古诗词

日铸岭下狂歌行

苏泂

我生天地不如意,甚欲飘然去人世。wǒ shēng tiān dì bù rú yì,shén yù piāo rán qù rén shì。
却思一死胡足悲,死而不乐胡死为。què sī yī sǐ hú zú bēi,sǐ ér bù lè hú sǐ wèi。
又思天地之间固有足乐者,安得庄周之鹏穆王马。yòu sī tiān dì zhī jiān gù yǒu zú lè zhě,ān dé zhuāng zhōu zhī péng mù wáng mǎ。
有时骑气或御风,天上天中更天下。yǒu shí qí qì huò yù fēng,tiān shàng tiān zhōng gèng tiān xià。
息驾玄冥圃,驻节蓬莱宫。xī jià xuán míng pǔ,zhù jié péng lái gōng。
攀星太极南,访日扶桑东。pān xīng tài jí nán,fǎng rì fú sāng dōng。
东西南北何局促,自可直造混沌趋洪蒙。dōng xī nán běi hé jú cù,zì kě zhí zào hùn dùn qū hóng méng。
又思去有归,安得来无从。yòu sī qù yǒu guī,ān dé lái wú cóng。
当时六鳌负亦重,岂有身常不转动。dāng shí liù áo fù yì zhòng,qǐ yǒu shēn cháng bù zhuǎn dòng。
会须四六二十四足一欠伸,我居其高视尔众。huì xū sì liù èr shí sì zú yī qiàn shēn,wǒ jū qí gāo shì ěr zhòng。
不知化为大海水,为复茫茫而已矣。bù zhī huà wèi dà hǎi shuǐ,wèi fù máng máng ér yǐ yǐ。
不知鳌在复鳌亡,为复人生或人死。bù zhī áo zài fù áo wáng,wèi fù rén shēng huò rén sǐ。
此时逍遥游,不见争夺场,想见四维上下俱茫茫。cǐ shí xiāo yáo yóu,bù jiàn zhēng duó chǎng,xiǎng jiàn sì wéi shàng xià jù máng máng。
巨鳌尔灵便如此,公欲欠伸不难耳。jù áo ěr líng biàn rú cǐ,gōng yù qiàn shēn bù nán ěr。
且如皇宋三百六十州,出门所在多山丘。qiě rú huáng sòng sān bǎi liù shí zhōu,chū mén suǒ zài duō shān qiū。
其间平地少,但见萝茑藤蔓上下硗确森相樛。qí jiān píng dì shǎo,dàn jiàn luó niǎo téng màn shàng xià qiāo què sēn xiāng jiū。
青鞋有底踏须破,人寿几何行不休。qīng xié yǒu dǐ tà xū pò,rén shòu jǐ hé xíng bù xiū。
更令生世人,偪仄生戈矛。gèng lìng shēng shì rén,bī zè shēng gē máo。
迂回隔绝千里成万里,亲戚朋旧相见朝夕无缘由。yū huí gé jué qiān lǐ chéng wàn lǐ,qīn qī péng jiù xiāng jiàn cháo xī wú yuán yóu。
尔鳌若未动,为我背略倾。ěr áo ruò wèi dòng,wèi wǒ bèi lüè qīng。
飐翻山与丘,平地与人行。zhǎn fān shān yǔ qiū,píng dì yǔ rén xíng。
也知上天本来广,也知下地本来平。yě zhī shàng tiān běn lái guǎng,yě zhī xià dì běn lái píng。
只因山丘多,顿使天地轻。zhǐ yīn shān qiū duō,dùn shǐ tiān dì qīng。
我当作章问帝借北斗,酌沧溟。wǒ dāng zuò zhāng wèn dì jiè běi dòu,zhuó cāng míng。
尽歼偪仄人,更杀马与鹏。jǐn jiān bī zè rén,gèng shā mǎ yǔ péng。
百拜稽首,祭鳌之灵。bǎi bài jī shǒu,jì áo zhī líng。

苏泂

苏泂,已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑为《泠然斋诗集》八卷。 苏泂诗,以影印文渊阁《四库全书》本为底本,酌校有关史籍。新辑集外诗附于卷末。 苏泂的作品>>

猜您喜欢

秋夜有感

苏泂

灯影三更夜,虫声四壁秋。dēng yǐng sān gèng yè,chóng shēng sì bì qiū。
雨阶疏滴滴,风幔飒悠悠。yǔ jiē shū dī dī,fēng màn sà yōu yōu。
朋友新凋丧,湖山旧钓游。péng yǒu xīn diāo sàng,hú shān jiù diào yóu。
平生匡复志,老去未能休。píng shēng kuāng fù zhì,lǎo qù wèi néng xiū。

秋夜有感

苏泂

楼上几当当,残更引漏长。lóu shàng jǐ dāng dāng,cán gèng yǐn lòu zhǎng。
月明山树湿,露下药苗香。yuè míng shān shù shī,lù xià yào miáo xiāng。
朝野衣冠异,郊原故物伤。cháo yě yī guān yì,jiāo yuán gù wù shāng。
平生三径草,此夕更苍凉。píng shēng sān jìng cǎo,cǐ xī gèng cāng liáng。

世事

苏泂

世事一翻手,诗书三折肱。shì shì yī fān shǒu,shī shū sān zhé gōng。
江湖多白雨,魂梦杂青灯。jiāng hú duō bái yǔ,hún mèng zá qīng dēng。
同好才如此,言归有未能。tóng hǎo cái rú cǐ,yán guī yǒu wèi néng。
平生飞动意,元不羡鹯鹰。píng shēng fēi dòng yì,yuán bù xiàn zhān yīng。

书愤

苏泂

黄叶冷飕飕,临风搔白头。huáng yè lěng sōu sōu,lín fēng sāo bái tóu。
江湖无老伴,天地有新愁。jiāng hú wú lǎo bàn,tiān dì yǒu xīn chóu。
橐禁行鸳晓,榆关战马秋。tuó jìn xíng yuān xiǎo,yú guān zhàn mǎ qiū。
平生忠孝意,到死不能休。píng shēng zhōng xiào yì,dào sǐ bù néng xiū。

琢句

苏泂

琢句真无益,论诗新有名。zuó jù zhēn wú yì,lùn shī xīn yǒu míng。
客怀无远近,人事只翻腾。kè huái wú yuǎn jìn,rén shì zhǐ fān téng。
积水明寒树,饥鸿咽夜声。jī shuǐ míng hán shù,jī hóng yàn yè shēng。
半年安坐得,又作雨中行。bàn nián ān zuò dé,yòu zuò yǔ zhōng xíng。

怀亲堂

苏泂

升堂知孝子,即事每思亲。shēng táng zhī xiào zi,jí shì měi sī qīn。
根本由先世,栽培得后人。gēn běn yóu xiān shì,zāi péi dé hòu rén。
一林香自好,四序感如新。yī lín xiāng zì hǎo,sì xù gǎn rú xīn。
勿作商颜恋,家传汉幄臣。wù zuò shāng yán liàn,jiā chuán hàn wò chén。

凉意

苏泂

凉意满中庭,乾坤洗濯清。liáng yì mǎn zhōng tíng,qián kūn xǐ zhuó qīng。
鹊河通海浪,萤火乱天星。què hé tōng hǎi làng,yíng huǒ luàn tiān xīng。
便觉黄花近,休看白发生。biàn jué huáng huā jìn,xiū kàn bái fā shēng。
客床眠不稳,起坐听秋声。kè chuáng mián bù wěn,qǐ zuò tīng qiū shēng。

仰屋

苏泂

仰屋无穷事,甘心未遇时。yǎng wū wú qióng shì,gān xīn wèi yù shí。
雨花明燕羽,风叶堕蛛丝。yǔ huā míng yàn yǔ,fēng yè duò zhū sī。
农务从人说,光阴类箭移。nóng wù cóng rén shuō,guāng yīn lèi jiàn yí。
早知霜白鬓,那免一生痴。zǎo zhī shuāng bái bìn,nà miǎn yī shēng chī。

得屋后舟中作

苏泂

有屋吾堪老,无田子缓求。yǒu wū wú kān lǎo,wú tián zi huǎn qiú。
长江惟可饮,万事不须谋。zhǎng jiāng wéi kě yǐn,wàn shì bù xū móu。
政尔天从欲,端因鬼瞰忧。zhèng ěr tiān cóng yù,duān yīn guǐ kàn yōu。
平生晏平仲,能费几狐裘。píng shēng yàn píng zhòng,néng fèi jǐ hú qiú。

幽兴

苏泂

花气湿书签,琴风入画帘。huā qì shī shū qiān,qín fēng rù huà lián。
绿阴连地黑,朱果落枝甜。lǜ yīn lián dì hēi,zhū guǒ luò zhī tián。
客去从鹦语,人归问鹊占。kè qù cóng yīng yǔ,rén guī wèn què zhàn。
村居近城郭,幽兴得相兼。cūn jū jìn chéng guō,yōu xīng dé xiāng jiān。

即事

苏泂

窗外梧桐树,霜风特地吹。chuāng wài wú tóng shù,shuāng fēng tè dì chuī。
莫轻初下叶,长别所生枝。mò qīng chū xià yè,zhǎng bié suǒ shēng zhī。
便有青葱见,应无岁月追。biàn yǒu qīng cōng jiàn,yīng wú suì yuè zhuī。
先人移得汝,吾鬓复如丝。xiān rén yí dé rǔ,wú bìn fù rú sī。

即事

苏泂

平生苏季子,岁晚意何如。píng shēng sū jì zi,suì wǎn yì hé rú。
收拾江湖梦,归来田舍庐。shōu shí jiāng hú mèng,guī lái tián shě lú。
耰锄知力腐,书卷著饥驱。yōu chú zhī lì fǔ,shū juǎn zhù jī qū。
稍识瞿昙老,长思结习除。shāo shí qú tán lǎo,zhǎng sī jié xí chú。

即事

苏泂

群鸡纷啄粟,收敛逼深秋。qún jī fēn zhuó sù,shōu liǎn bī shēn qiū。
巷内黄叶落,门前清水流。xiàng nèi huáng yè luò,mén qián qīng shuǐ liú。
年饥人菜色,家弊仆蓬头。nián jī rén cài sè,jiā bì pū péng tóu。
兼善平生志,凄凉出谬悠。jiān shàn píng shēng zhì,qī liáng chū miù yōu。

有感

苏泂

众木晓森森,孤松自百寻。zhòng mù xiǎo sēn sēn,gū sōng zì bǎi xún。
绝知根气大,能受雪霜深。jué zhī gēn qì dà,néng shòu xuě shuāng shēn。
草草供时役,悠悠匪力任。cǎo cǎo gōng shí yì,yōu yōu fěi lì rèn。
春风遍红紫,啼鴂便惊心。chūn fēng biàn hóng zǐ,tí jué biàn jīng xīn。

有叹

苏泂

古屋残僧住,孤坟乱蚁穿。gǔ wū cán sēng zhù,gū fén luàn yǐ chuān。
山棱人踏减,滩石浪搓圆。shān léng rén tà jiǎn,tān shí làng cuō yuán。
毁誉无终日,功名有百年。huǐ yù wú zhōng rì,gōng míng yǒu bǎi nián。
予方辜壮岁,渠得恋华颠。yǔ fāng gū zhuàng suì,qú dé liàn huá diān。
8041234567»