古诗词

鹧鸪天

石孝友

玉烛调元黍律匀。yù zhú diào yuán shǔ lǜ yún。
迎长嘉节属芳辰。yíng zhǎng jiā jié shǔ fāng chén。
云如惜雨钩牵雪,梅不禁风漏泄春。yún rú xī yǔ gōu qiān xuě,méi bù jìn fēng lòu xiè chūn。
天意好,物华新。tiān yì hǎo,wù huá xīn。
偷闲赢取酒边身。tōu xián yíng qǔ jiǔ biān shēn。
太平朝野都无事,且与莺花作主人。tài píng cháo yě dōu wú shì,qiě yǔ yīng huā zuò zhǔ rén。

石孝友

石孝友,南宋词人,字次仲,江西南昌人。生卒年不详。宋孝宗乾道二年(1166)进士。填词常用俚俗之语,状写男女情爱。仕途不顺,不羡富贵,隐居于丘壑之间。 石孝友著有《金谷遗音》,《直斋书录解题》著录一卷,明《唐宋名贤百家词》本作《金谷词》,不分卷。有明汲古阁《宋六十名家词》本、《四部备要》排印本。《全宋词》据毛□校汲古阁本收录。 石孝友的作品>>

猜您喜欢

水调歌头·其三

石孝友

高情邈云汉,长揖谢君侯。gāo qíng miǎo yún hàn,zhǎng yī xiè jūn hóu。
脱遗轩冕,簸弄泉石下清幽。tuō yí xuān miǎn,bǒ nòng quán shí xià qīng yōu。
心契匡庐猿鹤,泪染固陵松柏,一衲且蒙头。xīn qì kuāng lú yuán hè,lèi rǎn gù líng sōng bǎi,yī nà qiě méng tóu。
风月感平发,魂梦绕神州。fēng yuè gǎn píng fā,hún mèng rào shén zhōu。
漾一叶,横孤管,去来休。yàng yī yè,héng gū guǎn,qù lái xiū。
琵琶亭畔,正是枫叶荻花秋。pí pá tíng pàn,zhèng shì fēng yè dí huā qiū。
点检诗囊酒碗,抬贴舞裀歌扇,收尽两眉愁。diǎn jiǎn shī náng jiǔ wǎn,tái tiē wǔ yīn gē shàn,shōu jǐn liǎng méi chóu。
回望碧云合,相伴赤松游。huí wàng bì yún hé,xiāng bàn chì sōng yóu。

南歌子

石孝友

蚁酒浮明月,鲸波泛落星。yǐ jiǔ fú míng yuè,jīng bō fàn luò xīng。
春花秋叶几飘零。chūn huā qiū yè jǐ piāo líng。
只有庐山君眼、向人青。zhǐ yǒu lú shān jūn yǎn xiàng rén qīng。
明日非今日,长亭更短亭。míng rì fēi jīn rì,zhǎng tíng gèng duǎn tíng。
不辞一饮尽双瓶。bù cí yī yǐn jǐn shuāng píng。
争奈秋风江口、酒初醒。zhēng nài qiū fēng jiāng kǒu jiǔ chū xǐng。

南歌子

石孝友

草色裙腰展,冰容水镜开。cǎo sè qún yāo zhǎn,bīng róng shuǐ jìng kāi。
又还春事破寒来。yòu hái chūn shì pò hán lái。
一夜东风吹绽、后园梅。yī yè dōng fēng chuī zhàn hòu yuán méi。
糯瓮篘香酿,熏炉续麝煤。nuò wèng chōu xiāng niàng,xūn lú xù shè méi。
休惊节物暗相催。xiū jīng jié wù àn xiāng cuī。
赢取大家沉醉、探春杯。yíng qǔ dà jiā chén zuì tàn chūn bēi。

南歌子

石孝友

凤髻斜分翠,鸳鞋小砑红。fèng jì xié fēn cuì,yuān xié xiǎo yà hóng。
东君着意绮罗丛。dōng jūn zhe yì qǐ luó cóng。
最好一枝特地、怨春风。zuì hǎo yī zhī tè dì yuàn chūn fēng。
懊恨无情语,娇羞忍笑容。ào hèn wú qíng yǔ,jiāo xiū rěn xiào róng。
相看疑是梦魂中。xiāng kàn yí shì mèng hún zhōng。
怕逐飞云归去、断行踪。pà zhú fēi yún guī qù duàn xíng zōng。

南歌子

石孝友

畴昔飞鸾侣,而今断雁行。chóu xī fēi luán lǚ,ér jīn duàn yàn xíng。
西风岭外下斜阳。xī fēng lǐng wài xià xié yáng。
无赖一钩新月、挂人肠。wú lài yī gōu xīn yuè guà rén cháng。
双泪沾襟袖,孤灯对客床。shuāng lèi zhān jīn xiù,gū dēng duì kè chuáng。
枕馀衾剩只残香。zhěn yú qīn shèng zhǐ cán xiāng。
别得娇痴不睡、也思量。bié dé jiāo chī bù shuì yě sī liàng。

南歌子

石孝友

春浅梅红小,山寒岚翠薄。chūn qiǎn méi hóng xiǎo,shān hán lán cuì báo。
斜风吹雨入帘幕。xié fēng chuī yǔ rù lián mù。
梦觉南楼、呜咽数声角。mèng jué nán lóu wū yàn shù shēng jiǎo。
歌酒工夫懒,别离情绪恶。gē jiǔ gōng fū lǎn,bié lí qíng xù è。
舞衫宽尽不堪著。wǔ shān kuān jǐn bù kān zhù。
若比那回、相见更消削。ruò bǐ nà huí xiāng jiàn gèng xiāo xuē。

南歌子

石孝友

乱絮飘晴雪,残花绣地衣。luàn xù piāo qíng xuě,cán huā xiù dì yī。
西园歌舞骤然稀。xī yuán gē wǔ zhòu rán xī。
只有多情蝴蝶、作团飞。zhǐ yǒu duō qíng hú dié zuò tuán fēi。
旧事深琴怨,新愁减带围。jiù shì shēn qín yuàn,xīn chóu jiǎn dài wéi。
倚楼凝望更依依。yǐ lóu níng wàng gèng yī yī。
怕见一天风雨、卷春归。pà jiàn yī tiān fēng yǔ juǎn chūn guī。

柳梢青

石孝友

云髻盘鸦。yún jì pán yā。
眉山远翠,脸晕微霞。méi shān yuǎn cuì,liǎn yūn wēi xiá。
燕子泥香,鹅儿酒暖,曾见来那。yàn zi ní xiāng,é ér jiǔ nuǎn,céng jiàn lái nà。
秋光已著黄花。qiū guāng yǐ zhù huáng huā。
又恰恨、尊前见他。yòu qià hèn zūn qián jiàn tā。
越样风流,恼人情意,真个冤家。yuè yàng fēng liú,nǎo rén qíng yì,zhēn gè yuān jiā。

减字木兰花·其一赠何藻

石孝友

新荷小小。xīn hé xiǎo xiǎo。
比目鱼儿翻翠藻。bǐ mù yú ér fān cuì zǎo。
小小新荷。xiǎo xiǎo xīn hé。
点破清光景趣多。diǎn pò qīng guāng jǐng qù duō。
青青半卷。qīng qīng bàn juǎn。
一寸芳心浑未展。yī cùn fāng xīn hún wèi zhǎn。
待得圆时。dài dé yuán shí。
罩定鸳鸯一对儿。zhào dìng yuān yāng yī duì ér。

乌夜啼

石孝友

潇湘雨打船篷。xiāo xiāng yǔ dǎ chuán péng。
别离中。bié lí zhōng。
愁见拍天沧水、搅天风。chóu jiàn pāi tiān cāng shuǐ jiǎo tiān fēng。
留不住。liú bù zhù。
终须去。zhōng xū qù。
莫匆匆。mò cōng cōng。
后夜一尊何处、与谁同。hòu yè yī zūn hé chù yǔ shuí tóng。

减字木兰花·其二

石孝友

空阶雨过。kōng jiē yǔ guò。
细草摇摇光入座。xì cǎo yáo yáo guāng rù zuò。
斜日多情。xié rì duō qíng。
恋恋幽窗故故明。liàn liàn yōu chuāng gù gù míng。
沉吟无语。chén yín wú yǔ。
立遍梧桐庭下树。lì biàn wú tóng tíng xià shù。
病叶先秋。bìng yè xiān qiū。
零乱风前片段愁。líng luàn fēng qián piàn duàn chóu。

减字木兰花·其二

石孝友

角声催晓。jiǎo shēng cuī xiǎo。
斗帐美人初梦觉。dòu zhàng měi rén chū mèng jué。
黛浅妆残。dài qiǎn zhuāng cán。
清瘦花枝不奈寒。qīng shòu huā zhī bù nài hán。
匆匆睡起。cōng cōng shuì qǐ。
冷落馀香栖翠被。lěng luò yú xiāng qī cuì bèi。
何处阳台。hé chù yáng tái。
雨散云收犹未来。yǔ sàn yún shōu yóu wèi lái。

春光好·其一又名

石孝友

人好远,路能长。rén hǎo yuǎn,lù néng zhǎng。
奈思量。nài sī liàng。
更放晚来些小雨,做新凉。gèng fàng wǎn lái xiē xiǎo yǔ,zuò xīn liáng。
衰草低衬斜阳。shuāi cǎo dī chèn xié yáng。
斜阳外、水冷云黄。xié yáng wài shuǐ lěng yún huáng。
借使有肠须断尽,况无肠。jiè shǐ yǒu cháng xū duàn jǐn,kuàng wú cháng。

春光好·其二

石孝友

淮水阔,楚山长。huái shuǐ kuò,chǔ shān zhǎng。
恨难量。hèn nán liàng。
不道愁离人独夜,更天凉。bù dào chóu lí rén dú yè,gèng tiān liáng。
佳节虚过重阳。jiā jié xū guò zhòng yáng。
更篱下、折尽疏黄。gèng lí xià zhé jǐn shū huáng。
看取清溪三百曲,是回肠。kàn qǔ qīng xī sān bǎi qū,shì huí cháng。

满庭芳·其一上张紫微

石孝友

笔走龙蛇,词倾河汉,妙年德艺双成。bǐ zǒu lóng shé,cí qīng hé hàn,miào nián dé yì shuāng chéng。
帝庭敷奏,亲擢冠群英。dì tíng fū zòu,qīn zhuó guān qún yīng。
龙首其谁不取,便直饶、勋业峥嵘。lóng shǒu qí shuí bù qǔ,biàn zhí ráo xūn yè zhēng róng。
偏他甚,泼天来大,一个好声名。piān tā shén,pō tiān lái dà,yī gè hǎo shēng míng。
忆曾。yì céng。
瞻拜处,当年汝水,今日湓城。zhān bài chù,dāng nián rǔ shuǐ,jīn rì pén chéng。
叹白首青衫,又造宾闳。tàn bái shǒu qīng shān,yòu zào bīn hóng。
谨贽诗文一卷,仗仙风、吹到蓬瀛。jǐn zhì shī wén yī juǎn,zhàng xiān fēng chuī dào péng yíng。
依归地,熏香摘艳,作个老门生。yī guī dì,xūn xiāng zhāi yàn,zuò gè lǎo mén shēng。
113«2345678