古诗词

予既赋金貂亭诗巽伯求益不已偶得名酒连饮辄醉随意长哦忽数十句录而成篇真醉汉口中语是可塞严命矣惜不令子大德允见之共一醉噱耳

苏泂

君不见陈留阮籍字嗣宗,竹林贤者渠称雄。jūn bù jiàn chén liú ruǎn jí zì sì zōng,zhú lín xián zhě qú chēng xióng。
登山临水辄经日,竟用酣饮全其躬。dēng shān lín shuǐ zhé jīng rì,jìng yòng hān yǐn quán qí gōng。
谓浑汝不得复尔,独善犹子曰仲容。wèi hún rǔ bù dé fù ěr,dú shàn yóu zi yuē zhòng róng。
以其任达似叔父,气压道北空多铜。yǐ qí rèn dá shì shū fù,qì yā dào běi kōng duō tóng。
宗人共集作圜坐,酌以大斗飞金钟。zōng rén gòng jí zuò huán zuò,zhuó yǐ dà dòu fēi jīn zhōng。
著言君子处域内,何异群虱居裈中。zhù yán jūn zi chù yù nèi,hé yì qún shī jū kūn zhōng。
形骸忽忘置不问,岂复上欲图三公。xíng hái hū wàng zhì bù wèn,qǐ fù shàng yù tú sān gōng。
古来贤达类若此,刘伶毕卓非凡庸。gǔ lái xián dá lèi ruò cǐ,liú líng bì zhuó fēi fán yōng。
陶潜数酌宦情远,李白一斗诗情通。táo qián shù zhuó huàn qíng yuǎn,lǐ bái yī dòu shī qíng tōng。
彼胡不醒匪不智,智在意表言难穷。bǐ hú bù xǐng fěi bù zhì,zhì zài yì biǎo yán nán qióng。
共惟遥集乃咸嗣,是饮三代传家风。gòng wéi yáo jí nǎi xián sì,shì yǐn sān dài chuán jiā fēng。
五马渡江一马龙,事未几见嗟江东。wǔ mǎ dù jiāng yī mǎ lóng,shì wèi jǐ jiàn jiē jiāng dōng。
就家拜爵下车去,摇手温峤吾谁从。jiù jiā bài jué xià chē qù,yáo shǒu wēn jiào wú shuí cóng。
京尹非才固所愿,青山听入明招终。jīng yǐn fēi cái gù suǒ yuàn,qīng shān tīng rù míng zhāo zhōng。
所亲相顾数在念,谓方醉耳何其聪。suǒ qīn xiāng gù shù zài niàn,wèi fāng zuì ěr hé qí cōng。
孙为知几翁远识,信使日月垂虚空。sūn wèi zhī jǐ wēng yuǎn shí,xìn shǐ rì yuè chuí xū kōng。
山林钟鼎不两立,珥貂著屐将无同。shān lín zhōng dǐng bù liǎng lì,ěr diāo zhù jī jiāng wú tóng。
解之换酒亦不恶,蜡以盛足诚为工。jiě zhī huàn jiǔ yì bù è,là yǐ shèng zú chéng wèi gōng。
古来醉人醉亦醒,后之醒者醒而聋。gǔ lái zuì rén zuì yì xǐng,hòu zhī xǐng zhě xǐng ér lóng。
作亭缥缈山水胜,曳杖扶疏烟雨蒙。zuò tíng piāo miǎo shān shuǐ shèng,yè zhàng fú shū yān yǔ méng。
长江为杯斗为杓,一饮天地生春红。zhǎng jiāng wèi bēi dòu wèi biāo,yī yǐn tiān dì shēng chūn hóng。
持杯却酹我遥集,籍咸坟土俱蒿蓬。chí bēi què lèi wǒ yáo jí,jí xián fén tǔ jù hāo péng。
步兵常侍本何物,目送千古归飞鸿。bù bīng cháng shì běn hé wù,mù sòng qiān gǔ guī fēi hóng。
我今与子生并世,得不痛沃崔嵬胸。wǒ jīn yǔ zi shēng bìng shì,dé bù tòng wò cuī wéi xiōng。
只看祖家当时所馀两小簏,其视吴屐相去何啻亿万千千重。zhǐ kàn zǔ jiā dāng shí suǒ yú liǎng xiǎo lù,qí shì wú jī xiāng qù hé chì yì wàn qiān qiān zhòng。

苏泂

苏泂,已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑为《泠然斋诗集》八卷。 苏泂诗,以影印文渊阁《四库全书》本为底本,酌校有关史籍。新辑集外诗附于卷末。 苏泂的作品>>

猜您喜欢

荷花

苏泂

荷花宫样美人妆,荷叶临风翠作裳。hé huā gōng yàng měi rén zhuāng,hé yè lín fēng cuì zuò shang。
昨夜夜凉凉似水,羡渠宛在水中央。zuó yè yè liáng liáng shì shuǐ,xiàn qú wǎn zài shuǐ zhōng yāng。

琼花

苏泂

一树婆娑种月华,夜阑依旧护风沙。yī shù pó suō zhǒng yuè huá,yè lán yī jiù hù fēng shā。
今年不往扬州过,曾看夫人庙里花。jīn nián bù wǎng yáng zhōu guò,céng kàn fū rén miào lǐ huā。

采菱

苏泂

引蔓搴花钓艇妨,游扬锦浪霅溪傍。yǐn màn qiān huā diào tǐng fáng,yóu yáng jǐn làng zhà xī bàng。
若教总不餐烟火,只采芳香亦味长。ruò jiào zǒng bù cān yān huǒ,zhǐ cǎi fāng xiāng yì wèi zhǎng。

赠耕堂栀子花

苏泂

六出英英九夏寒,短丛香玉映清湍。liù chū yīng yīng jiǔ xià hán,duǎn cóng xiāng yù yìng qīng tuān。
主人自出无人管,输与泠然隔岸看。zhǔ rén zì chū wú rén guǎn,shū yǔ líng rán gé àn kàn。

桂花

苏泂

手种秋风碧玉成,花开如粟水沉惊。shǒu zhǒng qiū fēng bì yù chéng,huā kāi rú sù shuǐ chén jīng。
人间商略年年事,到底其如一字清。rén jiān shāng lüè nián nián shì,dào dǐ qí rú yī zì qīng。

桂花

苏泂

一岩树色乱秋云,初喜秋风触鼻根。yī yán shù sè luàn qiū yún,chū xǐ qiū fēng chù bí gēn。
招隐归来浑未得,老怀索漠剩思君。zhāo yǐn guī lái hún wèi dé,lǎo huái suǒ mò shèng sī jūn。

桂花

苏泂

远于沉水淡于云,一段秋清孰可分。yuǎn yú chén shuǐ dàn yú yún,yī duàn qiū qīng shú kě fēn。
毕竟素娥留不得,人间天上一时闻。bì jìng sù é liú bù dé,rén jiān tiān shàng yī shí wén。

桂花

苏泂

东西南北日团圆,洗涤肝膺立树边。dōng xī nán běi rì tuán yuán,xǐ dí gān yīng lì shù biān。
料得痴蟾别有药,只餐金粟径升天。liào dé chī chán bié yǒu yào,zhǐ cān jīn sù jìng shēng tiān。

桂花下

苏泂

羽服悬知澹不妍,五更清吹月明前。yǔ fú xuán zhī dàn bù yán,wǔ gèng qīng chuī yuè míng qián。
明朝多少尘劳事,自倚虚檐一怅然。míng cháo duō shǎo chén láo shì,zì yǐ xū yán yī chàng rán。

子大送桂花答之

苏泂

小山月在影团团,满院清香特地寒。xiǎo shān yuè zài yǐng tuán tuán,mǎn yuàn qīng xiāng tè dì hán。
病骨逢秋眠较少,五更风露起来看。bìng gǔ féng qiū mián jiào shǎo,wǔ gèng fēng lù qǐ lái kàn。

庭前菊

苏泂

百叶黄香十月春,东篱佳节误陶巾。bǎi yè huáng xiāng shí yuè chūn,dōng lí jiā jié wù táo jīn。
开花较晚酒羞涩,风味依然似主人。kāi huā jiào wǎn jiǔ xiū sè,fēng wèi yī rán shì zhǔ rén。

送黄木香与九兄

苏泂

冶叶倡条无意度,黄香千叠最宜春。yě yè chàng tiáo wú yì dù,huáng xiāng qiān dié zuì yí chūn。
折来欲赠空惆怅,未遇人间第一人。zhé lái yù zèng kōng chóu chàng,wèi yù rén jiān dì yī rén。

送黄木香与九兄

苏泂

妃子妖红湿领巾,马嵬遗恨几番春。fēi zi yāo hóng shī lǐng jīn,mǎ wéi yí hèn jǐ fān chūn。
如何淡素衣龙衮,一似秦宫入道人。rú hé dàn sù yī lóng gǔn,yī shì qín gōng rù dào rén。

川墨送两冯君

苏泂

裕陵故物秦家得,再拜摩挲老墨潘。yù líng gù wù qín jiā dé,zài bài mó sā lǎo mò pān。
今代廷圭那复见,纸窗蛛络半乌丸。jīn dài tíng guī nà fù jiàn,zhǐ chuāng zhū luò bàn wū wán。

川墨送两冯君

苏泂

琅玕翠饼敲玄笏,老我残砖直愧渠。láng gān cuì bǐng qiāo xuán hù,lǎo wǒ cán zhuān zhí kuì qú。
遣似两冯论里好,管城脱帽却时须。qiǎn shì liǎng féng lùn lǐ hǎo,guǎn chéng tuō mào què shí xū。