古诗词

送三兄出宰常山

苏泂

官次淹时久,才华应世须。guān cì yān shí jiǔ,cái huá yīng shì xū。
及瓜逢六月,行李过三衢。jí guā féng liù yuè,xíng lǐ guò sān qú。
迓吏江边少,赍装驿外都。yà lì jiāng biān shǎo,jī zhuāng yì wài dōu。
潮经渔浦夜,樯泊富阳晡。cháo jīng yú pǔ yè,qiáng pō fù yáng bū。
柳障飞云合,花溪落照孤。liǔ zhàng fēi yún hé,huā xī luò zhào gū。
别情初岛溆,行色半菰蒲。bié qíng chū dǎo xù,xíng sè bàn gū pú。
后日思家否,兼旬到县无。hòu rì sī jiā fǒu,jiān xún dào xiàn wú。
衙新夸彩栋,俗厚省鸣枹。yá xīn kuā cǎi dòng,sú hòu shěng míng bāo。
陆走通闽蜀,川浮赴越吴。lù zǒu tōng mǐn shǔ,chuān fú fù yuè wú。
往来纷雁鹜,富贵几金珠。wǎng lái fēn yàn wù,fù guì jǐ jīn zhū。
故老知名父,诸公拜画图。gù lǎo zhī míng fù,zhū gōng bài huà tú。
琴声追旧宓,谣咏溢今苏。qín shēng zhuī jiù mì,yáo yǒng yì jīn sū。
驯听桑间雉,欢瞻屋上乌。xùn tīng sāng jiān zhì,huān zhān wū shàng wū。
源流从孔氏,操履是颜徒。yuán liú cóng kǒng shì,cāo lǚ shì yán tú。
卓鲁方如许,龚黄盍念夫。zhuó lǔ fāng rú xǔ,gōng huáng hé niàn fū。
吾侪甘龃龉,仕路不崎岖。wú chái gān jǔ yǔ,shì lù bù qí qū。
霜叶看青绶,秋蓬类白须。shuāng yè kàn qīng shòu,qiū péng lèi bái xū。
但令民若子,何恤吏如奴。dàn lìng mín ruò zi,hé xù lì rú nú。
宰相曾传业,郎官此问途。zǎi xiāng céng chuán yè,láng guān cǐ wèn tú。
入朝端继轨,负郭款营租。rù cháo duān jì guǐ,fù guō kuǎn yíng zū。
女大宜招婿,儿单切教渠。nǚ dà yí zhāo xù,ér dān qiè jiào qú。
箕裘绵代远,门户更谁扶。jī qiú mián dài yuǎn,mén hù gèng shuí fú。
乃伯偏怜我,尊兄况友于。nǎi bó piān lián wǒ,zūn xiōng kuàng yǒu yú。
中年嗟契阔,少小事差殊。zhōng nián jiē qì kuò,shǎo xiǎo shì chà shū。
木拱人难作,庭怀鲤共趋。mù gǒng rén nán zuò,tíng huái lǐ gòng qū。
鹏程方衮衮,愚意独区区。péng chéng fāng gǔn gǔn,yú yì dú qū qū。
日者门关隔,兹行郡国迂。rì zhě mén guān gé,zī xíng jùn guó yū。
吟风谁属和,饮月欠相呼。yín fēng shuí shǔ hé,yǐn yuè qiàn xiāng hū。
一室甘岑寂,回舟思郁纡。yī shì gān cén jì,huí zhōu sī yù yū。
傥归存懒拙,应与钓耕俱。tǎng guī cún lǎn zhuō,yīng yǔ diào gēng jù。

苏泂

苏泂,已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑为《泠然斋诗集》八卷。 苏泂诗,以影印文渊阁《四库全书》本为底本,酌校有关史籍。新辑集外诗附于卷末。 苏泂的作品>>

猜您喜欢

再吟三首

苏泂

菱角鸡头荐晚杯,诗成不受片云催。líng jiǎo jī tóu jiàn wǎn bēi,shī chéng bù shòu piàn yún cuī。
青裙自约弥明喜,更上西楼看月来。qīng qún zì yuē mí míng xǐ,gèng shàng xī lóu kàn yuè lái。

再吟三首

苏泂

牵牛篱落蛙池雨,甑有新炊圃有蔬。qiān niú lí luò wā chí yǔ,zèng yǒu xīn chuī pǔ yǒu shū。
团聚秋来少烦恼,只羹藜苋莫羹鲈。tuán jù qiū lái shǎo fán nǎo,zhǐ gēng lí xiàn mò gēng lú。

寄李简夫宫使五首

苏泂

归来手接一封书,累幅春冰字字珠。guī lái shǒu jiē yī fēng shū,lèi fú chūn bīng zì zì zhū。
便欲篮舆从此去,好风吹过烛溪湖。biàn yù lán yú cóng cǐ qù,hǎo fēng chuī guò zhú xī hú。

寄李简夫宫使五首

苏泂

嘉言深味道之腴,启钥抽关许自如。jiā yán shēn wèi dào zhī yú,qǐ yào chōu guān xǔ zì rú。
顾我但将行脚误,输君全得病工夫。gù wǒ dàn jiāng xíng jiǎo wù,shū jūn quán dé bìng gōng fū。

寄李简夫宫使五首

苏泂

觅得骊龙颔下珠,几年参请遍江湖。mì dé lí lóng hàn xià zhū,jǐ nián cān qǐng biàn jiāng hú。
只今同味仍同病,惟有亲朋李简夫。zhǐ jīn tóng wèi réng tóng bìng,wéi yǒu qīn péng lǐ jiǎn fū。

寄李简夫宫使五首

苏泂

扁舟来往雪模糊,一句当头道得无。biǎn zhōu lái wǎng xuě mó hú,yī jù dāng tóu dào dé wú。
不是诗人磨不死,欲将身凑剡川图。bù shì shī rén mó bù sǐ,yù jiāng shēn còu shàn chuān tú。

寄李简夫宫使五首

苏泂

节第茫茫逝水如,髯朱宁复与之俱。jié dì máng máng shì shuǐ rú,rán zhū níng fù yǔ zhī jù。
绝怜老子经行地,一笑知心更有无。jué lián lǎo zi jīng xíng dì,yī xiào zhī xīn gèng yǒu wú。

美人

苏泂

美人隔秋水,别我今何时。měi rén gé qiū shuǐ,bié wǒ jīn hé shí。
晨兴念良觌,路远莫致之。chén xīng niàn liáng dí,lù yuǎn mò zhì zhī。
安得双翅翰,飞去东南陲。ān dé shuāng chì hàn,fēi qù dōng nán chuí。
矢心菖蒲花,白首以为期。shǐ xīn chāng pú huā,bái shǒu yǐ wèi qī。

猛虎行

苏泂

君不见蜀山之高直上登云梯,草边路侧多少豹狼蹄。jūn bù jiàn shǔ shān zhī gāo zhí shàng dēng yún tī,cǎo biān lù cè duō shǎo bào láng tí。
盘龙山下三脚虎,震天一啸回风低。pán lóng shān xià sān jiǎo hǔ,zhèn tiān yī xiào huí fēng dī。
横拖骡马捉猪犬,咆哮出入吁无时。héng tuō luó mǎ zhuō zhū quǎn,páo xiāo chū rù xū wú shí。
有时人立作气势,团目金努矜毛皮。yǒu shí rén lì zuò qì shì,tuán mù jīn nǔ jīn máo pí。
跳林越涧伏榛莽,亦挟一子携其妻。tiào lín yuè jiàn fú zhēn mǎng,yì xié yī zi xié qí qī。
妻儿子母谁不爱,难以人肉赒其饥。qī ér zi mǔ shuí bù ài,nán yǐ rén ròu zhōu qí jī。
好生之德乃天相,杀人正自人杀之。hǎo shēng zhī dé nǎi tiān xiāng,shā rén zhèng zì rén shā zhī。
吁嗟此虎独三足,明白罪状人皆知。xū jiē cǐ hǔ dú sān zú,míng bái zuì zhuàng rén jiē zhī。
如何击搏更不念,白昼坐使行人迷。rú hé jī bó gèng bù niàn,bái zhòu zuò shǐ xíng rén mí。
昨宵风雨振林薄,飒沓万仞千夫随。zuó xiāo fēng yǔ zhèn lín báo,sà dá wàn rèn qiān fū suí。
一夫争先探其穴,曳出斫死桥之西。yī fū zhēng xiān tàn qí xué,yè chū zhuó sǐ qiáo zhī xī。
寝皮食肉志不厌,亦戕其母烹其儿。qǐn pí shí ròu zhì bù yàn,yì qiāng qí mǔ pēng qí ér。
初图一虎得三虎,顿令此类无留威。chū tú yī hǔ dé sān hǔ,dùn lìng cǐ lèi wú liú wēi。
何如千山尽剿绝,眼见蜀道都平夷。hé rú qiān shān jǐn jiǎo jué,yǎn jiàn shǔ dào dōu píng yí。
乃知强梁不足贵,人世岂得无危机。nǎi zhī qiáng liáng bù zú guì,rén shì qǐ dé wú wēi jī。