古诗词

夜读杜诗四十韵

苏泂

夜读老杜诗,如对老杜面。yè dú lǎo dù shī,rú duì lǎo dù miàn。
此翁历艰难,往往诗中见。cǐ wēng lì jiān nán,wǎng wǎng shī zhōng jiàn。
曩吾游川蜀,所恨年数浅。nǎng wú yóu chuān shǔ,suǒ hèn nián shù qiǎn。
草堂闻无人,正在成都县。cǎo táng wén wú rén,zhèng zài chéng dōu xiàn。
断碑蚀苔藓,扪读知几遍。duàn bēi shí tái xiǎn,mén dú zhī jǐ biàn。
寻思隐其下,终日弄书卷。xún sī yǐn qí xià,zhōng rì nòng shū juǎn。
庶几平生心,所得未应偭。shù jǐ píng shēng xīn,suǒ dé wèi yīng miǎn。
亲庭宦行在,归计乖初愿。qīn tíng huàn xíng zài,guī jì guāi chū yuàn。
言瞻浣花里,卮水乃缺献。yán zhān huàn huā lǐ,zhī shuǐ nǎi quē xiàn。
人间画图样,皮骨怪丰腆。rén jiān huà tú yàng,pí gǔ guài fēng tiǎn。
京华四十载,褐短更驴蹇。jīng huá sì shí zài,hè duǎn gèng lǘ jiǎn。
至今彼堂上,唇绽齿微现。zhì jīn bǐ táng shàng,chún zhàn chǐ wēi xiàn。
独馀双眸子,利若秋江剪。dú yú shuāng móu zi,lì ruò qiū jiāng jiǎn。
因何太瘦生,贫贱恐不免。yīn hé tài shòu shēng,pín jiàn kǒng bù miǎn。
耒阳一脔炙,饮食知味鲜。lěi yáng yī luán zhì,yǐn shí zhī wèi xiān。
后人美肴膳,出语秽虾蚬。hòu rén měi yáo shàn,chū yǔ huì xiā xiǎn。
那知独角龙,妙用天行健。nà zhī dú jiǎo lóng,miào yòng tiān xíng jiàn。
至其得意处,力斡造物转。zhì qí dé yì chù,lì wò zào wù zhuǎn。
神雷破潜穴,霹雳飞雨片。shén léi pò qián xué,pī lì fēi yǔ piàn。
武夫荷戈战,飒沓旗鼓偃。wǔ fū hé gē zhàn,sà dá qí gǔ yǎn。
蛟鼍呿波浪,宗庙罗黻冕。jiāo tuó qù bō làng,zōng miào luó fú miǎn。
鞭车甫平陆,梯磴忽绝巘。biān chē fǔ píng lù,tī dèng hū jué yǎn。
又如虚空内,一气互游衍。yòu rú xū kōng nèi,yī qì hù yóu yǎn。
有足恣驰驱,不行渠自远。yǒu zú zì chí qū,bù xíng qú zì yuǎn。
苍茫鬼神会,惨惨颜状变。cāng máng guǐ shén huì,cǎn cǎn yán zhuàng biàn。
春荣与秋悴,时节随晦显。chūn róng yǔ qiū cuì,shí jié suí huì xiǎn。
凤鸣朝阳桐,诸鸟徒巧啭。fèng míng cháo yáng tóng,zhū niǎo tú qiǎo zhuàn。
关雎乐不淫,小弁亲不怨。guān jū lè bù yín,xiǎo biàn qīn bù yuàn。
此身付天地,宁作青紫楦。cǐ shēn fù tiān dì,níng zuò qīng zǐ xuàn。
低头向严武,陵辱非所便。dī tóu xiàng yán wǔ,líng rǔ fēi suǒ biàn。
百年禀忠孝,句法老益练。bǎi nián bǐng zhōng xiào,jù fǎ lǎo yì liàn。
君看夔州作,大冶金百鍊。jūn kàn kuí zhōu zuò,dà yě jīn bǎi liàn。
麟经示褒贬,比物足惩劝。lín jīng shì bāo biǎn,bǐ wù zú chéng quàn。
蜀山上摩天,蜀水下如线。shǔ shān shàng mó tiān,shǔ shuǐ xià rú xiàn。
山川蕴精异,翁句丽而典。shān chuān yùn jīng yì,wēng jù lì ér diǎn。
荒郊夜徂半,隔巷闻惊犬。huāng jiāo yè cú bàn,gé xiàng wén jīng quǎn。
分明梦见翁,握手一笑倩。fēn míng mèng jiàn wēng,wò shǒu yī xiào qiàn。
殷勤得软语,意若深予眷。yīn qín dé ruǎn yǔ,yì ruò shēn yǔ juàn。
文章致隆贵,嗤点到群彦。wén zhāng zhì lóng guì,chī diǎn dào qún yàn。
何当同宗文,相与携笔研。hé dāng tóng zōng wén,xiāng yǔ xié bǐ yán。

苏泂

苏泂,已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑为《泠然斋诗集》八卷。 苏泂诗,以影印文渊阁《四库全书》本为底本,酌校有关史籍。新辑集外诗附于卷末。 苏泂的作品>>

猜您喜欢

赠梅

苏泂

不作梅花一句诗,今年参透老禅机。bù zuò méi huā yī jù shī,jīn nián cān tòu lǎo chán jī。
忽然吹堕纷纷雪,又挽寒香探落晖。hū rán chuī duò fēn fēn xuě,yòu wǎn hán xiāng tàn luò huī。

和九兄古梅

苏泂

处女何因发半华,一生蓝缕在贫家。chù nǚ hé yīn fā bàn huá,yī shēng lán lǚ zài pín jiā。
冷灰豆爆真奇事,枯树中间忽数花。lěng huī dòu bào zhēn qí shì,kū shù zhōng jiān hū shù huā。

道上梅

苏泂

栗棘蓬边父老家,不知来历便横斜。lì jí péng biān fù lǎo jiā,bù zhī lái lì biàn héng xié。
思量却是无心种,逢着春风偶自花。sī liàng què shì wú xīn zhǒng,féng zhe chūn fēng ǒu zì huā。

和赵宫管看梅三首

苏泂

除却梅花不可无,梅花之外更何须。chú què méi huā bù kě wú,méi huā zhī wài gèng hé xū。
花中儿女纷纷是,唯有梅花是丈夫。huā zhōng ér nǚ fēn fēn shì,wéi yǒu méi huā shì zhàng fū。

和赵宫管看梅三首

苏泂

缚屋疏疏傍柳塘,诗肠浑不畏田荒。fù wū shū shū bàng liǔ táng,shī cháng hún bù wèi tián huāng。
今年天赐清修福,只咽梅花一味香。jīn nián tiān cì qīng xiū fú,zhǐ yàn méi huā yī wèi xiāng。

和赵宫管看梅三首

苏泂

水边山下懒寻伊,折放瓶中看一枝。shuǐ biān shān xià lǎn xún yī,zhé fàng píng zhōng kàn yī zhī。
一片飞来沾砚滴,似嗔老子不题诗。yī piàn fēi lái zhān yàn dī,shì chēn lǎo zi bù tí shī。

杨梅

苏泂

孙梅过尽官梅在,下番杨梅独擅场。sūn méi guò jǐn guān méi zài,xià fān yáng méi dú shàn chǎng。
唤作荔枝元不是,是渠犹著小红裳。huàn zuò lì zhī yuán bù shì,shì qú yóu zhù xiǎo hóng shang。

杨梅

苏泂

每勤蕨叶护筠笼,独自还丹表里红。měi qín jué yè hù yún lóng,dú zì hái dān biǎo lǐ hóng。
留与越人共夏祭,莫教恶雨打成空。liú yǔ yuè rén gòng xià jì,mò jiào è yǔ dǎ chéng kōng。

忆杨梅

苏泂

不羡南州锦荔枝,鹤头猩血正红滋。bù xiàn nán zhōu jǐn lì zhī,hè tóu xīng xuè zhèng hóng zī。
老饕隔岁流涎甚,为趣容山半月期。lǎo tāo gé suì liú xián shén,wèi qù róng shān bàn yuè qī。

忆杨梅

苏泂

才熟惟应便送官,摘来和叶上金盘。cái shú wéi yīng biàn sòng guān,zhāi lái hé yè shàng jīn pán。
病夫病久无灵药,且服丹砂数百丸。bìng fū bìng jiǔ wú líng yào,qiě fú dān shā shù bǎi wán。

忆杨梅

苏泂

夏祭先供项里祠,鲜香未咽已闻思。xià jì xiān gōng xiàng lǐ cí,xiān xiāng wèi yàn yǐ wén sī。
昨宵梦里依稀见,满树薰风重压枝。zuó xiāo mèng lǐ yī xī jiàn,mǎn shù xūn fēng zhòng yā zhī。

悼杨梅

苏泂

凡物从来遇合难,烂甜中故有微酸。fán wù cóng lái yù hé nán,làn tián zhōng gù yǒu wēi suān。
自怜生晚空同姓,不得杨妃带笑看。zì lián shēng wǎn kōng tóng xìng,bù dé yáng fēi dài xiào kàn。

见三山翁插山茶花一朵二首

苏泂

人老簪花却自然,花红应不厌华颠。rén lǎo zān huā què zì rán,huā hóng yīng bù yàn huá diān。
人间无此风流样,何止源流二百年。rén jiān wú cǐ fēng liú yàng,hé zhǐ yuán liú èr bǎi nián。

见三山翁插山茶花一朵二首

苏泂

故里归来一幅巾,庙堂谁记此祠臣。gù lǐ guī lái yī fú jīn,miào táng shuí jì cǐ cí chén。
却将笔下黄麻意,自语山中白发人。què jiāng bǐ xià huáng má yì,zì yǔ shān zhōng bái fā rén。

冯生画荷花

苏泂

湖上看花意欲迷,年年花谢忆花时。hú shàng kàn huā yì yù mí,nián nián huā xiè yì huā shí。
如今一见冯生画,早晚看花更不疑。rú jīn yī jiàn féng shēng huà,zǎo wǎn kàn huā gèng bù yí。