古诗词

足疾数日简颍弟

苏泂

病脚冬逾甚,羁怀老自惊。bìng jiǎo dōng yú shén,jī huái lǎo zì jīng。
生前终有役,隐去更须名。shēng qián zhōng yǒu yì,yǐn qù gèng xū míng。
褐短愁纫妇,文疏愧属兄。hè duǎn chóu rèn fù,wén shū kuì shǔ xiōng。
何时了婚嫁,一意学躬耕。hé shí le hūn jià,yī yì xué gōng gēng。

苏泂

苏泂,已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑为《泠然斋诗集》八卷。 苏泂诗,以影印文渊阁《四库全书》本为底本,酌校有关史籍。新辑集外诗附于卷末。 苏泂的作品>>

猜您喜欢

苏泂

已着风帆似马奔,雪花无数入船门。yǐ zhe fēng fān shì mǎ bēn,xuě huā wú shù rù chuán mén。
诗穷到处无医治,愁绝湘江浸楚魂。shī qióng dào chù wú yī zhì,chóu jué xiāng jiāng jìn chǔ hún。

野兴

苏泂

蚕绩桑空又一年,村姑携手看花园。cán jì sāng kōng yòu yī nián,cūn gū xié shǒu kàn huā yuán。
冬来保得儿孙暖,自解麻裙当酒尊。dōng lái bǎo dé ér sūn nuǎn,zì jiě má qún dāng jiǔ zūn。

有钱咏

苏泂

树头榆叶水圆荷,黄菊青苔鼓铸多。shù tóu yú yè shuǐ yuán hé,huáng jú qīng tái gǔ zhù duō。
莫把诗家作穷相,四时浑不奈钱何。mò bǎ shī jiā zuò qióng xiāng,sì shí hún bù nài qián hé。

野望

苏泂

盈盈一水宛秋蛇,鸡犬无声野客家。yíng yíng yī shuǐ wǎn qiū shé,jī quǎn wú shēng yě kè jiā。
雨后绿添沿径草,风回红谢隔墙花。yǔ hòu lǜ tiān yán jìng cǎo,fēng huí hóng xiè gé qiáng huā。

足虞叟兄句

苏泂

六月还当月尽休,今年节令却齐头。liù yuè hái dāng yuè jǐn xiū,jīn nián jié lìng què qí tóu。
萧萧不待听梧叶,一见银河认得秋。xiāo xiāo bù dài tīng wú yè,yī jiàn yín hé rèn dé qiū。

足虞叟兄句

苏泂

云里仙人不解愁,人间肺渴望凉瘳。yún lǐ xiān rén bù jiě chóu,rén jiān fèi kě wàng liáng chōu。
更深倚杖前除立,一见银河认得秋。gèng shēn yǐ zhàng qián chú lì,yī jiàn yín hé rèn dé qiū。

次韵知县兄

苏泂

露坐仙人餐沆瀣,水行渔父烛须眉。lù zuò xiān rén cān hàng xiè,shuǐ xíng yú fù zhú xū méi。
民间阖户纷纷是,如此清凉睡不知。mín jiān hé hù fēn fēn shì,rú cǐ qīng liáng shuì bù zhī。

奉和知县兄

苏泂

苍烟湿湿雨微微,一榼山醪手自提。cāng yān shī shī yǔ wēi wēi,yī kē shān láo shǒu zì tí。
看了梅花来看竹,春寒如水不曾知。kàn le méi huā lái kàn zhú,chūn hán rú shuǐ bù céng zhī。

和颍叟弟春句

苏泂

厌听鸠妇屋头声,十日何曾五日晴。yàn tīng jiū fù wū tóu shēng,shí rì hé céng wǔ rì qíng。
一到红芳了归去,几多时便绿阴晴。yī dào hóng fāng le guī qù,jǐ duō shí biàn lǜ yīn qíng。

爱九兄旧句

苏泂

眼看绿樽花下去,情知清话竹边留。yǎn kàn lǜ zūn huā xià qù,qíng zhī qīng huà zhú biān liú。
禊觞岂是荒耽具,晋士那无经济谋。xì shāng qǐ shì huāng dān jù,jìn shì nà wú jīng jì móu。

续旧句

苏泂

人人不识句中眼,请问吾家岩壑翁。rén rén bù shí jù zhōng yǎn,qǐng wèn wú jiā yán hè wēng。
只把荒耽讥晋士,那知经济在其中。zhǐ bǎ huāng dān jī jìn shì,nà zhī jīng jì zài qí zhōng。

代赠

苏泂

隔溪杨柳丝丝绿,比妾心情少日时。gé xī yáng liǔ sī sī lǜ,bǐ qiè xīn qíng shǎo rì shí。
待得杨花逐流水,此时妾意有谁知。dài dé yáng huā zhú liú shuǐ,cǐ shí qiè yì yǒu shuí zhī。

代野父言

苏泂

头白垂垂过七旬,一生筋力尽田园。tóu bái chuí chuí guò qī xún,yī shēng jīn lì jǐn tián yuán。
如今且听儿男去,尚可看鹅抱乳孙。rú jīn qiě tīng ér nán qù,shàng kě kàn é bào rǔ sūn。

送裕师骨

苏泂

去年石上君携我,今日溪边我送君。qù nián shí shàng jūn xié wǒ,jīn rì xī biān wǒ sòng jūn。
世事尽从朝晚过,人情难必死生分。shì shì jǐn cóng cháo wǎn guò,rén qíng nán bì sǐ shēng fēn。

送裕师骨

苏泂

轻幡袅袅思悠悠,梦破依然到鼎州。qīng fān niǎo niǎo sī yōu yōu,mèng pò yī rán dào dǐng zhōu。
送客各还家里去,青山白骨自风流。sòng kè gè hái jiā lǐ qù,qīng shān bái gǔ zì fēng liú。