古诗词

书怀

苏泂

出门莽莽无所适,青草门前少行客。chū mén mǎng mǎng wú suǒ shì,qīng cǎo mén qián shǎo xíng kè。
读书妄意学周孔,行年三十头雪白。dú shū wàng yì xué zhōu kǒng,xíng nián sān shí tóu xuě bái。
朝廷伏闻治清静,贱子何忧官得失。cháo tíng fú wén zhì qīng jìng,jiàn zi hé yōu guān dé shī。
平生志气渺江海,前日诗名漫梁益。píng shēng zhì qì miǎo jiāng hǎi,qián rì shī míng màn liáng yì。
相公青毡化乌有,大似不蒙稽古力。xiāng gōng qīng zhān huà wū yǒu,dà shì bù méng jī gǔ lì。
恭惟元祐全盛时,左右明王非列辟。gōng wéi yuán yòu quán shèng shí,zuǒ yòu míng wáng fēi liè pì。
尔时吾祖亦遭逢,曾与坡范同入直。ěr shí wú zǔ yì zāo féng,céng yǔ pō fàn tóng rù zhí。
同朝人士服该贯,后世儒生犹辟易。tóng cháo rén shì fú gāi guàn,hòu shì rú shēng yóu pì yì。
石羊去作高资梦,金榜空馀岘山宅。shí yáng qù zuò gāo zī mèng,jīn bǎng kōng yú xiàn shān zhái。
烂然朱紫照一门,绵亘百年随社稷。làn rán zhū zǐ zhào yī mén,mián gèn bǎi nián suí shè jì。
中兴郎从间有人,往往命薄中道塞。zhōng xīng láng cóng jiān yǒu rén,wǎng wǎng mìng báo zhōng dào sāi。
只今晨星颇相望,岂不稽首荷王泽。zhǐ jīn chén xīng pǒ xiāng wàng,qǐ bù jī shǒu hé wáng zé。
先人中间亦筮仕,曾未几见捐禄食。xiān rén zhōng jiān yì shì shì,céng wèi jǐ jiàn juān lù shí。
坐令诸子各困顿,须与祖世事乖隔。zuò lìng zhū zi gè kùn dùn,xū yǔ zǔ shì shì guāi gé。
忠肝痛胆欲谁付,冷屋风灯但萧瑟。zhōng gān tòng dǎn yù shuí fù,lěng wū fēng dēng dàn xiāo sè。
明知长短均一尽,自是炎凉心所恻。míng zhī zhǎng duǎn jūn yī jǐn,zì shì yán liáng xīn suǒ cè。
昨蒙宗公置牙齿,事下丞相当审覈。zuó méng zōng gōng zhì yá chǐ,shì xià chéng xiāng dāng shěn hé。
驽才不堪驾十乘,爝火或可继残夕。nú cái bù kān jià shí chéng,jué huǒ huò kě jì cán xī。
纵然得遂岂其志,未免妻嫂有轻色。zòng rán dé suì qǐ qí zhì,wèi miǎn qī sǎo yǒu qīng sè。
诸兄生儿任门户,两弟行当问家室。zhū xiōng shēng ér rèn mén hù,liǎng dì xíng dāng wèn jiā shì。
祖宗祭祀足依赖,插架牙签肯终毕。zǔ zōng jì sì zú yī lài,chā jià yá qiān kěn zhōng bì。
至尊恭己正南面,下采刍荛及群策。zhì zūn gōng jǐ zhèng nán miàn,xià cǎi chú ráo jí qún cè。
男儿努力要及时,致君尧舜收故物。nán ér nǔ lì yào jí shí,zhì jūn yáo shùn shōu gù wù。
春风吹花满江城,醉击珊瑚夜吹笛。chūn fēng chuī huā mǎn jiāng chéng,zuì jī shān hú yè chuī dí。
属予寄傲谅兹契,隐肆壶天许分席。shǔ yǔ jì ào liàng zī qì,yǐn sì hú tiān xǔ fēn xí。
西游酹酒吊杜甫,东望吟诗怀李白。xī yóu lèi jiǔ diào dù fǔ,dōng wàng yín shī huái lǐ bái。
潇湘南浮窥舜葬,淮海北上巡禹迹。xiāo xiāng nán fú kuī shùn zàng,huái hǎi běi shàng xún yǔ jì。
归来故旧半为鬼,未死一身长百疾。guī lái gù jiù bàn wèi guǐ,wèi sǐ yī shēn zhǎng bǎi jí。
向之经行辄梦寐,江汉沱潜犹仿佛。xiàng zhī jīng xíng zhé mèng mèi,jiāng hàn tuó qián yóu fǎng fú。
尘埃熏人眼生翳,文字不立口挂壁。chén āi xūn rén yǎn shēng yì,wén zì bù lì kǒu guà bì。
樊笼日月安足恃,会觅丹砂变形质。fán lóng rì yuè ān zú shì,huì mì dān shā biàn xíng zhì。
时哉鹏翼倘相逢,俯仰人间访畴昔。shí zāi péng yì tǎng xiāng féng,fǔ yǎng rén jiān fǎng chóu xī。

苏泂

苏泂,已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑为《泠然斋诗集》八卷。 苏泂诗,以影印文渊阁《四库全书》本为底本,酌校有关史籍。新辑集外诗附于卷末。 苏泂的作品>>

猜您喜欢

遣兴

苏泂

曲径萦纡入翠林,无人风自落来禽。qū jìng yíng yū rù cuì lín,wú rén fēng zì luò lái qín。
山中不记今为晋,一刻清闲直万金。shān zhōng bù jì jīn wèi jìn,yī kè qīng xián zhí wàn jīn。

雨中海棠花放简冯元咨

苏泂

天涯万里春风晚,曾上西楼看此花。tiān yá wàn lǐ chūn fēng wǎn,céng shàng xī lóu kàn cǐ huā。
今日东南无处觅,矮筇来问蜀人家。jīn rì dōng nán wú chù mì,ǎi qióng lái wèn shǔ rén jiā。

海棠花放简冯元咨二首

苏泂

游丝无赖小庭空,梦想君家合树红。yóu sī wú lài xiǎo tíng kōng,mèng xiǎng jūn jiā hé shù hóng。
曾向西川亲画得,举家终日看屏风。céng xiàng xī chuān qīn huà dé,jǔ jiā zhōng rì kàn píng fēng。

海棠花放简冯元咨二首

苏泂

坡仙不作黄州去,更把嫣红向阿谁。pō xiān bù zuò huáng zhōu qù,gèng bǎ yān hóng xiàng ā shuí。
后夜秦庄照华烛,几时冯圃折高枝。hòu yè qín zhuāng zhào huá zhú,jǐ shí féng pǔ zhé gāo zhī。

赠韩雪蓬

苏泂

平生未信简斋诗,一见韩君更不疑。píng shēng wèi xìn jiǎn zhāi shī,yī jiàn hán jūn gèng bù yí。
六月掀篷问溪雪,眼明开遍两三枝。liù yuè xiān péng wèn xī xuě,yǎn míng kāi biàn liǎng sān zhī。

春谷

苏泂

寒谷春生物物均,薰然和气特相亲。hán gǔ chūn shēng wù wù jūn,xūn rán hé qì tè xiāng qīn。
十年屡作开花赏,重费吹嘘是此人。shí nián lǚ zuò kāi huā shǎng,zhòng fèi chuī xū shì cǐ rén。

红梅

苏泂

游仙一曲梦初回,依旧江南鼎鼐才。yóu xiān yī qū mèng chū huí,yī jiù jiāng nán dǐng nài cái。
岁晚应嫌太孤寂,未妨随俗引三杯。suì wǎn yīng xián tài gū jì,wèi fáng suí sú yǐn sān bēi。

红梅

苏泂

天与清高孰我过,岁寒只合老岩阿。tiān yǔ qīng gāo shú wǒ guò,suì hán zhǐ hé lǎo yán ā。
无端自学闲桃杏,只恐情多事亦多。wú duān zì xué xián táo xìng,zhǐ kǒng qíng duō shì yì duō。

红梅

苏泂

等观非白亦非红,开落那知色自空。děng guān fēi bái yì fēi hóng,kāi luò nà zhī sè zì kōng。
落叶成阴花又子,几将心事托东风。luò yè chéng yīn huā yòu zi,jǐ jiāng xīn shì tuō dōng fēng。

红梅

苏泂

空墙碧水芳菲处,泣尽胭脂恨不销。kōng qiáng bì shuǐ fāng fēi chù,qì jǐn yān zhī hèn bù xiāo。
不遣二妃陪舜葬,故应泪沁雪枝条。bù qiǎn èr fēi péi shùn zàng,gù yīng lèi qìn xuě zhī tiáo。

绿萼梅

苏泂

弃得丹成卸羽衣,更餐日彩弄晨曦。qì dé dān chéng xiè yǔ yī,gèng cān rì cǎi nòng chén xī。
九疑魂断归无计,自倚湘筠醉几时。jiǔ yí hún duàn guī wú jì,zì yǐ xiāng yún zuì jǐ shí。

绿萼梅

苏泂

水仙分御六铢衣,云作中单翠作蕤。shuǐ xiān fēn yù liù zhū yī,yún zuò zhōng dān cuì zuò ruí。
占断芳园无两树,月明倒影浸愁漪。zhàn duàn fāng yuán wú liǎng shù,yuè míng dào yǐng jìn chóu yī。

次韵詹仲信梅花

苏泂

莫教一片复随波,月底风前许细哦。mò jiào yī piàn fù suí bō,yuè dǐ fēng qián xǔ xì ó。
花与吾人本无负,吾人自负此花多。huā yǔ wú rén běn wú fù,wú rén zì fù cǐ huā duō。

次韵邢季允梅花

苏泂

怀想西湖一树冰,有谁人似此花清。huái xiǎng xī hú yī shù bīng,yǒu shuí rén shì cǐ huā qīng。
何当共泛波微绿,更得同看月正盈。hé dāng gòng fàn bō wēi lǜ,gèng dé tóng kàn yuè zhèng yíng。

和黄观复梅句

苏泂

梅花骨相本通仙,何况苔枝缀玉鸾。méi huā gǔ xiāng běn tōng xiān,hé kuàng tái zhī zhuì yù luán。
如著官袍更潇洒,不应将作女人看。rú zhù guān páo gèng xiāo sǎ,bù yīng jiāng zuò nǚ rén kàn。