古诗词

邵文伯得玉兰于昭亭持以见遗因求诗为作长句

李弥逊

羲和呼龙晓耕烟,斗挹沆瀣膏琼田。xī hé hū lóng xiǎo gēng yān,dòu yì hàng xiè gāo qióng tián。
青女剪刻了不睡,瑶草竞秀争春妍。qīng nǚ jiǎn kè le bù shuì,yáo cǎo jìng xiù zhēng chūn yán。
凝冰作肤露作脸,蕙花兰干香蘅荃。níng bīng zuò fū lù zuò liǎn,huì huā lán gàn xiāng héng quán。
仙人掌中太华小,上有玉井开丛莲。xiān rén zhǎng zhōng tài huá xiǎo,shàng yǒu yù jǐng kāi cóng lián。
云璈舞凤醉妃子,遗簪乱插春风前。yún áo wǔ fèng zuì fēi zi,yí zān luàn chā chūn fēng qián。
蓂荚花含月皎皎,琪树弄影霜鲜鲜。míng jiá huā hán yuè jiǎo jiǎo,qí shù nòng yǐng shuāng xiān xiān。
清氛皓态难比并,世上草木谁能肩。qīng fēn hào tài nán bǐ bìng,shì shàng cǎo mù shuí néng jiān。
虞师老圃眼未识,名字不着三坟编。yú shī lǎo pǔ yǎn wèi shí,míng zì bù zhe sān fén biān。
山翁何从得此种,一日万口人争传。shān wēng hé cóng dé cǐ zhǒng,yī rì wàn kǒu rén zhēng chuán。
我惭形秽敢居侧,熟视眩转心茫然。wǒ cán xíng huì gǎn jū cè,shú shì xuàn zhuǎn xīn máng rán。
摇闻啬夫访奇秀,忍使抱恨蓬蒿边。yáo wén sè fū fǎng qí xiù,rěn shǐ bào hèn péng hāo biān。
天衢五城白银阙,复道小苑通如缠。tiān qú wǔ chéng bái yín quē,fù dào xiǎo yuàn tōng rú chán。
何人移植备采拨,珊瑚碧树根株连。hé rén yí zhí bèi cǎi bō,shān hú bì shù gēn zhū lián。
重瞳一顾雨露偏,薰为叶气被八埏。zhòng tóng yī gù yǔ lù piān,xūn wèi yè qì bèi bā shān。
家家击壤歌丰年,不但洗我沉疴痊。jiā jiā jī rǎng gē fēng nián,bù dàn xǐ wǒ chén kē quán。
李弥逊

李弥逊

李弥逊(1085~1153)字似之,号筠西翁、筠溪居士、普现居士等,吴县(今江苏苏州)人。大观三年(1109)进士。高宗朝,试中书舍人,再试户部侍郎,以反对议和忤秦桧,乞归田。晚年隐连江(今属福建)西山。所作词多抒写乱世时的感慨,风格豪放,有《筠溪乐府》,存词80余首。 李弥逊的作品>>

猜您喜欢

观月扬千寺门

李弥逊

背山灵利两松间,待月松前觌面山。bèi shān líng lì liǎng sōng jiān,dài yuè sōng qián dí miàn shān。
云去月低松影落,倚天唯有碧回环。yún qù yuè dī sōng yǐng luò,yǐ tiān wéi yǒu bì huí huán。

至华子岭初见黄山天都峰

李弥逊

华子岭头云荡胸,秋高木落万山重。huá zi lǐng tóu yún dàng xiōng,qiū gāo mù luò wàn shān zhòng。
巨灵擘石分南北,扶出天都第一峰。jù líng bāi shí fēn nán běi,fú chū tiān dōu dì yī fēng。

将至黄山寺细雨微云戏作绝句呈一老禅师

李弥逊

试将千里看山眼,来访山中佛祖家。shì jiāng qiān lǐ kàn shān yǎn,lái fǎng shān zhōng fú zǔ jiā。
已识黄山真面目,主山犹放白云遮。yǐ shí huáng shān zhēn miàn mù,zhǔ shān yóu fàng bái yún zhē。

次韵公显宫教初见天都峰

李弥逊

孤峰突兀现青虚,喜若羁人望故都。gū fēng tū wù xiàn qīng xū,xǐ ruò jī rén wàng gù dōu。
神马已驰身尚远,却疑真有二文殊。shén mǎ yǐ chí shēn shàng yuǎn,què yí zhēn yǒu èr wén shū。

次韵公显夜闻风作

李弥逊

午梦肩舆转断冈,日烘残暑气扬汤。wǔ mèng jiān yú zhuǎn duàn gāng,rì hōng cán shǔ qì yáng tāng。
舌端时得冰霜句,绝胜狂风作暮凉。shé duān shí dé bīng shuāng jù,jué shèng kuáng fēng zuò mù liáng。

次韵叔孝郎中送游黄山见一老之作

李弥逊

居士逢场了世缘,却寻机语调天然。jū shì féng chǎng le shì yuán,què xún jī yǔ diào tiān rán。
我来不问三三句,剩觅康壶炷暖泉。wǒ lái bù wèn sān sān jù,shèng mì kāng hú zhù nuǎn quán。

次韵叔孝郎中送游黄山见一老之作

李弥逊

路断人稀山正深,隔林钟鼓报新音。lù duàn rén xī shān zhèng shēn,gé lín zhōng gǔ bào xīn yīn。
已穷渡水沿崖力,更尽眠云坐石心。yǐ qióng dù shuǐ yán yá lì,gèng jǐn mián yún zuò shí xīn。

游龙潭

李弥逊

百念轻冰已着汤,解缨何必濯沧浪。bǎi niàn qīng bīng yǐ zhe tāng,jiě yīng hé bì zhuó cāng làng。
欲收一滴寒潭水,散作人间无尽凉。yù shōu yī dī hán tán shuǐ,sàn zuò rén jiān wú jǐn liáng。

留赠无诤堂涌泉利老

李弥逊

户外双峰碧碍天,定回香灺已收烟。hù wài shuāng fēng bì ài tiān,dìng huí xiāng xiè yǐ shōu yān。
苦将峭语撩痴客,借枕重参一味禅。kǔ jiāng qiào yǔ liāo chī kè,jiè zhěn zhòng cān yī wèi chán。

次韵瑀老窗间

李弥逊

晴窗汲水养菖蒲,谁识前身是佛图。qíng chuāng jí shuǐ yǎng chāng pú,shuí shí qián shēn shì fú tú。
竟日不知园外事,耳明钟鼓唤斋盂。jìng rì bù zhī yuán wài shì,ěr míng zhōng gǔ huàn zhāi yú。

再用前韵

李弥逊

檐下飞云若可呼,树头岩影暗浮图。yán xià fēi yún ruò kě hū,shù tóu yán yǐng àn fú tú。
不知人世路多少,只见前山似覆盂。bù zhī rén shì lù duō shǎo,zhǐ jiàn qián shān shì fù yú。

次韵学士兄秋初

李弥逊

冲融日脚未全收,一叶飞黄满眼秋。chōng róng rì jiǎo wèi quán shōu,yī yè fēi huáng mǎn yǎn qiū。
谩向登临追宋玉,苦吟谁广畔牢愁。mán xiàng dēng lín zhuī sòng yù,kǔ yín shuí guǎng pàn láo chóu。

次韵学士兄秋初

李弥逊

树冷饥蝉犹乱吟,风檐琴瑟露寒侵。shù lěng jī chán yóu luàn yín,fēng yán qín sè lù hán qīn。
妻孥工作无衣态,却恨清砧动好音。qī nú gōng zuò wú yī tài,què hèn qīng zhēn dòng hǎo yīn。

次韵学士兄秋初

李弥逊

叶叶雕梧阵阵风,疏云全放月华浓。yè yè diāo wú zhèn zhèn fēng,shū yún quán fàng yuè huá nóng。
故人不寄江头信,看尽飞鸿断复纵。gù rén bù jì jiāng tóu xìn,kàn jǐn fēi hóng duàn fù zòng。

次韵学士兄秋初

李弥逊

何日刀头水石间,婆娑犹得一官闲。hé rì dāo tóu shuǐ shí jiān,pó suō yóu dé yī guān xián。
杖藜早晚寻幽处,望断秋空不见山。zhàng lí zǎo wǎn xún yōu chù,wàng duàn qiū kōng bù jiàn shān。