古诗词

春日种菊东篱顾丛兰衰谢欲弃之因取以植墙下

李弥逊

天公善转物,剪爪不停轸。tiān gōng shàn zhuǎn wù,jiǎn zhǎo bù tíng zhěn。
春工未削迹,秋事已张本。chūn gōng wèi xuē jì,qiū shì yǐ zhāng běn。
檀栾嘉菊丛,戢戢露奇蕴。tán luán jiā jú cóng,jí jí lù qí yùn。
枝分要及时,手植须著紧。zhī fēn yào jí shí,shǒu zhí xū zhù jǐn。
清晨东篱下,畚插自畦畛。qīng chén dōng lí xià,běn chā zì qí zhěn。
土膏入新萌,秀色来衮衮。tǔ gāo rù xīn méng,xiù sè lái gǔn gǔn。
归休顾衰兰,面目吁可悯。guī xiū gù shuāi lán,miàn mù xū kě mǐn。
儿童互挦拿,奴仆恣嘲哂。ér tóng hù xián ná,nú pū zì cháo shěn。
敢望群萧艾,弃置等朝菌。gǎn wàng qún xiāo ài,qì zhì děng cháo jūn。
即之粹而温,忍死子不愠。jí zhī cuì ér wēn,rěn sǐ zi bù yùn。
山翁饱经事,遇物辄思忖。shān wēng bǎo jīng shì,yù wù zhé sī cǔn。
理得心亦欣,为发一笑冁。lǐ dé xīn yì xīn,wèi fā yī xiào chǎn。
向来芳深林,孤洁玉在韫。xiàng lái fāng shēn lín,gū jié yù zài yùn。
知音苦不多,况此香色陨。zhī yīn kǔ bù duō,kuàng cǐ xiāng sè yǔn。
纫佩倘未遂,焚膏真可忍。rèn pèi tǎng wèi suì,fén gāo zhēn kě rěn。
爬梳墙角阴,树之罗九畹。pá shū qiáng jiǎo yīn,shù zhī luó jiǔ wǎn。
好风动融怡,新雨洗寒窘。hǎo fēng dòng róng yí,xīn yǔ xǐ hán jiǒng。
未甘五柳独,聊释三闾愤。wèi gān wǔ liǔ dú,liáo shì sān lǘ fèn。
炎凉循若环,荣谢平可准。yán liáng xún ruò huán,róng xiè píng kě zhǔn。
春风行复来,万汇发幽隐。chūn fēng xíng fù lái,wàn huì fā yōu yǐn。
李弥逊

李弥逊

李弥逊(1085~1153)字似之,号筠西翁、筠溪居士、普现居士等,吴县(今江苏苏州)人。大观三年(1109)进士。高宗朝,试中书舍人,再试户部侍郎,以反对议和忤秦桧,乞归田。晚年隐连江(今属福建)西山。所作词多抒写乱世时的感慨,风格豪放,有《筠溪乐府》,存词80余首。 李弥逊的作品>>

猜您喜欢

奉怀粹之戏成

李弥逊

期人不至伤秋晚,觅句无工愁夜长。qī rén bù zhì shāng qiū wǎn,mì jù wú gōng chóu yè zhǎng。
谁与寒窗催好梦,几重白氎一盂香。shuí yǔ hán chuāng cuī hǎo mèng,jǐ zhòng bái dié yī yú xiāng。

送庆侍者之净众

李弥逊

风摇顶笠晓山隈,觅法心如未熟梅。fēng yáo dǐng lì xiǎo shān wēi,mì fǎ xīn rú wèi shú méi。
去路两肩担不起,会看撒手得空回。qù lù liǎng jiān dān bù qǐ,huì kàn sā shǒu dé kōng huí。

岳公来住涌泉愿为出化者十八人原上座因行袖诗谒筠溪老人风致清远可爱临行索偈书以赠之

李弥逊

屐声何土遣瞿昙,示病溪翁为扫庵。jī shēng hé tǔ qiǎn qú tán,shì bìng xī wēng wèi sǎo ān。
檐葡香中一盂饭,不妨归去饱同参。yán pú xiāng zhōng yī yú fàn,bù fáng guī qù bǎo tóng cān。

送黄龙取经化士

李弥逊

驮经白马几万里,不似黄龙行路难。tuó jīng bái mǎ jǐ wàn lǐ,bù shì huáng lóng xíng lù nán。
出得尘中一经卷,大千沙界掌中看。chū dé chén zhōng yī jīng juǎn,dà qiān shā jiè zhǎng zhōng kàn。

题赵干江行初雪图

李弥逊

瓜步西头水拍天,白鸥波上寄长年。guā bù xī tóu shuǐ pāi tiān,bái ōu bō shàng jì zhǎng nián。
个中认得江南手,十里黄芦雪打船。gè zhōng rèn dé jiāng nán shǒu,shí lǐ huáng lú xuě dǎ chuán。

谒奉天超公法师作

李弥逊

赤云叶叶挂林丘,道士黄尘没马头。chì yún yè yè guà lín qiū,dào shì huáng chén méi mǎ tóu。
隔水净坊人不到,抱崖竹柏暗藏秋。gé shuǐ jìng fāng rén bù dào,bào yá zhú bǎi àn cáng qiū。

谒奉天超公法师作

李弥逊

杯水能令重百钧,阿师心法妙通神。bēi shuǐ néng lìng zhòng bǎi jūn,ā shī xīn fǎ miào tōng shén。
维摩正苦众生病,为洗无边热恼尘。wéi mó zhèng kǔ zhòng shēng bìng,wèi xǐ wú biān rè nǎo chén。

次韵王才元少师借园

李弥逊

春风朱雀桥边路,只许游蜂独往来。chūn fēng zhū què qiáo biān lù,zhǐ xǔ yóu fēng dú wǎng lái。
□□园花兼巷柳,却寻芳事到酴醾。yuán huā jiān xiàng liǔ,què xún fāng shì dào tú mí。

次韵春日即事

李弥逊

小雨丝丝欲网春,落花狼藉近黄昏。xiǎo yǔ sī sī yù wǎng chūn,luò huā láng jí jìn huáng hūn。
车尘不到张罗地,宿鸟声中自掩门。chē chén bù dào zhāng luó dì,sù niǎo shēng zhōng zì yǎn mén。

次韵王才元少师杂花

李弥逊

春风著物本无殊,姑射偏成玉雪肤。chūn fēng zhù wù běn wú shū,gū shè piān chéng yù xuě fū。
独笑浮花媚凡目,水边疏影不胜孤。dú xiào fú huā mèi fán mù,shuǐ biān shū yǐng bù shèng gū。

次韵王才元少师杂花

李弥逊

酒染凝脂密染香,一枝聊发次公狂。jiǔ rǎn níng zhī mì rǎn xiāng,yī zhī liáo fā cì gōng kuáng。
小楼准拟来仙驭,明日红云绕树芳。xiǎo lóu zhǔn nǐ lái xiān yù,míng rì hóng yún rào shù fāng。

次韵王才元少师杂花

李弥逊

嫩蕊商量渐满枝,刘郎对境久忘机。nèn ruǐ shāng liàng jiàn mǎn zhī,liú láng duì jìng jiǔ wàng jī。
折来不拟供樽俎,要与游蜂作伴归。zhé lái bù nǐ gōng zūn zǔ,yào yǔ yóu fēng zuò bàn guī。

次韵王才元少师杂花

李弥逊

桃红深浅漫成堆,犹喜霜葩缀旧枝。táo hóng shēn qiǎn màn chéng duī,yóu xǐ shuāng pā zhuì jiù zhī。
唤取张卢来共醉,莫随风雨便分披。huàn qǔ zhāng lú lái gòng zuì,mò suí fēng yǔ biàn fēn pī。

次韵王才元少师杂花

李弥逊

不禁花恼曲江头,欲对清尊舞沐猴。bù jìn huā nǎo qū jiāng tóu,yù duì qīng zūn wǔ mù hóu。
留得春红撩客恨,争如庭草解忘忧。liú dé chūn hóng liāo kè hèn,zhēng rú tíng cǎo jiě wàng yōu。

偶成

李弥逊

蘧然真梦午钟回,独倚风轩数落梅。qú rán zhēn mèng wǔ zhōng huí,dú yǐ fēng xuān shù luò méi。
鼻观得香无处觅,僧窗寂寂定初开。bí guān dé xiāng wú chù mì,sēng chuāng jì jì dìng chū kāi。