古诗词

送张说道县尉之官襄阳

许及之

一尉襄阳去,三年别旧游。yī wèi xiāng yáng qù,sān nián bié jiù yóu。
烦君登岘首,拭泪望神州。fán jūn dēng xiàn shǒu,shì lèi wàng shén zhōu。
勋业男儿事,依违我辈羞。xūn yè nán ér shì,yī wéi wǒ bèi xiū。
为言贤府帅,问讯橘乡侯。wèi yán xián fǔ shuài,wèn xùn jú xiāng hóu。

许及之

宋温州永嘉人,字深甫。孝宗隆兴元年进士。知分宜县。历官诸军审计、宗正簿、太常少卿、淮南转运判官兼淮东提点刑狱、大理少卿。宁宗立,擢吏部尚书兼给事中。因谄事韩侂胄,官至同知枢密院事、参知政事,进知枢密院事兼参政。侂胄诛,降两官,泉州居住。有《涉斋集》。 许及之的作品>>

猜您喜欢

次韵转庵读中兴碑

许及之

千秋金镜唐元龟,苞桑镜见龟灼知。qiān qiū jīn jìng táng yuán guī,bāo sāng jìng jiàn guī zhuó zhī。
女主为祸已云惨,天宝之乱尤危疑。nǚ zhǔ wèi huò yǐ yún cǎn,tiān bǎo zhī luàn yóu wēi yí。
九龄早悟绸缪诗,其奈哥奴基棼丝。jiǔ líng zǎo wù chóu móu shī,qí nài gē nú jī fén sī。
外人何得与家事,旋闻潜纳河洲睢。wài rén hé dé yǔ jiā shì,xuán wén qián nà hé zhōu suī。
席夸禄儿李裴和,助桀为虐几乘危。xí kuā lù ér lǐ péi hé,zhù jié wèi nüè jǐ chéng wēi。
趣之使乱果为谁,张巡庙哭祇涕垂。qù zhī shǐ luàn guǒ wèi shuí,zhāng xún miào kū qí tì chuí。
高将军固非远虑,掉头肯和金刀篪。gāo jiāng jūn gù fēi yuǎn lǜ,diào tóu kěn hé jīn dāo chí。
四镇休罪高仙芝,张垍早措平章辞。sì zhèn xiū zuì gāo xiān zhī,zhāng jì zǎo cuò píng zhāng cí。
望贤宫中例忍饥,金刀胡饼方效奇。wàng xián gōng zhōng lì rěn jī,jīn dāo hú bǐng fāng xiào qí。
事有至难已言之,贼心包藏久窃窥。shì yǒu zhì nán yǐ yán zhī,zéi xīn bāo cáng jiǔ qiè kuī。
春秋知我盍罪我,监国引嫌孰维持。chūn qiū zhī wǒ hé zuì wǒ,jiān guó yǐn xián shú wéi chí。
颜笔劲节霜筠似,元文秋月华星如。yán bǐ jìn jié shuāng yún shì,yuán wén qiū yuè huá xīng rú。

次韵袁尚书同年巫山之什

许及之

我本山泽之臞姿,出处相较黠与痴。wǒ běn shān zé zhī qú zī,chū chù xiāng jiào xiá yǔ chī。
生当浙东岩壑地,闲觉壶中光景迟。shēng dāng zhè dōng yán hè dì,xián jué hú zhōng guāng jǐng chí。
井蛙敢从海若语,雁荡断谓天下奇。jǐng wā gǎn cóng hǎi ruò yǔ,yàn dàng duàn wèi tiān xià qí。
一从天柱想突兀,便觉屏嶂排参差。yī cóng tiān zhù xiǎng tū wù,biàn jué píng zhàng pái cān chà。
盍归乎来归未得,今吾非故吾何之。hé guī hū lái guī wèi dé,jīn wú fēi gù wú hé zhī。
南官祝融常在望,北征太行长相随。nán guān zhù róng cháng zài wàng,běi zhēng tài xíng zhǎng xiāng suí。
几欲拓开令混一,虽愧力乏犹忘疲。jǐ yù tuò kāi lìng hùn yī,suī kuì lì fá yóu wàng pí。
故人将指镇巴蜀,大江扬舲张虹旗。gù rén jiāng zhǐ zhèn bā shǔ,dà jiāng yáng líng zhāng hóng qí。
经行先须实古锦,及境方要褰赤帷。jīng xíng xiān xū shí gǔ jǐn,jí jìng fāng yào qiān chì wéi。
阳侯似知公得句,吴榜自舞山折枝。yáng hóu shì zhī gōng dé jù,wú bǎng zì wǔ shān zhé zhī。
有客忽传巫山高,长安不复纸价低。yǒu kè hū chuán wū shān gāo,zhǎng ān bù fù zhǐ jià dī。
阳台从昔夸词赋,大夫无乃姑戏嬉。yáng tái cóng xī kuā cí fù,dà fū wú nǎi gū xì xī。
山川合因云雨祀,神明何得亵渎为。shān chuān hé yīn yún yǔ sì,shén míng hé dé xiè dú wèi。
牵牛织女夸自古,小姑彭郎讹一时。qiān niú zhī nǚ kuā zì gǔ,xiǎo gū péng láng é yī shí。
三复新诗有如此,尽洗遗恨从今兹。sān fù xīn shī yǒu rú cǐ,jǐn xǐ yí hèn cóng jīn zī。
蜀道虽云在天上,政誉巳逐诗声驰。shǔ dào suī yún zài tiān shàng,zhèng yù sì zhú shī shēng chí。
世情向背南北阮,人物好丑东西施。shì qíng xiàng bèi nán běi ruǎn,rén wù hǎo chǒu dōng xī shī。
愿君沧溟恢宇量,听彼瓶罂居井湄。yuàn jūn cāng míng huī yǔ liàng,tīng bǐ píng yīng jū jǐng méi。
已为下户蠲逋赋,更要全蜀俱信眉。yǐ wèi xià hù juān bū fù,gèng yào quán shǔ jù xìn méi。
长安父老久延颈,关外饟馈宽张颐。zhǎng ān fù lǎo jiǔ yán jǐng,guān wài xiǎng kuì kuān zhāng yí。
寂寞恐有玄尚白,留落得无素染缁。jì mò kǒng yǒu xuán shàng bái,liú luò dé wú sù rǎn zī。
规模久矣欣济济,民俗定尔臻嘻嘻。guī mó jiǔ yǐ xīn jì jì,mín sú dìng ěr zhēn xī xī。
公归得政公何疑,勿为风月镌峨嵋。gōng guī dé zhèng gōng hé yí,wù wèi fēng yuè juān é méi。
归来要续峿溪颂,已赋中和宣布诗。guī lái yào xù yǔ xī sòng,yǐ fù zhōng hé xuān bù shī。

听刘念九丈二姬歌所和醉时歌明日亦次韵送似时已三鼓

许及之

边头幕府文书省,功名之心灰似冷。biān tóu mù fǔ wén shū shěng,gōng míng zhī xīn huī shì lěng。
老去英雄髀生肉,功名之心死未足。lǎo qù yīng xióng bì shēng ròu,gōng míng zhī xīn sǐ wèi zú。
中原有土尚沦金,中原有民惟戴宋。zhōng yuán yǒu tǔ shàng lún jīn,zhōng yuán yǒu mín wéi dài sòng。
天开地辟会有日,竹头木屑宁无用。tiān kāi dì pì huì yǒu rì,zhú tóu mù xiè níng wú yòng。
男儿信命人见嗤,命轻于山重于丝。nán ér xìn mìng rén jiàn chī,mìng qīng yú shān zhòng yú sī。
未肯身同草木腐,径欲名与天壤期。wèi kěn shēn tóng cǎo mù fǔ,jìng yù míng yǔ tiān rǎng qī。
行藏我何有,交友勿复疑。xíng cáng wǒ hé yǒu,jiāo yǒu wù fù yí。
躬行即吾道,归求有馀师。gōng xíng jí wú dào,guī qiú yǒu yú shī。
和气冲融自斟酌,荣枯不逐花开落。hé qì chōng róng zì zhēn zhuó,róng kū bù zhú huā kāi luò。
物理天时信有终,云虽出岫终归壑。wù lǐ tiān shí xìn yǒu zhōng,yún suī chū xiù zhōng guī hè。
未须高卧百尺楼,未须紧束春秋阁。wèi xū gāo wò bǎi chǐ lóu,wèi xū jǐn shù chūn qiū gé。
夫子适去还适来,无波古井生青苔。fū zi shì qù hái shì lái,wú bō gǔ jǐng shēng qīng tái。
我独不归何为哉,渴心已觉飞黄埃。wǒ dú bù guī hé wèi zāi,kě xīn yǐ jué fēi huáng āi。
长鲸未骑且扪虱,不妨随意芬浮杯。zhǎng jīng wèi qí qiě mén shī,bù fáng suí yì fēn fú bēi。

田家秋日词

许及之

晚禾未割云样黄,荞麦花开雪能白。wǎn hé wèi gē yún yàng huáng,qiáo mài huā kāi xuě néng bái。
田家秋日胜春时,原隰高低分景色。tián jiā qiū rì shèng chūn shí,yuán xí gāo dī fēn jǐng sè。
寒栗挂篱实累累,角田已收枯豆萁。hán lì guà lí shí lèi lèi,jiǎo tián yǐ shōu kū dòu qí。
芋魁切玉和作糜,香过邻墙滑流匙。yù kuí qiè yù hé zuò mí,xiāng guò lín qiáng huá liú shi。
牧童牧童罢吹笛,领牛山下急归吃。mù tóng mù tóng bà chuī dí,lǐng niú shān xià jí guī chī。
菜本未移麦未种,尔与耕牛闲未得。cài běn wèi yí mài wèi zhǒng,ěr yǔ gēng niú xián wèi dé。

晚田黄雀词

许及之

黄雀不知来处所,或云海化或蛰土。huáng què bù zhī lái chù suǒ,huò yún hǎi huà huò zhé tǔ。
秋至晚田拾禾黍,投身不知入罔罟。qiū zhì wǎn tián shí hé shǔ,tóu shēn bù zhī rù wǎng gǔ。
十中八九不计数,黄雀之死孰怜汝。shí zhōng bā jiǔ bù jì shù,huáng què zhī sǐ shú lián rǔ。
汝不如搏谷并布谷,又不能快活催麦熟。rǔ bù rú bó gǔ bìng bù gǔ,yòu bù néng kuài huó cuī mài shú。
农夫辛苦耕,无功食其禄。nóng fū xīn kǔ gēng,wú gōng shí qí lù。
无功尚可那无厌,腹饱果然犹不足。wú gōng shàng kě nà wú yàn,fù bǎo guǒ rán yóu bù zú。
呜呼一年三百六十日,常时安在今时出。wū hū yī nián sān bǎi liù shí rì,cháng shí ān zài jīn shí chū。
安得山间野谷生石田,与汝饱死终天年。ān dé shān jiān yě gǔ shēng shí tián,yǔ rǔ bǎo sǐ zhōng tiān nián。
黄色雀,还可怜。huáng sè què,hái kě lián。

次韵陈伯寿食黄雀有感

许及之

嗟哉黄雀力命微,譬彼食言安能肥。jiē zāi huáng què lì mìng wēi,pì bǐ shí yán ān néng féi。
乃欲身与天壤期,沕穆造化窥缄机。nǎi yù shēn yǔ tiān rǎng qī,mì mù zào huà kuī jiān jī。
以时启蛰安居卑,蛰久启晚见者稀。yǐ shí qǐ zhé ān jū bēi,zhé jiǔ qǐ wǎn jiàn zhě xī。
不耕而食乘三时,晚禾欲熟堆农扉。bù gēng ér shí chéng sān shí,wǎn hé yù shú duī nóng fēi。
就田恣啄充久饥,来时千百漫天飞。jiù tián zì zhuó chōng jiǔ jī,lái shí qiān bǎi màn tiān fēi。
惟欲蔽翳朝阳晞,似雨霏微疑复非。wéi yù bì yì cháo yáng xī,shì yǔ fēi wēi yí fù fēi。
此时得计压稻枝,腹饱果然不思归。cǐ shí dé jì yā dào zhī,fù bǎo guǒ rán bù sī guī。
岂知时与命相违。qǐ zhī shí yǔ mìng xiāng wéi。
投身入网分所宜,鸡肋犹怯尊拳挥。tóu shēn rù wǎng fēn suǒ yí,jī lē yóu qiè zūn quán huī。
汝辈么么将安之,螟螣害稼古实讥。rǔ bèi me me jiāng ān zhī,míng tè hài jià gǔ shí jī。
嗟哉黄雀全无知,大似爝火凌朝晖。jiē zāi huáng què quán wú zhī,dà shì jué huǒ líng cháo huī。
炙之醢之争称奇,谁念物命聊依依。zhì zhī hǎi zhī zhēng chēng qí,shuí niàn wù mìng liáo yī yī。
黄雀何责复何悲,夷齐饿采西山薇。huáng què hé zé fù hé bēi,yí qí è cǎi xī shān wēi。
不尔吸风何活为,颜子箪食其庶几。bù ěr xī fēng hé huó wèi,yán zi dān shí qí shù jǐ。
只令瓢饮将谁欺,霜露舒惨相恩威。zhǐ lìng piáo yǐn jiāng shuí qī,shuāng lù shū cǎn xiāng ēn wēi。
螳蝉小大遂黠痴,人为物灵贤则希。táng chán xiǎo dà suì xiá chī,rén wèi wù líng xián zé xī。
比物丑类姑释疑,螽斯岂得比后妃。bǐ wù chǒu lèi gū shì yí,zhōng sī qǐ dé bǐ hòu fēi。
钧之三成君父师,法当授命宁避危。jūn zhī sān chéng jūn fù shī,fǎ dāng shòu mìng níng bì wēi。
有益于国身何亏,我欲与雀排重围。yǒu yì yú guó shēn hé kuī,wǒ yù yǔ què pái zhòng wéi。

次韵酬转庵

许及之

南浦太丘潜少微,非隐非吏嘉遁肥。nán pǔ tài qiū qián shǎo wēi,fēi yǐn fēi lì jiā dùn féi。
转庵相与菊花期,黄雀乃得诗发机。zhuǎn ān xiāng yǔ jú huā qī,huáng què nǎi dé shī fā jī。
诗则高矣物甚卑,物惟所遇知音稀。shī zé gāo yǐ wù shén bēi,wù wéi suǒ yù zhī yīn xī。
黄雀幸甚逢斯时,菊因东篱桃左扉。huáng què xìng shén féng sī shí,jú yīn dōng lí táo zuǒ fēi。
吟成虽佳不疗饥,黄雀头颅万里飞。yín chéng suī jiā bù liáo jī,huáng què tóu lú wàn lǐ fēi。
两语如露蒙晨晞,后人往往悟昨非。liǎng yǔ rú lù méng chén xī,hòu rén wǎng wǎng wù zuó fēi。
转庵识破花拈枝,勘遍诸方漳南归。zhuǎn ān shí pò huā niān zhī,kān biàn zhū fāng zhāng nán guī。
爱诗爱字沦肤肌,知我愈觉成相违。ài shī ài zì lún fū jī,zhī wǒ yù jué chéng xiāng wéi。
同病亦谓投闲宜,老婆心切一手挥。tóng bìng yì wèi tóu xián yí,lǎo pó xīn qiè yī shǒu huī。
长篇险韵铸出之,涉斋自讼识评讥。zhǎng piān xiǎn yùn zhù chū zhī,shè zhāi zì sòng shí píng jī。
不待见闻方觉知,覆盆一旦遭赫晖。bù dài jiàn wén fāng jué zhī,fù pén yī dàn zāo hè huī。
平生此段诚大奇,愿言稽首长归依。píng shēng cǐ duàn chéng dà qí,yuàn yán jī shǒu zhǎng guī yī。
为能忍辱偏慈悲,东山久别思蔷薇。wèi néng rěn rǔ piān cí bēi,dōng shān jiǔ bié sī qiáng wēi。
生处放熟非过为,岂须圉圉才见几。shēng chù fàng shú fēi guò wèi,qǐ xū yǔ yǔ cái jiàn jǐ。
宁受校人当面欺,诗坛受降曾怖威。níng shòu xiào rén dāng miàn qī,shī tán shòu jiàng céng bù wēi。
床头置易甘成痴,虽匪颜徒窃愿希。chuáng tóu zhì yì gān chéng chī,suī fěi yán tú qiè yuàn xī。
今见菊花更不疑,牵联黄雀为匹妃。jīn jiàn jú huā gèng bù yí,qiān lián huáng què wèi pǐ fēi。
南浦柏梁一字师,转庵拨动关捩危。nán pǔ bǎi liáng yī zì shī,zhuǎn ān bō dòng guān liè wēi。
琴鼓不鼓无成亏,前言戏解小郎围。qín gǔ bù gǔ wú chéng kuī,qián yán xì jiě xiǎo láng wéi。

德久送沙噀信笔为谢

许及之

海物惟错群分命,并海馋涎为物病。hǎi wù wéi cuò qún fēn mìng,bìng hǎi chán xián wèi wù bìng。
采拾烹煮如撷蔬,岂念含灵钧物性。cǎi shí pēng zhǔ rú xié shū,qǐ niàn hán líng jūn wù xìng。
就中水母为最蠢,以虾作眼资汲引。jiù zhōng shuǐ mǔ wèi zuì chǔn,yǐ xiā zuò yǎn zī jí yǐn。
虾入罔罟自不知,水母浮悠亦良窘。xiā rù wǎng gǔ zì bù zhī,shuǐ mǔ fú yōu yì liáng jiǒng。
其间墨鱼工吐墨,以墨自蔽潮水黑。qí jiān mò yú gōng tǔ mò,yǐ mò zì bì cháo shuǐ hēi。
潮来舟人如拾块,贩者填街卖乌贼。cháo lái zhōu rén rú shí kuài,fàn zhě tián jiē mài wū zéi。
沙噀噀沙巧藏身,伸缩自如故纳新。shā xùn xùn shā qiǎo cáng shēn,shēn suō zì rú gù nà xīn。
穴居浮沫儿童识,探取累累如有神。xué jū fú mò ér tóng shí,tàn qǔ lèi lèi rú yǒu shén。
钧之并海无所闻,吾乡专美独擅群。jūn zhī bìng hǎi wú suǒ wén,wú xiāng zhuān měi dú shàn qún。
外脆中膏美无度,调之滑甘至芳辛。wài cuì zhōng gāo měi wú dù,diào zhī huá gān zhì fāng xīn。
年来都下为鲜囿,独此相忘最云久。nián lái dōu xià wèi xiān yòu,dú cǐ xiāng wàng zuì yún jiǔ。
转庵何自得此奇,惠我百辈急呼酒。zhuǎn ān hé zì dé cǐ qí,huì wǒ bǎi bèi jí hū jiǔ。
人生有欲被舌瞒,齿亦有好难具论。rén shēng yǒu yù bèi shé mán,chǐ yì yǒu hǎo nán jù lùn。
忻兹脆美一饷许,忏悔未已滋念根。xīn zī cuì měi yī xiǎng xǔ,chàn huǐ wèi yǐ zī niàn gēn。
拟问转庵所从得,访寻不惜百金直。nǐ wèn zhuǎn ān suǒ cóng dé,fǎng xún bù xī bǎi jīn zhí。
岂非近悟圣化诗,望兹尤物令人识。qǐ fēi jìn wù shèng huà shī,wàng zī yóu wù lìng rén shí。
绿衣在旁忽冁然,蝤蛑取笑却可怜。lǜ yī zài páng hū chǎn rán,qiú móu qǔ xiào què kě lián。

再用韵谢德久见和

许及之

人为物灵钧受命,物本于人无诟病。rén wèi wù líng jūn shòu mìng,wù běn yú rén wú gòu bìng。
圣远庖厨存此心,诗咏虫鱼明物性。shèng yuǎn páo chú cún cǐ xīn,shī yǒng chóng yú míng wù xìng。
沙噀入咏诚蠢蠢,因之演雅聊援引。shā xùn rù yǒng chéng chǔn chǔn,yīn zhī yǎn yǎ liáo yuán yǐn。
此辈已分泥涂辱,吾侪忍加汤火窘。cǐ bèi yǐ fēn ní tú rǔ,wú chái rěn jiā tāng huǒ jiǒng。
乌郎自乌墨鱼墨,如虱处发不知黑。wū láng zì wū mò yú mò,rú shī chù fā bù zhī hēi。
锁管寄车墨者流,书契岂皆能作贼。suǒ guǎn jì chē mò zhě liú,shū qì qǐ jiē néng zuò zéi。
牡蛎分房巧芘身,雉蛤移种陈接新。mǔ lì fēn fáng qiǎo pí shēn,zhì há yí zhǒng chén jiē xīn。
?君孕玉自撑拄,蠙氏采月为精神。jūn yùn yù zì chēng zhǔ,pín shì cǎi yuè wèi jīng shén。
西施有舌话前闻,老婆之牙岂同群。xī shī yǒu shé huà qián wén,lǎo pó zhī yá qǐ tóng qún。
螯属黄中膏具美,螺族青出味作辛。áo shǔ huáng zhōng gāo jù měi,luó zú qīng chū wèi zuò xīn。
蚬蛏蚶蛤壳为囿,相濡以沫期耐久。xiǎn chēng hān há ké wèi yòu,xiāng rú yǐ mò qī nài jiǔ。
自为锅釜使受烹,宁落提携死于酒。zì wèi guō fǔ shǐ shòu pēng,níng luò tí xié sǐ yú jiǔ。
子产校人从肆瞒,流水长者功难论。zi chǎn xiào rén cóng sì mán,liú shuǐ zhǎng zhě gōng nán lùn。
寄声海上钓鳌客,鳌动恐伤大地根。jì shēng hǎi shàng diào áo kè,áo dòng kǒng shāng dà dì gēn。
满船月明何所得,意不在鱼钩自直。mǎn chuán yuè míng hé suǒ dé,yì bù zài yú gōu zì zhí。
潮来忽见驾山来,个解吞舟人不识。cháo lái hū jiàn jià shān lái,gè jiě tūn zhōu rén bù shí。
有客闻之为骇然,人鱼更擅将谁怜。yǒu kè wén zhī wèi hài rán,rén yú gèng shàn jiāng shuí lián。

次韵监簿弟惠乌髭药有诗

许及之

漆城容可为荫室,发白何由黑于漆。qī chéng róng kě wèi yīn shì,fā bái hé yóu hēi yú qī。
但闻拔白成斑句,安得反老还童术。dàn wén bá bái chéng bān jù,ān dé fǎn lǎo hái tóng shù。
嗟予同气仍同心,怜我年侵雪更侵。jiē yǔ tóng qì réng tóng xīn,lián wǒ nián qīn xuě gèng qīn。
尔年少我尚馀纪,我发纵秃当投簪。ěr nián shǎo wǒ shàng yú jì,wǒ fā zòng tū dāng tóu zān。
顶如赤壶已无二,君有良方诚已试。dǐng rú chì hú yǐ wú èr,jūn yǒu liáng fāng chéng yǐ shì。
正使缁鬓犹能华,未免种须逢见戏。zhèng shǐ zī bìn yóu néng huá,wèi miǎn zhǒng xū féng jiàn xì。
我发非病心合医,心白发白无已时。wǒ fā fēi bìng xīn hé yī,xīn bái fā bái wú yǐ shí。
欲将心来烦汝黑,且图百问百不知。yù jiāng xīn lái fán rǔ hēi,qiě tú bǎi wèn bǎi bù zhī。

再次韵酬答

许及之

弟官辟廱邻藏室,肤如凝脂眼如漆。dì guān pì yōng lín cáng shì,fū rú níng zhī yǎn rú qī。
人言自是仙中人,何乃反求还白术。rén yán zì shì xiān zhōng rén,hé nǎi fǎn qiú hái bái shù。
少年苦学知苦心,心为发根宜早侵。shǎo nián kǔ xué zhī kǔ xīn,xīn wèi fā gēn yí zǎo qīn。
黑间见白犹堪镊,白既还短难胜簪。hēi jiān jiàn bái yóu kān niè,bái jì hái duǎn nán shèng zān。
我老闭门师不二,病足挛拳百药试。wǒ lǎo bì mén shī bù èr,bìng zú luán quán bǎi yào shì。
草玄尚白从客嘲,摅尾奋鳞任宾戏。cǎo xuán shàng bái cóng kè cháo,shū wěi fèn lín rèn bīn xì。
我闻医国为上医,子方诚良盍济时。wǒ wén yī guó wèi shàng yī,zi fāng chéng liáng hé jì shí。
百二之名殽函固,谁与问津君当知。bǎi èr zhī míng xiáo hán gù,shuí yǔ wèn jīn jūn dāng zhī。

杨似勋许惠丹砂

许及之

双矑炯炯朱成碧,两鬓星星玄尚白。shuāng lú jiǒng jiǒng zhū chéng bì,liǎng bìn xīng xīng xuán shàng bái。
丹砂入地长黄芽,苍颜幻得婴儿色。dān shā rù dì zhǎng huáng yá,cāng yán huàn dé yīng ér sè。
了知色相无定形,造化于人亦儿剧。le zhī sè xiāng wú dìng xíng,zào huà yú rén yì ér jù。
蓬莱三山何渺茫,内景黄庭犹准的。péng lái sān shān hé miǎo máng,nèi jǐng huáng tíng yóu zhǔn de。
怀璧其罪彼何辜,资盗以粮渠自贼。huái bì qí zuì bǐ hé gū,zī dào yǐ liáng qú zì zéi。
西州九转得奇功,愧我闻名未曾识。xī zhōu jiǔ zhuǎn dé qí gōng,kuì wǒ wén míng wèi céng shí。
小人有母垂八十,步履轻便自畴昔。xiǎo rén yǒu mǔ chuí bā shí,bù lǚ qīng biàn zì chóu xī。
今年一病起衰容,分明只得丹砂力。jīn nián yī bìng qǐ shuāi róng,fēn míng zhǐ dé dān shā lì。
九顿首拜三叹息,什袭藏之愿无斁。jiǔ dùn shǒu bài sān tàn xī,shén xí cáng zhī yuàn wú yì。
日引月长馀几何,神夺鬼偷疑暗掷。rì yǐn yuè zhǎng yú jǐ hé,shén duó guǐ tōu yí àn zhì。
间者从公有天相,启閟抽关话奇特。jiān zhě cóng gōng yǒu tiān xiāng,qǐ bì chōu guān huà qí tè。
便祈公赐公许之,归语老亲感填臆。biàn qí gōng cì gōng xǔ zhī,guī yǔ lǎo qīn gǎn tián yì。
膝行欲请还踧踖,盛事不应相趣迫。xī xíng yù qǐng hái cù jí,shèng shì bù yīng xiāng qù pò。
三沐三熏课长句,句岂能神公自德。sān mù sān xūn kè zhǎng jù,jù qǐ néng shén gōng zì dé。

杨丈既惠丹砂数种再用韵敬酬

许及之

鹊鹊飞来动林碧,喜声楂楂鸦颈白。què què fēi lái dòng lín bì,xǐ shēng zhā zhā yā jǐng bái。
宗伯怜予反哺情,遣赠金丹光五色。zōng bó lián yǔ fǎn bǔ qíng,qiǎn zèng jīn dān guāng wǔ sè。
先生上医已医国,敌国长城贤季剧。xiān shēng shàng yī yǐ yī guó,dí guó zhǎng chéng xián jì jù。
胸次经纶有准绳,壶中消息有端的。xiōng cì jīng lún yǒu zhǔn shéng,hú zhōng xiāo xī yǒu duān de。
地行在在即神仙,世上营营自蟊贼。dì xíng zài zài jí shén xiān,shì shàng yíng yíng zì máo zéi。
一编黄石岂容窥,九籥丹经应默识。yī biān huáng shí qǐ róng kuī,jiǔ yuè dān jīng yīng mò shí。
未许骑鲸游汗漫,已约据龟论夙昔。wèi xǔ qí jīng yóu hàn màn,yǐ yuē jù guī lùn sù xī。
嗟予闻道了无功,粗识事亲惟竭力。jiē yǔ wén dào le wú gōng,cū shí shì qīn wéi jié lì。
苦乏大药从人觅,数溷宁能无厌斁。kǔ fá dà yào cóng rén mì,shù hùn níng néng wú yàn yì。
先生乐施微少靳,变化丹砂犹米掷。xiān shēng lè shī wēi shǎo jìn,biàn huà dān shā yóu mǐ zhì。
得陇望蜀安敢料,和章更枉圭璋特。dé lǒng wàng shǔ ān gǎn liào,hé zhāng gèng wǎng guī zhāng tè。
名臣奏议得精本,并与寒窗资省臆。míng chén zòu yì dé jīng běn,bìng yǔ hán chuāng zī shěng yì。
有亲可娱书可读,归养可期非怵迫。yǒu qīn kě yú shū kě dú,guī yǎng kě qī fēi chù pò。
愧无好语酬少分,昨夜春官长阴德。kuì wú hǎo yǔ chóu shǎo fēn,zuó yè chūn guān zhǎng yīn dé。

以端研送郑景元同年

许及之

贵公宝研如宝璧,书生摩墨但摩石。guì gōng bǎo yán rú bǎo bì,shū shēng mó mò dàn mó shí。
有文无研正不妨,有研无文亦堪惜。yǒu wén wú yán zhèng bù fáng,yǒu yán wú wén yì kān xī。
渐老只愁才力尽,片歙拳端宁不靳。jiàn lǎo zhǐ chóu cái lì jǐn,piàn shè quán duān níng bù jìn。
吾家面样什袭珍,色如马肝肤理润。wú jiā miàn yàng shén xí zhēn,sè rú mǎ gān fū lǐ rùn。
昔言眼为石之病,此论不公吾有证。xī yán yǎn wèi shí zhī bìng,cǐ lùn bù gōng wú yǒu zhèng。
星辰在天珠在渊,此石睛光鸲鹆莹。xīng chén zài tiān zhū zài yuān,cǐ shí jīng guāng qú yù yíng。
文字之祥吾敢颛,郑侯一见心拳拳。wén zì zhī xiáng wú gǎn zhuān,zhèng hóu yī jiàn xīn quán quán。
百年石交吾与汝,更有甚者吾当捐。bǎi nián shí jiāo wú yǔ rǔ,gèng yǒu shén zhě wú dāng juān。
儿曹旁观俱唧唧,儿曹莫痴翁岂失。ér cáo páng guān jù jī jī,ér cáo mò chī wēng qǐ shī。
郑侯自有无价珍,持献于人吾惴慄。zhèng hóu zì yǒu wú jià zhēn,chí xiàn yú rén wú zhuì lì。
愿侯珍研如所有,少时光芒须逼斗。yuàn hóu zhēn yán rú suǒ yǒu,shǎo shí guāng máng xū bī dòu。
会看落笔中书堂,却试玉堂挥翰手。huì kàn luò bǐ zhōng shū táng,què shì yù táng huī hàn shǒu。

又次韵转庵用食黄雀韵赞叹邓长孺曩得予端研邓为转庵甥方在疚

许及之

论研当考石精微,观人岂计体瘠肥。lùn yán dāng kǎo shí jīng wēi,guān rén qǐ jì tǐ jí féi。
歙溪入浙无淹期,刷丝罗纹如出机。shè xī rù zhè wú yān qī,shuā sī luó wén rú chū jī。
比并端坑终品卑,就中古端见尤稀。bǐ bìng duān kēng zhōng pǐn bēi,jiù zhōng gǔ duān jiàn yóu xī。
难得已叹承平时,长绳束腰下岩扉。nán dé yǐ tàn chéng píng shí,zhǎng shéng shù yāo xià yán fēi。
宿粮腰畔不救饥,凿深泉眼迸若飞。sù liáng yāo pàn bù jiù jī,záo shēn quán yǎn bèng ruò fēi。
浸淫竟日无光晞,轻生重石不悟非。jìn yín jìng rì wú guāng xī,qīng shēng zhòng shí bù wù fēi。
石工传业犹孙枝,我售古璞千金归。shí gōng chuán yè yóu sūn zhī,wǒ shòu gǔ pú qiān jīn guī。
璞虽云石玉为肌,信手得墨无拒违。pú suī yún shí yù wèi jī,xìn shǒu dé mò wú jù wéi。
事忙行草取次宜,才衰笔老无发挥。shì máng xíng cǎo qǔ cì yí,cái shuāi bǐ lǎo wú fā huī。
顷见邓友辍赠之,质粹材美不可讥。qǐng jiàn dèng yǒu chuò zèng zhī,zhì cuì cái měi bù kě jī。
契家有子吾所知,文章光焰期腾晖。qì jiā yǒu zi wú suǒ zhī,wén zhāng guāng yàn qī téng huī。
不妨怪怪仍奇奇,酷似牢之惟舅依。bù fáng guài guài réng qí qí,kù shì láo zhī wéi jiù yī。
嗟嗟尚怵霜露悲,循陔自苦躬采薇。jiē jiē shàng chù shuāng lù bēi,xún gāi zì kǔ gōng cǎi wēi。
读礼以外将胡为,力学报亲其殆几。dú lǐ yǐ wài jiāng hú wèi,lì xué bào qīn qí dài jǐ。
学非有厌书非痴,有志于上皆可希。xué fēi yǒu yàn shū fēi chī,yǒu zhì yú shàng jiē kě xī。
彤庭对策决大疑,制草说命周南妃。tóng tíng duì cè jué dà yí,zhì cǎo shuō mìng zhōu nán fēi。
玉堂从容有馀师,古来孽子操心危。yù táng cóng róng yǒu yú shī,gǔ lái niè zi cāo xīn wēi。
勉旃无令一篑亏,万钉要看黄金围。miǎn zhān wú lìng yī kuì kuī,wàn dīng yào kàn huáng jīn wéi。