古诗词

栖闲堂

苏泂

纷纷世界多金宝,试觅一闲何处讨。fēn fēn shì jiè duō jīn bǎo,shì mì yī xián hé chù tǎo。
天公忌闲亦惜闲,似欲人人忙里老。tiān gōng jì xián yì xī xián,shì yù rén rén máng lǐ lǎo。
长安道上人如烟,信有阴阳错昏晓。zhǎng ān dào shàng rén rú yān,xìn yǒu yīn yáng cuò hūn xiǎo。
食升衣尺我类渠,玉带金鱼为谁好。shí shēng yī chǐ wǒ lèi qú,yù dài jīn yú wèi shuí hǎo。
上而公相下百官,鞅掌其身发华皓。shàng ér gōng xiāng xià bǎi guān,yāng zhǎng qí shēn fā huá hào。
出临民庶或愧色,归对妻儿仍热恼。chū lín mín shù huò kuì sè,guī duì qī ér réng rè nǎo。
农商工贾各有役,何况倡优及舆皂。nóng shāng gōng jiǎ gè yǒu yì,hé kuàng chàng yōu jí yú zào。
岂如老龚缚屋看青山,赁地于邻甘种稻。qǐ rú lǎo gōng fù wū kàn qīng shān,lìn dì yú lín gān zhǒng dào。
有男肯穫女习纺,布褐藜羹事翁媪。yǒu nán kěn huò nǚ xí fǎng,bù hè lí gēng shì wēng ǎo。
天怜老龚忙为贫,报以一闲非草草。tiān lián lǎo gōng máng wèi pín,bào yǐ yī xián fēi cǎo cǎo。
乃知富贵天不惜,闲处闲人古来少。nǎi zhī fù guì tiān bù xī,xián chù xián rén gǔ lái shǎo。
问龚胡为闲处栖,告以中恬外无扰。wèn gōng hú wèi xián chù qī,gào yǐ zhōng tián wài wú rǎo。
家传古书数万卷,充栋牙签四围绕。jiā chuán gǔ shū shù wàn juǎn,chōng dòng yá qiān sì wéi rào。
兴来拈读拂蠹鱼,兴尽留残听啼鸟。xīng lái niān dú fú dù yú,xīng jǐn liú cán tīng tí niǎo。
花阴坐久看日转,叶径行稀任风扫。huā yīn zuò jiǔ kàn rì zhuǎn,yè jìng xíng xī rèn fēng sǎo。
问闲何味作何说,口不能言心自了。wèn xián hé wèi zuò hé shuō,kǒu bù néng yán xīn zì le。
初从太白得微遇,晚向渊明饱问道。chū cóng tài bái dé wēi yù,wǎn xiàng yuān míng bǎo wèn dào。
区区拟议已不闲,非作非休此其稍。qū qū nǐ yì yǐ bù xián,fēi zuò fēi xiū cǐ qí shāo。
我闻如是三叹息,苦恨当年归不早。wǒ wén rú shì sān tàn xī,kǔ hèn dāng nián guī bù zǎo。
闲中之味肯见分,亦欲诛茅镜湖小。xián zhōng zhī wèi kěn jiàn fēn,yì yù zhū máo jìng hú xiǎo。

苏泂

苏泂,已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑为《泠然斋诗集》八卷。 苏泂诗,以影印文渊阁《四库全书》本为底本,酌校有关史籍。新辑集外诗附于卷末。 苏泂的作品>>

猜您喜欢

哭邢刍父六首

苏泂

未晬俄孤子,垂髫便俊声。wèi zuì é gū zi,chuí tiáo biàn jùn shēng。
深知表独立,敢谓竟无成。shēn zhī biǎo dú lì,gǎn wèi jìng wú chéng。
嗜好惟经史,情亲到友生。shì hǎo wéi jīng shǐ,qíng qīn dào yǒu shēng。
回看真梦幻,未必泯神明。huí kàn zhēn mèng huàn,wèi bì mǐn shén míng。

哭邢刍父六首

苏泂

江汉渊流远,芝兰雅韵深。jiāng hàn yuān liú yuǎn,zhī lán yǎ yùn shēn。
规行真畏友,庄语剩闲心。guī xíng zhēn wèi yǒu,zhuāng yǔ shèng xián xīn。
未悉昭昭理,长怀秩秩音。wèi xī zhāo zhāo lǐ,zhǎng huái zhì zhì yīn。
且随贤父窆,应伴放翁吟。qiě suí xián fù biǎn,yīng bàn fàng wēng yín。

哭邢刍父六首

苏泂

在昔呻吟作,于今族姓无。zài xī shēn yín zuò,yú jīn zú xìng wú。
致身胡不可,得寿有相须。zhì shēn hú bù kě,dé shòu yǒu xiāng xū。
鬼魅资强黠,乾坤恶好儒。guǐ mèi zī qiáng xiá,qián kūn è hǎo rú。
黄陈诸老泪,何独为惇夫。huáng chén zhū lǎo lèi,hé dú wèi dūn fū。

哭邢刍父六首

苏泂

恸哭叫苍天,其如手足然。tòng kū jiào cāng tiān,qí rú shǒu zú rán。
几年能尔熟,一日弃予先。jǐ nián néng ěr shú,yī rì qì yǔ xiān。
委翰愁胠箧,赓诗叹绝弦。wěi hàn chóu qū qiè,gēng shī tàn jué xián。
求儿方画褓,有母况华颠。qiú ér fāng huà bǎo,yǒu mǔ kuàng huá diān。

哭邢刍父六首

苏泂

太学三旬食,邢家万事空。tài xué sān xún shí,xíng jiā wàn shì kōng。
初头才过我,半后已无公。chū tóu cái guò wǒ,bàn hòu yǐ wú gōng。
惚恍扶床语,仓皇就木终。hū huǎng fú chuáng yǔ,cāng huáng jiù mù zhōng。
从今颜巷冷,宁复孔尊同。cóng jīn yán xiàng lěng,níng fù kǒng zūn tóng。

再省剡姊

苏泂

短景催长至,冬温为小春。duǎn jǐng cuī zhǎng zhì,dōng wēn wèi xiǎo chūn。
昔游今更省,母逝姊为亲。xī yóu jīn gèng shěng,mǔ shì zǐ wèi qīn。
风木悲吟楚,晴沙巧籀秦。fēng mù bēi yín chǔ,qíng shā qiǎo zhòu qín。
扁舟君莫羡,未必自由身。biǎn zhōu jūn mò xiàn,wèi bì zì yóu shēn。

足疾数日简颍弟

苏泂

病脚冬逾甚,羁怀老自惊。bìng jiǎo dōng yú shén,jī huái lǎo zì jīng。
生前终有役,隐去更须名。shēng qián zhōng yǒu yì,yǐn qù gèng xū míng。
褐短愁纫妇,文疏愧属兄。hè duǎn chóu rèn fù,wén shū kuì shǔ xiōng。
何时了婚嫁,一意学躬耕。hé shí le hūn jià,yī yì xué gōng gēng。

简赵紫芝

苏泂

别久似相忘,因行遇道傍。bié jiǔ shì xiāng wàng,yīn xíng yù dào bàng。
问知元姓字,传读是文章。wèn zhī yuán xìng zì,chuán dú shì wén zhāng。
鹤骨秋逾瘦,松身老更长。hè gǔ qiū yú shòu,sōng shēn lǎo gèng zhǎng。
十年犹九品,如我合耕桑。shí nián yóu jiǔ pǐn,rú wǒ hé gēng sāng。

寿颍季

苏泂

有屋须生子,为家要及时。yǒu wū xū shēng zi,wèi jiā yào jí shí。
云山千态度,弓冶几书诗。yún shān qiān tài dù,gōng yě jǐ shū shī。
寿日能佳事,秋风况捷期。shòu rì néng jiā shì,qiū fēng kuàng jié qī。
长年一杯酒,吾与菊花知。zhǎng nián yī bēi jiǔ,wú yǔ jú huā zhī。

除夕呈主人

苏泂

使节梅花外,椒盘泪眼边。shǐ jié méi huā wài,jiāo pán lèi yǎn biān。
山川非故国,笳鼓咽新年。shān chuān fēi gù guó,jiā gǔ yàn xīn nián。
机事鸥偏觉,家书雁不传。jī shì ōu piān jué,jiā shū yàn bù chuán。
细笺今夕恨,万一主人怜。xì jiān jīn xī hèn,wàn yī zhǔ rén lián。

十二月二十八夜至此怅然继和

苏泂

病马犹依枥,饥鸿更着行。bìng mǎ yóu yī lì,jī hóng gèng zhe xíng。
深宵风雨后,万里道途长。shēn xiāo fēng yǔ hòu,wàn lǐ dào tú zhǎng。
骨立难看镜,愁来怕举觞。gǔ lì nán kàn jìng,chóu lái pà jǔ shāng。
少年轻聚散,曾笑客思乡。shǎo nián qīng jù sàn,céng xiào kè sī xiāng。

重哭周四

苏泂

甫读宗周挽,那知遽绝弦。fǔ dú zōng zhōu wǎn,nà zhī jù jué xián。
所嗟无我辈,不独在诗篇。suǒ jiē wú wǒ bèi,bù dú zài shī piān。
行到水穷处,魂伤山寂然。xíng dào shuǐ qióng chù,hún shāng shān jì rán。
灰寒空酹酒,恸哭向苍天。huī hán kōng lèi jiǔ,tòng kū xiàng cāng tiān。

二十三弟丧偶慰之

苏泂

汝妇真良偶,吾家无间言。rǔ fù zhēn liáng ǒu,wú jiā wú jiān yán。
生来诸澹泊,夺去几烦冤。shēng lái zhū dàn pō,duó qù jǐ fán yuān。
室想羸鳏慕,床馀稚乳存。shì xiǎng léi guān mù,chuáng yú zhì rǔ cún。
羁游违一奠,何日送丘原。jī yóu wéi yī diàn,hé rì sòng qiū yuán。

挽故开府节使观文赵公二首

苏泂

杵臼孤无食,诗书卒致身。chǔ jiù gū wú shí,shī shū zú zhì shēn。
佩琴重化蜀,衣锦却归鄞。pèi qín zhòng huà shǔ,yī jǐn què guī yín。
不废先君养,难忘旧日贫。bù fèi xiān jūn yǎng,nán wàng jiù rì pín。
公卿如匹士,伯父更何人。gōng qīng rú pǐ shì,bó fù gèng hé rén。

挽故开府节使观文赵公二首

苏泂

绿鬓今如雪,陪行万里长。lǜ bìn jīn rú xuě,péi xíng wàn lǐ zhǎng。
稍从师北面,重作婿东床。shāo cóng shī běi miàn,zhòng zuò xù dōng chuáng。
道义非常重,精神有不忘。dào yì fēi cháng zhòng,jīng shén yǒu bù wàng。
一为天下恸,端复细思量。yī wèi tiān xià tòng,duān fù xì sī liàng。