ qiān juǎn,dǐ yòng huì zuì jiān chóng yú。
文如楚宾醉后稿,下笔应得银盆㪺。wén rú chǔ bīn zuì hòu gǎo,xià bǐ yīng dé yín pén jū。
近闻昼犯细柳壁,酒阑罢歌却骊驹。jìn wén zhòu fàn xì liǔ bì,jiǔ lán bà gē què lí jū。
未妨仲子工料理,珠绯饯归怀不虚。wèi fáng zhòng zi gōng liào lǐ,zhū fēi jiàn guī huái bù xū。
想当展缄疾读时,新飙策策惊籧篨。xiǎng dāng zhǎn jiān jí dú shí,xīn biāo cè cè jīng qú chú。
主人韵高绝少可,客亦未易折简呼。zhǔ rén yùn gāo jué shǎo kě,kè yì wèi yì zhé jiǎn hū。
末章字字关老朽,爱我如爱屋上乌。mò zhāng zì zì guān lǎo xiǔ,ài wǒ rú ài wū shàng wū。
吾家兄弟俱人杰,饱闻石氏多珊瑚。wú jiā xiōng dì jù rén jié,bǎo wén shí shì duō shān hú。
莫云痴叔良不痴,久讳笔砚陪樵苏。mò yún chī shū liáng bù chī,jiǔ huì bǐ yàn péi qiáo sū。
诸郎胸中气吐雾,咳唾自可回春枯。zhū láng xiōng zhōng qì tǔ wù,ké tuò zì kě huí chūn kū。
少年得誉似勮勃,他日不愧先杨卢。shǎo nián dé yù shì jù bó,tā rì bù kuì xiān yáng lú。
傥见恶诗幸掩覆,人所骂讥鬼揶揄。tǎng jiàn è shī xìng yǎn fù,rén suǒ mà jī guǐ yé yú。

张扩

[约公元一一二二年前后在世]字彦实,一字子微,德兴人。生卒年均不详,约宋徽宗宣和中前后在世。工诗,词采清丽。崇宁中(公元一一o四年左右)进士。授国子监簿,迁博士,调处州工曹,召为秘书省校书郎,寻充馆职。南渡后,历中书舍人。为著作郎时,秦桧赏其诗,迁擢左史,再迁而掌外制。所交如曾糙、朱翌、吕本中辈,皆一代大家。扩著有东窗集四十卷,诗十卷,《宋史艺文志》传於世。 张扩的作品>>

猜您喜欢

檐冰

张扩

历历排檐定琢成,小庵睡起眼初明。lì lì pái yán dìng zuó chéng,xiǎo ān shuì qǐ yǎn chū míng。
药翁收乳得鹅管,天女坠钗悬水晶。yào wēng shōu rǔ dé é guǎn,tiān nǚ zhuì chāi xuán shuǐ jīng。
脱手不供时把玩,怯风终作泪纵横。tuō shǒu bù gōng shí bǎ wán,qiè fēng zhōng zuò lèi zòng héng。
老顽不办刘叉句,听尽寒阶断续声。lǎo wán bù bàn liú chā jù,tīng jǐn hán jiē duàn xù shēng。

张扩

披箨游龙破地皮,浪将头角长孙枝。pī tuò yóu lóng pò dì pí,làng jiāng tóu jiǎo zhǎng sūn zhī。
浑疑铁骑旌戈晓,如趁玉班宫殿时。hún yí tiě qí jīng gē xiǎo,rú chèn yù bān gōng diàn shí。
羊酪莼羹真谩语,河鲀荻笋彊相宜。yáng lào chún gēng zhēn mán yǔ,hé tún dí sǔn jiàng xiāng yí。
无人会得丛林趣,尽属此君惟我知。wú rén huì dé cóng lín qù,jǐn shǔ cǐ jūn wéi wǒ zhī。

再次笋韵

张扩

羽猎谁寻狐貉皮,空林失箭已千枝。yǔ liè shuí xún hú háo pí,kōng lín shī jiàn yǐ qiān zhī。
遥聆春晚斧斤响,不到岁寒霜雪时。yáo líng chūn wǎn fǔ jīn xiǎng,bù dào suì hán shuāng xuě shí。
喜有斋熏延上座,愧无椽管付师宜。xǐ yǒu zhāi xūn yán shàng zuò,kuì wú chuán guǎn fù shī yí。
平生漫作汉宫妾,十指许长君未知。píng shēng màn zuò hàn gōng qiè,shí zhǐ xǔ zhǎng jūn wèi zhī。

次韵子温偶书

张扩

门外溪光倒碧山,怜君终不厌身闲。mén wài xī guāng dào bì shān,lián jūn zhōng bù yàn shēn xián。
直须扫迹利名里,却要策勋文字间。zhí xū sǎo jì lì míng lǐ,què yào cè xūn wén zì jiān。
洗耳时倾高士论,转喉莫犯贵人颜。xǐ ěr shí qīng gāo shì lùn,zhuǎn hóu mò fàn guì rén yán。
百年总是一抔土,且乞馀生隐市关。bǎi nián zǒng shì yī póu tǔ,qiě qǐ yú shēng yǐn shì guān。

昼寝

张扩

翠簟轻纨腹果然,午风吹梦入湖边。cuì diàn qīng wán fù guǒ rán,wǔ fēng chuī mèng rù hú biān。
竹奴不语专新宠,水厄无功罢宿烟。zhú nú bù yǔ zhuān xīn chǒng,shuǐ è wú gōng bà sù yān。
却要降魔时读易,未须盘膝彊磨砖。què yào jiàng mó shí dú yì,wèi xū pán xī jiàng mó zhuān。
谁人妙解老韶诀,心印传来不记年。shuí rén miào jiě lǎo sháo jué,xīn yìn chuán lái bù jì nián。

舟行江阴道中

张扩

雨后侵篙一尺浑,败蒲衰柳乱填门。yǔ hòu qīn gāo yī chǐ hún,bài pú shuāi liǔ luàn tián mén。
梦闻断角送馀向,起看新潮到旧痕。mèng wén duàn jiǎo sòng yú xiàng,qǐ kàn xīn cháo dào jiù hén。
处处鱼盐成市井,家家罾笱长儿孙。chù chù yú yán chéng shì jǐng,jiā jiā zēng gǒu zhǎng ér sūn。
更传下诏宽民力,斗米三钱何足论。gèng chuán xià zhào kuān mín lì,dòu mǐ sān qián hé zú lùn。

诗一首

张扩

范侯渥洼种,出水已权奇。fàn hóu wò wā zhǒng,chū shuǐ yǐ quán qí。
失身肉马群,俯首枯豆萁。shī shēn ròu mǎ qún,fǔ shǒu kū dòu qí。

天柱峰

张扩

神人断鳌立极处,一柱至今馀尺度。shén rén duàn áo lì jí chù,yī zhù zhì jīn yú chǐ dù。
摩挲岁月不可穷,会见女娲曾手补。mó sā suì yuè bù kě qióng,huì jiàn nǚ wā céng shǒu bǔ。

展旗峰

张扩

何年陨石化蚩尤,仿佛光芒动九斿。hé nián yǔn shí huà chī yóu,fǎng fú guāng máng dòng jiǔ yóu。
厌乱无人识天意,浓云若雾没高秋。yàn luàn wú rén shí tiān yì,nóng yún ruò wù méi gāo qiū。

大龙湫

张扩

巉岩石壁倚天开,何处苍龙噀雨来。chán yán shí bì yǐ tiān kāi,hé chù cāng lóng xùn yǔ lái。
海上秋田半焦槁,不应涧谷但空雷。hǎi shàng qiū tián bàn jiāo gǎo,bù yīng jiàn gǔ dàn kōng léi。

石门瀑布

张扩

胸中顿有两龙湫,晚向尘寰得胜游。xiōng zhōng dùn yǒu liǎng lóng jiǎo,wǎn xiàng chén huán dé shèng yóu。
定是伏龙思远客,剩分一派洗穷愁。dìng shì fú lóng sī yuǎn kè,shèng fēn yī pài xǐ qióng chóu。

天聪洞

张扩

危梯百级面天聪,路逼青冥似可通。wēi tī bǎi jí miàn tiān cōng,lù bī qīng míng shì kě tōng。
著脚未平身已堕,神仙窗户漫玲珑。zhù jiǎo wèi píng shēn yǐ duò,shén xiān chuāng hù màn líng lóng。

漫成

张扩

人声乍寂鸟声乐,书舍旁通僧舍幽。rén shēng zhà jì niǎo shēng lè,shū shě páng tōng sēng shě yōu。
行尽人间硗确处,吾庐自好更何求。xíng jǐn rén jiān qiāo què chù,wú lú zì hǎo gèng hé qiú。

暮春绝句

张扩

飘尽杏园红白株,只留芍药殿春馀。piāo jǐn xìng yuán hóng bái zhū,zhǐ liú sháo yào diàn chūn yú。
不堪风雨夜来恶,地上又多枝上疏。bù kān fēng yǔ yè lái è,dì shàng yòu duō zhī shàng shū。

暮春绝句

张扩

地上殷红锦作衣,游蜂百匝绕空枝。dì shàng yīn hóng jǐn zuò yī,yóu fēng bǎi zā rào kōng zhī。
满园绿暗莺声老,正是一年春尽时。mǎn yuán lǜ àn yīng shēng lǎo,zhèng shì yī nián chūn jǐn shí。