古诗词

鹧鸪天

石孝友

收拾眉尖眼尾情。shōu shí méi jiān yǎn wěi qíng。
当筵相见便相亲。dāng yán xiāng jiàn biàn xiāng qīn。
偷传翡翠歌中意,暗合鸳鸯梦里身。tōu chuán fěi cuì gē zhōng yì,àn hé yuān yāng mèng lǐ shēn。
云态度,月精神。yún tài dù,yuè jīng shén。
月流云散两无情。yuè liú yún sàn liǎng wú qíng。
觉来一枕凄凉恨,不敢分明说向人。jué lái yī zhěn qī liáng hèn,bù gǎn fēn míng shuō xiàng rén。

石孝友

石孝友,南宋词人,字次仲,江西南昌人。生卒年不详。宋孝宗乾道二年(1166)进士。填词常用俚俗之语,状写男女情爱。仕途不顺,不羡富贵,隐居于丘壑之间。 石孝友著有《金谷遗音》,《直斋书录解题》著录一卷,明《唐宋名贤百家词》本作《金谷词》,不分卷。有明汲古阁《宋六十名家词》本、《四部备要》排印本。《全宋词》据毛□校汲古阁本收录。 石孝友的作品>>

猜您喜欢

满江红

石孝友

帘卷南薰,微雨过、天容似沐。lián juǎn nán xūn,wēi yǔ guò tiān róng shì mù。
开绮燕,红蕖别馆,绿槐高屋。kāi qǐ yàn,hóng qú bié guǎn,lǜ huái gāo wū。
灵寿杖横龙脊瘦,长年酒酿鹅儿熟。líng shòu zhàng héng lóng jí shòu,zhǎng nián jiǔ niàng é ér shú。
唤飞琼、亲捧紫霞杯,歌新曲。huàn fēi qióng qīn pěng zǐ xiá bēi,gē xīn qū。
双凤好,温和玉。shuāng fèng hǎo,wēn hé yù。
谈俭幕,嬉莱眼。tán jiǎn mù,xī lái yǎn。
且功成身退,注名仙箓。qiě gōng chéng shēn tuì,zhù míng xiān lù。
莲社焚香冰琢句,兰亭泚笔云翻墨。lián shè fén xiāng bīng zuó jù,lán tíng cǐ bǐ yún fān mò。
愿朱颜、长伴赤松游,骑黄鹄。yuàn zhū yán zhǎng bàn chì sōng yóu,qí huáng gǔ。

满江红

石孝友

日转桐阴,正玉燕、飞来夏屋。rì zhuǎn tóng yīn,zhèng yù yàn fēi lái xià wū。
帘幕映,海留红艳,麝重兰馥。lián mù yìng,hǎi liú hóng yàn,shè zhòng lán fù。
风采传闻瞻瑞节,婉谋曾是回钧轴。fēng cǎi chuán wén zhān ruì jié,wǎn móu céng shì huí jūn zhóu。
卷秦淮、吹入酒杯中,波翻绿。juǎn qín huái chuī rù jiǔ bēi zhōng,bō fān lǜ。
丹诏下,公归速。dān zhào xià,gōng guī sù。
看日奏,三千牍。kàn rì zòu,sān qiān dú。
想春迷柳院,夜分莲烛。xiǎng chūn mí liǔ yuàn,yè fēn lián zhú。
清暑声寒苍玉佩,月娥笑捧长生箓。qīng shǔ shēng hán cāng yù pèi,yuè é xiào pěng zhǎng shēng lù。
问瑶池、阿母手栽花,何年熟。wèn yáo chí ā mǔ shǒu zāi huā,hé nián shú。

浪淘沙令·好恨这风儿

石孝友

好恨这风儿,催俺分离!船儿吹得去如飞,因甚眉儿吹不展?叵耐风儿!hǎo hèn zhè fēng ér,cuī ǎn fēn lí!chuán ér chuī dé qù rú fēi,yīn shén méi ér chuī bù zhǎn?pǒ nài fēng ér!
不是这船儿,载起相思?船儿若念我孤恓?载取人人篷底睡,感谢风儿!bù shì zhè chuán ér,zài qǐ xiāng sī?chuán ér ruò niàn wǒ gū xī?zài qǔ rén rén péng dǐ shuì,gǎn xiè fēng ér!

望海潮

石孝友

离情冰泮,归心云扰,黯然凝伫江皋。lí qíng bīng pàn,guī xīn yún rǎo,àn rán níng zhù jiāng gāo。
柳色摇金,梅香弄粉,依稀满眼春娇。liǔ sè yáo jīn,méi xiāng nòng fěn,yī xī mǎn yǎn chūn jiāo。
常记极游遨。cháng jì jí yóu áo。
更与持玉斗,因解金貂。gèng yǔ chí yù dòu,yīn jiě jīn diāo。
郎去瞿塘,妾家巫峡水迢迢。láng qù qú táng,qiè jiā wū xiá shuǐ tiáo tiáo。
别来暗减风标。bié lái àn jiǎn fēng biāo。
奈碧云暗断,翠被香消。nài bì yún àn duàn,cuì bèi xiāng xiāo。
春草生池,芳尘凝榭,凄凉月夕花朝。chūn cǎo shēng chí,fāng chén níng xiè,qī liáng yuè xī huā cháo。
千里梦魂劳。qiān lǐ mèng hún láo。
但乌啼渡口,猿响山椒。dàn wū tí dù kǒu,yuán xiǎng shān jiāo。
拟把无穷幽恨,万叠写霜绡。nǐ bǎ wú qióng yōu hèn,wàn dié xiě shuāng xiāo。

品令

石孝友

困无力。kùn wú lì。
几度偎人,翠颦红湿。jǐ dù wēi rén,cuì pín hóng shī。
低低问、几时么,道不远、三五日。dī dī wèn jǐ shí me,dào bù yuǎn sān wǔ rì。
你也自家宁耐,我也自家将息。nǐ yě zì jiā níng nài,wǒ yě zì jiā jiāng xī。
蓦然地、烦恼一个病,教一个、怎知得。mò rán dì fán nǎo yī gè bìng,jiào yī gè zěn zhī dé。

惜奴娇·我已多情

石孝友

我已多情,更撞著、多情底你。wǒ yǐ duō qíng,gèng zhuàng zhù duō qíng dǐ nǐ。
把一心、十分向你。bǎ yī xīn shí fēn xiàng nǐ。
尽他们,劣心肠、偏有你。jǐn tā men,liè xīn cháng piān yǒu nǐ。
共你。gòng nǐ。
风了人,只为个你。fēng le rén,zhǐ wèi gè nǐ。
宿世冤家,百忙里、方知你。sù shì yuān jiā,bǎi máng lǐ fāng zhī nǐ。
没前程、阿谁似你。méi qián chéng ā shuí shì nǐ。
坏却才名,到如今、都因你。huài què cái míng,dào rú jīn dōu yīn nǐ。
是你。shì nǐ。
我也没星儿恨你。wǒ yě méi xīng ér hèn nǐ。

惜奴娇·合下相逢

石孝友

合下相逢,算鬼病、须沾惹。hé xià xiāng féng,suàn guǐ bìng xū zhān rě。
闲深里、做场话霸。xián shēn lǐ zuò chǎng huà bà。
负我看承,枉驼我、许多时價。fù wǒ kàn chéng,wǎng tuó wǒ xǔ duō shí jià。
冤家。yuān jiā。
你教我、如何割舍。nǐ jiào wǒ rú hé gē shě。
苦苦孜孜,独自个、空嗟呀。kǔ kǔ zī zī,dú zì gè kōng jiē ya。
使心肠、捉他不下。shǐ xīn cháng zhuō tā bù xià。
你试思量,亮从前、说风话。nǐ shì sī liàng,liàng cóng qián shuō fēng huà。
冤家。yuān jiā。
休直待,教人咒骂。xiū zhí dài,jiào rén zhòu mà。

钓台

石孝友

桐江波上一羊裘,钓得声名隘九州。tóng jiāng bō shàng yī yáng qiú,diào dé shēng míng ài jiǔ zhōu。
天子曷尝遗故旧,先生不肯事王侯。tiān zi hé cháng yí gù jiù,xiān shēng bù kěn shì wáng hóu。
113«2345678