古诗词

念奴娇·和韩南涧载酒见过雪楼观雪

辛弃疾

兔园旧赏,怅遗踪、飞鸟千山都绝。tù yuán jiù shǎng,chàng yí zōng fēi niǎo qiān shān dōu jué。
缟带银杯江上路,惟有南枝香别。gǎo dài yín bēi jiāng shàng lù,wéi yǒu nán zhī xiāng bié。
万事新奇,青山一夜,对我头先白。wàn shì xīn qí,qīng shān yī yè,duì wǒ tóu xiān bái。
倚岩千树,玉龙飞上琼阙。yǐ yán qiān shù,yù lóng fēi shàng qióng quē。
莫惜雾鬓云鬟,试教骑鹤,去约尊前月。mò xī wù bìn yún huán,shì jiào qí hè,qù yuē zūn qián yuè。
自与诗翁磨冻砚,看扫《幽兰》新阕。zì yǔ shī wēng mó dòng yàn,kàn sǎo yōu lán xīn què。
便拟明年,人间挥汗,留取层冰洁。biàn nǐ míng nián,rén jiān huī hàn,liú qǔ céng bīng jié。
此君何事,晚来曾为腰折。cǐ jūn hé shì,wǎn lái céng wèi yāo zhé。
辛弃疾

辛弃疾

辛弃疾(1140-1207),南宋词人。原字坦夫,改字幼安,别号稼轩,汉族,历城(今山东济南)人。出生时,中原已为金兵所占。21岁参加抗金义军,不久归南宋。历任湖北、江西、湖南、福建、浙东安抚使等职。一生力主抗金。曾上《美芹十论》与《九议》,条陈战守之策。其词抒写力图恢复国家统一的爱国热情,倾诉壮志难酬的悲愤,对当时执政者的屈辱求和颇多谴责;也有不少吟咏祖国河山的作品。题材广阔又善化用前人典故入词,风格沉雄豪迈又不乏细腻柔媚之处。由于辛弃疾的抗金主张与当政的主和派政见不合,后被弹劾落职,退隐江西带湖。 辛弃疾的作品>>

猜您喜欢

水调歌头

辛弃疾

文字觑天巧,亭榭定风流。wén zì qù tiān qiǎo,tíng xiè dìng fēng liú。
平生丘壑,岁晚也作稻粱谋。píng shēng qiū hè,suì wǎn yě zuò dào liáng móu。
五亩园中秀野,一水田将绿绕,䆉稏不胜秋。wǔ mǔ yuán zhōng xiù yě,yī shuǐ tián jiāng lǜ rào,bà yà bù shèng qiū。
饭饱对花竹,可是便忘忧。fàn bǎo duì huā zhú,kě shì biàn wàng yōu。
吾老矣,探禹穴,欠东游。wú lǎo yǐ,tàn yǔ xué,qiàn dōng yóu。
君家风月几许,白鸟去悠悠。jūn jiā fēng yuè jǐ xǔ,bái niǎo qù yōu yōu。
插架牙签万轴,射虎南山一骑,容我揽须不。chā jià yá qiān wàn zhóu,shè hǔ nán shān yī qí,róng wǒ lǎn xū bù。
更欲劝君酒,百尺卧高楼。gèng yù quàn jūn jiǔ,bǎi chǐ wò gāo lóu。

水调歌头

辛弃疾

我志在寥阔,畴昔梦登天。wǒ zhì zài liáo kuò,chóu xī mèng dēng tiān。
摩娑素月,人世俯仰已千年。mó suō sù yuè,rén shì fǔ yǎng yǐ qiān nián。
有客骖鸾并凤,云遇青山、赤壁,相约上高寒。yǒu kè cān luán bìng fèng,yún yù qīng shān chì bì,xiāng yuē shàng gāo hán。
酌酒援北斗,我亦虱其间。zhuó jiǔ yuán běi dòu,wǒ yì shī qí jiān。
少歌曰:「神甚放,形如眠。shǎo gē yuē shén shén fàng,xíng rú mián。
鸿鹄一再高举,天地睹方圆。hóng gǔ yī zài gāo jǔ,tiān dì dǔ fāng yuán。
」欲重歌兮梦觉,推枕惘然独念:人事底亏全?有美人可语,秋水隔婵娟。yù zhòng gē xī mèng jué,tuī zhěn wǎng rán dú niàn rén shì dǐ kuī quán?yǒu měi rén kě yǔ,qiū shuǐ gé chán juān。

水调歌头·送郑厚卿赴衡州

辛弃疾

寒食不小住,千骑拥春衫。hán shí bù xiǎo zhù,qiān qí yōng chūn shān。
衡阳石鼓城下,记我旧停骖。héng yáng shí gǔ chéng xià,jì wǒ jiù tíng cān。
襟以潇湘桂岭,带以洞庭春草,紫盖屹西南。jīn yǐ xiāo xiāng guì lǐng,dài yǐ dòng tíng chūn cǎo,zǐ gài yì xī nán。
文字起骚雅,刀剑化耕蚕。wén zì qǐ sāo yǎ,dāo jiàn huà gēng cán。
看使君,于此事,定不凡。kàn shǐ jūn,yú cǐ shì,dìng bù fán。
奋髯抵几堂上,尊俎自高谈。fèn rán dǐ jǐ táng shàng,zūn zǔ zì gāo tán。
莫信君门万里,但使民歌《五袴》,归诏凤凰啣。mò xìn jūn mén wàn lǐ,dàn shǐ mín gē wǔ kù,guī zhào fèng huáng xián。
君去我谁饮,明月影成三。jūn qù wǒ shuí yǐn,míng yuè yǐng chéng sān。

水调歌头·元日投宿博山寺,见者惊叹其老

辛弃疾

头白齿牙缺,君勿笑衰翁。tóu bái chǐ yá quē,jūn wù xiào shuāi wēng。
无穷天地今古,人在四之中。wú qióng tiān dì jīn gǔ,rén zài sì zhī zhōng。
臭腐神奇俱尽,贵贱贤愚等耳,造物也儿童。chòu fǔ shén qí jù jǐn,guì jiàn xián yú děng ěr,zào wù yě ér tóng。
老佛更堪笑,谈妙说虚空。lǎo fú gèng kān xiào,tán miào shuō xū kōng。
坐堆豗,行答飒,立龙钟。zuò duī huī,xíng dá sà,lì lóng zhōng。
有时三盏两盏,淡酒醉蒙鸿。yǒu shí sān zhǎn liǎng zhǎn,dàn jiǔ zuì méng hóng。
四十九年前事,一百八盘狭路,拄杖倚墙东。sì shí jiǔ nián qián shì,yī bǎi bā pán xiá lù,zhǔ zhàng yǐ qiáng dōng。
老境竟所似,只与少年同。lǎo jìng jìng suǒ shì,zhǐ yǔ shǎo nián tóng。

水调歌头·席上用王德和推官韵,寿南涧

辛弃疾

上界足官府,公是地行仙。shàng jiè zú guān fǔ,gōng shì dì xíng xiān。
青毡剑履旧物,玉立近天颜。qīng zhān jiàn lǚ jiù wù,yù lì jìn tiān yán。
莫怪新来白发,恐是当年柱下,《道德》五千言。mò guài xīn lái bái fā,kǒng shì dāng nián zhù xià,dào dé wǔ qiān yán。
南涧旧活计,猿鹤且相安。nán jiàn jiù huó jì,yuán hè qiě xiāng ān。
歌秦缶,宝康瓠,世皆然。gē qín fǒu,bǎo kāng hù,shì jiē rán。
不知清庙钟磬,零落有谁编。bù zhī qīng miào zhōng qìng,líng luò yǒu shuí biān。
莫问行藏用舍,毕竟山林钟鼎,底事有亏全。mò wèn xíng cáng yòng shě,bì jìng shān lín zhōng dǐng,dǐ shì yǒu kuī quán。
再拜荷公赐,双鹤一千年。zài bài hé gōng cì,shuāng hè yī qiān nián。

念奴娇·双陆,和陈仁和韵

辛弃疾

少年横槊,气凭陵、酒圣诗豪馀事。shǎo nián héng shuò,qì píng líng jiǔ shèng shī háo yú shì。
袖手旁观初未识,两两三三而已。xiù shǒu páng guān chū wèi shí,liǎng liǎng sān sān ér yǐ。
变化须臾,鸥翻石镜,鹊抵星桥外。biàn huà xū yú,ōu fān shí jìng,què dǐ xīng qiáo wài。
捣残秋练,玉砧犹想纤指。dǎo cán qiū liàn,yù zhēn yóu xiǎng xiān zhǐ。
堪笑千古争心,等闲一胜,拚了光阴费。kān xiào qiān gǔ zhēng xīn,děng xián yī shèng,pàn le guāng yīn fèi。
老子忘机浑谩与,鸿鹄飞来天际。lǎo zi wàng jī hún mán yǔ,hóng gǔ fēi lái tiān jì。
武媚宫中,韦娘局上,休把兴亡记。wǔ mèi gōng zhōng,wéi niáng jú shàng,xiū bǎ xīng wáng jì。
布衣百万,看君一笑沉醉。bù yī bǎi wàn,kàn jūn yī xiào chén zuì。

念奴娇·瓢泉酒酣,和东坡韵

辛弃疾

倘来轩冕,问还是、今古人间何物。tǎng lái xuān miǎn,wèn hái shì jīn gǔ rén jiān hé wù。
旧日重城愁万里,风月而今坚壁。jiù rì zhòng chéng chóu wàn lǐ,fēng yuè ér jīn jiān bì。
药笼功名,酒垆身世,可惜蒙头雪。yào lóng gōng míng,jiǔ lú shēn shì,kě xī méng tóu xuě。
浩歌一曲,坐中人物三杰。hào gē yī qū,zuò zhōng rén wù sān jié。
休叹黄菊凋零,孤标应也有,梅花争发。xiū tàn huáng jú diāo líng,gū biāo yīng yě yǒu,méi huā zhēng fā。
醉里重揩西望眼,惟有孤鸿明灭。zuì lǐ zhòng kāi xī wàng yǎn,wéi yǒu gū hóng míng miè。
万事从教,浮云来去,枉了冲冠发。wàn shì cóng jiào,fú yún lái qù,wǎng le chōng guān fā。
故人何在,长庚应伴残月。gù rén hé zài,zhǎng gēng yīng bàn cán yuè。

念奴娇·再用前韵,和洪莘之通判丹桂词

辛弃疾

道人元是,道家风、来作烟霞中物。dào rén yuán shì,dào jiā fēng lái zuò yān xiá zhōng wù。
翠幰裁犀遮不定,红透玲珑油壁。cuì xiǎn cái xī zhē bù dìng,hóng tòu líng lóng yóu bì。
借得春工,惹将秋露,薰做江梅雪。jiè dé chūn gōng,rě jiāng qiū lù,xūn zuò jiāng méi xuě。
我评花谱,便应推此为杰。wǒ píng huā pǔ,biàn yīng tuī cǐ wèi jié。
憔悴何处芳枝,十郎手种,看明年花发。qiáo cuì hé chù fāng zhī,shí láng shǒu zhǒng,kàn míng nián huā fā。
坐断虚空香色界,不怕西风起灭。zuò duàn xū kōng xiāng sè jiè,bù pà xī fēng qǐ miè。
别驾风流,多情更要,簪满常娥发。bié jià fēng liú,duō qíng gèng yào,zān mǎn cháng é fā。
等闲折尽,玉斧重倩修月。děng xián zhé jǐn,yù fǔ zhòng qiàn xiū yuè。

念奴娇·戏赠善作墨梅者

辛弃疾

江南尽处,堕玉京仙子,绝尘英秀。jiāng nán jǐn chù,duò yù jīng xiān zi,jué chén yīng xiù。
彩笔风流,偏解写、姑射冰姿清瘦。cǎi bǐ fēng liú,piān jiě xiě gū shè bīng zī qīng shòu。
笑杀春工,细窥天巧,妙绝应难有。xiào shā chūn gōng,xì kuī tiān qiǎo,miào jué yīng nán yǒu。
丹青图画,一时都愧凡陋。dān qīng tú huà,yī shí dōu kuì fán lòu。
还似篱落孤山,嫩寒清晓,祗欠香沾袖。hái shì lí luò gū shān,nèn hán qīng xiǎo,zhī qiàn xiāng zhān xiù。
淡伫轻盈,谁付与、弄粉调朱纤手。dàn zhù qīng yíng,shuí fù yǔ nòng fěn diào zhū xiān shǒu。
疑是花神,朅来人世,占得佳名久。yí shì huā shén,qiè lái rén shì,zhàn dé jiā míng jiǔ。
松篁佳韵,倩君添做三友。sōng huáng jiā yùn,qiàn jūn tiān zuò sān yǒu。

水龙吟

辛弃疾

断崖千丈孤松,挂冠更在松高处。duàn yá qiān zhàng gū sōng,guà guān gèng zài sōng gāo chù。
平生袖手,故应休矣,功名良苦。píng shēng xiù shǒu,gù yīng xiū yǐ,gōng míng liáng kǔ。
笑指儿曹:“人间醉梦,莫嗔惊汝。xiào zhǐ ér cáo rén jiān zuì mèng,mò chēn jīng rǔ。
”问黄金馀几,旁人欲说,田园计、君推去。wèn huáng jīn yú jǐ,páng rén yù shuō,tián yuán jì jūn tuī qù。
叹息芗林旧隐,对先生、竹窗松户。tàn xī xiāng lín jiù yǐn,duì xiān shēng zhú chuāng sōng hù。
一花一草,一觞一咏,风流杖屦。yī huā yī cǎo,yī shāng yī yǒng,fēng liú zhàng jù。
野马尘埃,扶摇下视,苍然如许。yě mǎ chén āi,fú yáo xià shì,cāng rán rú xǔ。
恨当年、《九老》图中,忘却画、盘园路。hèn dāng nián jiǔ lǎo tú zhōng,wàng què huà pán yuán lù。

念奴娇·题梅

辛弃疾

疏疏淡淡,问阿谁、堪比天真颜色。shū shū dàn dàn,wèn ā shuí kān bǐ tiān zhēn yán sè。
笑杀东君虚占断,多少朱朱白白。xiào shā dōng jūn xū zhàn duàn,duō shǎo zhū zhū bái bái。
雪里温柔,水边明秀,不借春工力。xuě lǐ wēn róu,shuǐ biān míng xiù,bù jiè chūn gōng lì。
骨清香嫩,迥然天与奇绝。gǔ qīng xiāng nèn,jiǒng rán tiān yǔ qí jué。
尝记宝籞寒轻,琐窗人睡起,玉纤轻摘。cháng jì bǎo yù hán qīng,suǒ chuāng rén shuì qǐ,yù xiān qīng zhāi。
漂泊天涯空瘦损,犹有当年标格。piāo pō tiān yá kōng shòu sǔn,yóu yǒu dāng nián biāo gé。
万里风烟,一溪霜月,未怕欺他得。wàn lǐ fēng yān,yī xī shuāng yuè,wèi pà qī tā dé。
不如归去,阆苑有个人惜。bù rú guī qù,láng yuàn yǒu gè rén xī。

水龙吟·用些语再题瓢泉,歌以饮客,声韵甚谐,客为之釂

辛弃疾

听兮清佩琼瑶些。tīng xī qīng pèi qióng yáo xiē。
明兮镜秋毫些。míng xī jìng qiū háo xiē。
君无去此,流昏涨腻,生蓬蒿些。jūn wú qù cǐ,liú hūn zhǎng nì,shēng péng hāo xiē。
虎豹甘人,渴而饮汝,宁猿猱些。hǔ bào gān rén,kě ér yǐn rǔ,níng yuán náo xiē。
大而流江海,覆舟如芥,君无助、狂涛些。dà ér liú jiāng hǎi,fù zhōu rú jiè,jūn wú zhù kuáng tāo xiē。
路险兮、山高些。lù xiǎn xī shān gāo xiē。
块予独处无聊些。kuài yǔ dú chù wú liáo xiē。
冬槽春盎,归来为我,制松醪些。dōng cáo chūn àng,guī lái wèi wǒ,zhì sōng láo xiē。
其外芳芬,团龙片凤,煮云膏些。qí wài fāng fēn,tuán lóng piàn fèng,zhǔ yún gāo xiē。
古人兮既往,嗟予之乐,乐箪瓢些。gǔ rén xī jì wǎng,jiē yǔ zhī lè,lè dān piáo xiē。

水龙吟·寄题京口范南伯家文官花。花先白、次绿、次绯、次紫、《唐会要》载学士院有之

辛弃疾

倚栏看碧成朱,等闲褪了香袍粉。yǐ lán kàn bì chéng zhū,děng xián tuì le xiāng páo fěn。
上林高选,匆匆又换,紫云衣润。shàng lín gāo xuǎn,cōng cōng yòu huàn,zǐ yún yī rùn。
几许春风,朝薰暮染,为花忙损。jǐ xǔ chūn fēng,cháo xūn mù rǎn,wèi huā máng sǔn。
笑旧家桃李,东涂西抹,有多少、凄凉恨。xiào jiù jiā táo lǐ,dōng tú xī mǒ,yǒu duō shǎo qī liáng hèn。
拟倩流莺说与:记荣华、易消难整。nǐ qiàn liú yīng shuō yǔ jì róng huá yì xiāo nán zhěng。
人间得意,千红百紫,转头春尽。rén jiān dé yì,qiān hóng bǎi zǐ,zhuǎn tóu chūn jǐn。
白发怜君,儒冠曾误,平生官冷。bái fā lián jūn,rú guān céng wù,píng shēng guān lěng。
算风流未减,年年醉里,把花枝问。suàn fēng liú wèi jiǎn,nián nián zuì lǐ,bǎ huā zhī wèn。

水龙吟·题雨岩。岩类今所画观音补陀,岩中有泉飞出,如风雨声

辛弃疾

补陀大士虚空,翠岩谁记飞来处。bǔ tuó dà shì xū kōng,cuì yán shuí jì fēi lái chù。
蜂房万点,似穿如碍,玲珑窗户。fēng fáng wàn diǎn,shì chuān rú ài,líng lóng chuāng hù。
石髓千年,已垂未落,嶙峋冰柱。shí suǐ qiān nián,yǐ chuí wèi luò,lín xún bīng zhù。
有怒涛声远,落花香在,人疑是、桃源路。yǒu nù tāo shēng yuǎn,luò huā xiāng zài,rén yí shì táo yuán lù。
又说春雷鼻息,是卧龙、弯环如许。yòu shuō chūn léi bí xī,shì wò lóng wān huán rú xǔ。
不然应是,洞庭张乐,湘灵来去。bù rán yīng shì,dòng tíng zhāng lè,xiāng líng lái qù。
我意长松,倒生阴壑,细吟风雨。wǒ yì zhǎng sōng,dào shēng yīn hè,xì yín fēng yǔ。
竟茫茫未晓。jìng máng máng wèi xiǎo。
只应白发,是开山祖。zhǐ yīng bái fā,shì kāi shān zǔ。

水龙吟·题瓢泉

辛弃疾

稼轩何必长贫,放泉檐外琼珠泻。jià xuān hé bì zhǎng pín,fàng quán yán wài qióng zhū xiè。
乐天知命,古来谁会,行藏用舍。lè tiān zhī mìng,gǔ lái shuí huì,xíng cáng yòng shě。
人不堪忧,一瓢自乐,贤哉回也。rén bù kān yōu,yī piáo zì lè,xián zāi huí yě。
料当年曾问:“饭蔬饮水,何为是、栖栖者?”liào dāng nián céng wèn fàn shū yǐn shuǐ,hé wèi shì qī qī zhě?
且对浮云山上,莫匆匆、去流山下。qiě duì fú yún shān shàng,mò cōng cōng qù liú shān xià。
苍颜照影,故应零落,轻裘肥马。cāng yán zhào yǐng,gù yīng líng luò,qīng qiú féi mǎ。
绕齿冰霜,满怀芳乳,先生饮罢。rào chǐ bīng shuāng,mǎn huái fāng rǔ,xiān shēng yǐn bà。
笑挂瓢风树,一鸣渠碎,问何如哑。xiào guà piáo fēng shù,yī míng qú suì,wèn hé rú yǎ。