古诗词

转庵集客分韵得作字见示次韵奉酬

许及之

转庵诗老手,久不见近作。zhuǎn ān shī lǎo shǒu,jiǔ bù jiàn jìn zuò。
尚友喜文会,分韵得真乐。shàng yǒu xǐ wén huì,fēn yùn dé zhēn lè。
联翩来巨轴,淋漓想酬酌。lián piān lái jù zhóu,lín lí xiǎng chóu zhuó。
异味非五鲭,良裘岂一貉。yì wèi fēi wǔ qīng,liáng qiú qǐ yī háo。
有如得良剂,居然起深瘼。yǒu rú dé liáng jì,jū rán qǐ shēn mò。
虽微与兹集,所得良不薄。suī wēi yǔ zī jí,suǒ dé liáng bù báo。
山王果为累,竹林诚可略。shān wáng guǒ wèi lèi,zhú lín chéng kě lüè。
何妨赘赓酬,聊复资戏谑。hé fáng zhuì gēng chóu,liáo fù zī xì xuè。
永言相忘友,久要欣有托。yǒng yán xiāng wàng yǒu,jiǔ yào xīn yǒu tuō。
后当不如今,今可不悟昨。hòu dāng bù rú jīn,jīn kě bù wù zuó。
亦欲见真率,正须先宿诺。yì yù jiàn zhēn lǜ,zhèng xū xiān sù nuò。
少待天气凉,伟观洒高阁。shǎo dài tiān qì liáng,wěi guān sǎ gāo gé。

许及之

宋温州永嘉人,字深甫。孝宗隆兴元年进士。知分宜县。历官诸军审计、宗正簿、太常少卿、淮南转运判官兼淮东提点刑狱、大理少卿。宁宗立,擢吏部尚书兼给事中。因谄事韩侂胄,官至同知枢密院事、参知政事,进知枢密院事兼参政。侂胄诛,降两官,泉州居住。有《涉斋集》。 许及之的作品>>

猜您喜欢

鲍融州病足叩谒适遇孝若示融州菊诗和篇次韵呈

许及之

不见融州夏涉秋,居然款对豁羁愁。bù jiàn róng zhōu xià shè qiū,jū rán kuǎn duì huō jī chóu。
犹存尊足怜同病,不系虚舟任打头。yóu cún zūn zú lián tóng bìng,bù xì xū zhōu rèn dǎ tóu。
久待一州当敛惠,终烦诸野要营求。jiǔ dài yī zhōu dāng liǎn huì,zhōng fán zhū yě yào yíng qiú。
我今不啻便应足,独恨于君百未酬。wǒ jīn bù chì biàn yīng zú,dú hèn yú jūn bǎi wèi chóu。

病赤目从薛山甫借荷叶巾

许及之

赤目朝来势转加,病身观妄有生涯。chì mù cháo lái shì zhuǎn jiā,bìng shēn guān wàng yǒu shēng yá。
火平文武宽心地,酒远圣贤疏肺家。huǒ píng wén wǔ kuān xīn dì,jiǔ yuǎn shèng xián shū fèi jiā。
虚白已能生暗室,空青不用点昏花。xū bái yǐ néng shēng àn shì,kōng qīng bù yòng diǎn hūn huā。
小冠预拟更名字,借与团圆藕叶纱。xiǎo guān yù nǐ gèng míng zì,jiè yǔ tuán yuán ǒu yè shā。

次韵仲归病中垂问

许及之

痼疾多年久一翁,医方验后自难功。gù jí duō nián jiǔ yī wēng,yī fāng yàn hòu zì nán gōng。
已惭兀者犹尊足,敢企泠然欲御风。yǐ cán wù zhě yóu zūn zú,gǎn qǐ líng rán yù yù fēng。
觅句未能生处熟,论交正要苦辞攻。mì jù wèi néng shēng chù shú,lùn jiāo zhèng yào kǔ cí gōng。
凭君莫话沙堤事,此语终谀不是公。píng jūn mò huà shā dī shì,cǐ yǔ zhōng yú bù shì gōng。

次韵呈支茂先贤良

许及之

烟蓑不尽四山青,古道长将古意评。yān suō bù jǐn sì shān qīng,gǔ dào zhǎng jiāng gǔ yì píng。
辟谷久知疏药裹,纂言今见满书檠。pì gǔ jiǔ zhī shū yào guǒ,zuǎn yán jīn jiàn mǎn shū qíng。
尧年请祝新抛隐,宋范争抄近荐名。yáo nián qǐng zhù xīn pāo yǐn,sòng fàn zhēng chāo jìn jiàn míng。
圣世埋光那可得,清台恰奏少微明。shèng shì mái guāng nà kě dé,qīng tái qià zòu shǎo wēi míng。

喜宣甫至戏呈

许及之

陶溪路远强跻攀,犹得诗筒暂往还。táo xī lù yuǎn qiáng jī pān,yóu dé shī tǒng zàn wǎng hái。
有便催租俄败意,无心听鹊忽承颜。yǒu biàn cuī zū é bài yì,wú xīn tīng què hū chéng yán。
菊花满径成三老,梅萼穿林见一斑。jú huā mǎn jìng chéng sān lǎo,méi è chuān lín jiàn yī bān。
肯为转庵聊且住,预愁约束裹粮悭。kěn wèi zhuǎn ān liáo qiě zhù,yù chóu yuē shù guǒ liáng qiān。

次王宣甫题媚川图韵

许及之

底须屏障写天吴,绝境横前与画俱。dǐ xū píng zhàng xiě tiān wú,jué jìng héng qián yǔ huà jù。
两塔屹波流不去,千帆破浪远如无。liǎng tǎ yì bō liú bù qù,qiān fān pò làng yuǎn rú wú。
空明水月光争媚,开阖云山妙莫摹。kōng míng shuǐ yuè guāng zhēng mèi,kāi hé yún shān miào mò mó。
扁榜首蒙摩诘句,小亭从此有诗图。biǎn bǎng shǒu méng mó jí jù,xiǎo tíng cóng cǐ yǒu shī tú。

韩干四马诗戏赠世京

许及之

吾闻北马来西极,骧首蹑云无定姿。wú wén běi mǎ lái xī jí,xiāng shǒu niè yún wú dìng zī。
俯视双瞳真皎镜,遥怜一骨独权奇。fǔ shì shuāng tóng zhēn jiǎo jìng,yáo lián yī gǔ dú quán qí。
何年惨澹经营处,此日飞扬奔放时。hé nián cǎn dàn jīng yíng chù,cǐ rì fēi yáng bēn fàng shí。
把玩不须嗟岁晚,会看天厩著金羁。bǎ wán bù xū jiē suì wǎn,huì kàn tiān jiù zhù jīn jī。

谢鲍潮州惠归正李媪所作外国图因题卷后二首

许及之

两年贰郡半专州,濠上鱼涵惠泽游。liǎng nián èr jùn bàn zhuān zhōu,háo shàng yú hán huì zé yóu。
慨念中原变荆棘,图成外国别冠裘。kǎi niàn zhōng yuán biàn jīng jí,tú chéng wài guó bié guān qiú。
故宫禾黍悲清汴,落日风沙惨白沟。gù gōng hé shǔ bēi qīng biàn,luò rì fēng shā cǎn bái gōu。
汉节提携曾记别,居然展卷涕横流。hàn jié tí xié céng jì bié,jū rán zhǎn juǎn tì héng liú。

谢鲍潮州惠归正李媪所作外国图因题卷后二首

许及之

健妇真能胜丈夫,丹青人物妙难摹。jiàn fù zhēn néng shèng zhàng fū,dān qīng rén wù miào nán mó。
百年画手承平久,万折归心守节孤。bǎi nián huà shǒu chéng píng jiǔ,wàn zhé guī xīn shǒu jié gū。
辄此珍藏为我有,从渠远致更能无。zhé cǐ zhēn cáng wèi wǒ yǒu,cóng qú yuǎn zhì gèng néng wú。
伤心故国流风在,不是成周王会图。shāng xīn gù guó liú fēng zài,bù shì chéng zhōu wáng huì tú。

题元祐诸公跋窦三川诗卷后

许及之

门前流水古犹今,不见钟期但苦心。mén qián liú shuǐ gǔ yóu jīn,bù jiàn zhōng qī dàn kǔ xīn。
每忆承平爱人物,有谁埋没向山林。měi yì chéng píng ài rén wù,yǒu shuí mái méi xiàng shān lín。
一官黄绶甘肥遁,百首清诗共赏音。yī guān huáng shòu gān féi dùn,bǎi shǒu qīng shī gòng shǎng yīn。
自笑抱关人录录,亦将名字托碑阴。zì xiào bào guān rén lù lù,yì jiāng míng zì tuō bēi yīn。

次韵仲归渔父

许及之

风静波恬没是非,雨蓑烟笠当冠衣。fēng jìng bō tián méi shì fēi,yǔ suō yān lì dāng guān yī。
移将兰棹垂纶去,钓得金鳞带月归。yí jiāng lán zhào chuí lún qù,diào dé jīn lín dài yuè guī。
到处茅柴赊可准,有时莼菜滑仍肥。dào chù máo chái shē kě zhǔn,yǒu shí chún cài huá réng féi。
旁人道是忘机叟,到底从来不识机。páng rén dào shì wàng jī sǒu,dào dǐ cóng lái bù shí jī。

王宣甫以新妇鱼能斗为胜负鱼有诗释其讹谬次韵戏答

许及之

斓斑红黛斗芳塘,新妇鱼儿著底忙。lán bān hóng dài dòu fāng táng,xīn fù yú ér zhù dǐ máng。
岂为长陵矜先后,不知濠上乐彷徉。qǐ wèi zhǎng líng jīn xiān hòu,bù zhī háo shàng lè páng yáng。
诗来解辨吾伊谬,我欲兼将胜负忘。shī lái jiě biàn wú yī miù,wǒ yù jiān jiāng shèng fù wàng。
蚌鹬相持堪惜许,须知旁有谢三郎。bàng yù xiāng chí kān xī xǔ,xū zhī páng yǒu xiè sān láng。

闻砧

许及之

秋来风物自凄清,叶叶枝枝策策鸣。qiū lái fēng wù zì qī qīng,yè yè zhī zhī cè cè míng。
近砌不堪催织语,远砧更送断肠声。jìn qì bù kān cuī zhī yǔ,yuǎn zhēn gèng sòng duàn cháng shēng。
苦心且作丁当和,积恨终凭熨帖平。kǔ xīn qiě zuò dīng dāng hé,jī hèn zhōng píng yùn tiē píng。
寒女终身无褐彩,绮罗通夕课寒檠。hán nǚ zhōng shēn wú hè cǎi,qǐ luó tōng xī kè hán qíng。

观郭殿岩打毬于冲天观旁

许及之

峰顶毬场剪似平,汾阳号令素精明。fēng dǐng qiú chǎng jiǎn shì píng,fén yáng hào lìng sù jīng míng。
万蹄攒逐一星过,两队欢呼众乐鸣。wàn tí zǎn zhú yī xīng guò,liǎng duì huān hū zhòng lè míng。
静看穿杨矜妙手,醉观过翼觉身轻。jìng kàn chuān yáng jīn miào shǒu,zuì guān guò yì jué shēn qīng。
摩挲亭下排衙石,拟赋将军射虎行。mó sā tíng xià pái yá shí,nǐ fù jiāng jūn shè hǔ xíng。

听转庵弹琴

许及之

竞春人去客苔侵,喜对安仁理玉琴。jìng chūn rén qù kè tái qīn,xǐ duì ān rén lǐ yù qín。
百尺游丝非助我,一声啼鴂是知音。bǎi chǐ yóu sī fēi zhù wǒ,yī shēng tí jué shì zhī yīn。
湘桃作意红兼白,碧柳随宜浅更深。xiāng táo zuò yì hóng jiān bái,bì liǔ suí yí qiǎn gèng shēn。
昨日胭脂今日雪,可怜墙角两来禽。zuó rì yān zhī jīn rì xuě,kě lián qiáng jiǎo liǎng lái qín。