古诗词

范武子挽词

许及之

呜呼吾武子,天乎夺何速。wū hū wú wǔ zi,tiān hū duó hé sù。
潇洒锦绣肠,秀润琅玕腹。xiāo sǎ jǐn xiù cháng,xiù rùn láng gān fù。
出口论世事,好语惊拙目。chū kǒu lùn shì shì,hǎo yǔ jīng zhuō mù。
孝友式里闾,急难骇僮仆。xiào yǒu shì lǐ lǘ,jí nán hài tóng pū。
曩于建业都,共庀主人属。nǎng yú jiàn yè dōu,gòng pǐ zhǔ rén shǔ。
但不同姓氏,何翅如手足。dàn bù tóng xìng shì,hé chì rú shǒu zú。
一日不晤对,尺简频往复。yī rì bù wù duì,chǐ jiǎn pín wǎng fù。
中夜怀清姿,有梦堕修竹。zhōng yè huái qīng zī,yǒu mèng duò xiū zhú。
时予悼伉俪,感尔念鳏独。shí yǔ dào kàng lì,gǎn ěr niàn guān dú。
别去几岁华,亦闻悲壶俶。bié qù jǐ suì huá,yì wén bēi hú chù。
同病心相怜,异县情愈笃。tóng bìng xīn xiāng lián,yì xiàn qíng yù dǔ。
我欲托以妹,子不鄙其族。wǒ yù tuō yǐ mèi,zi bù bǐ qí zú。
两穷忽相值,一家有馀睦。liǎng qióng hū xiāng zhí,yī jiā yǒu yú mù。
去作建安县,振彼七闽俗。qù zuò jiàn ān xiàn,zhèn bǐ qī mǐn sú。
岂不化彊梗,元不用鞭扑。qǐ bù huà jiàng gěng,yuán bù yòng biān pū。
邑人歌载途,当路荐联牍。yì rén gē zài tú,dāng lù jiàn lián dú。
彼守何坚忍,于民能迫促。bǐ shǒu hé jiān rěn,yú mín néng pò cù。
二年甘不考,百谪宁忍辱。èr nián gān bù kǎo,bǎi zhé níng rěn rǔ。
子方困吏鞅,妹忽沦鬼录。zi fāng kùn lì yāng,mèi hū lún guǐ lù。
入户悲方缠,出门湿如束。rù hù bēi fāng chán,chū mén shī rú shù。
骏足不受羁,盐车宜折轴。jùn zú bù shòu jī,yán chē yí zhé zhóu。
讣来忽收书,痛甚不容读。fù lái hū shōu shū,tòng shén bù róng dú。
未令吾母知,可闻尔母哭。wèi lìng wú mǔ zhī,kě wén ěr mǔ kū。
人生会有终,汝死冤乎毒。rén shēng huì yǒu zhōng,rǔ sǐ yuān hū dú。
吁嗟先大夫,艰难脱荒服。xū jiē xiān dà fū,jiān nán tuō huāng fú。
衣钵自桐乡,生涯去巴蜀。yī bō zì tóng xiāng,shēng yá qù bā shǔ。
清德诚可种,石田不能粟。qīng dé chéng kě zhǒng,shí tián bù néng sù。
尔母今在堂,何以供水菽。ěr mǔ jīn zài táng,hé yǐ gōng shuǐ shū。
尔弟独当户,何以资耕筑。ěr dì dú dāng hù,hé yǐ zī gēng zhù。
三儿须教训,一女待鞠育。sān ér xū jiào xùn,yī nǚ dài jū yù。
自愧贫多累,未能分薄禄。zì kuì pín duō lèi,wèi néng fēn báo lù。
近拟乞州麾,因用致家塾。jìn nǐ qǐ zhōu huī,yīn yòng zhì jiā shú。
此愿未吾遂,有身莫渠赎。cǐ yuàn wèi wú suì,yǒu shēn mò qú shú。
所居读书岩,旁依紫逻曲。suǒ jū dú shū yán,páng yī zǐ luó qū。
忆昔曾同登,相期共结屋。yì xī céng tóng dēng,xiāng qī gòng jié wū。
今晨何为者,昨梦不可续。jīn chén hé wèi zhě,zuó mèng bù kě xù。
平生乐哉丘,终焉埋此玉。píng shēng lè zāi qiū,zhōng yān mái cǐ yù。
虽遣奠刍陈,不及墓草宿。suī qiǎn diàn chú chén,bù jí mù cǎo sù。
呜呼吾武子,临风泪盈掬。wū hū wú wǔ zi,lín fēng lèi yíng jū。

许及之

宋温州永嘉人,字深甫。孝宗隆兴元年进士。知分宜县。历官诸军审计、宗正簿、太常少卿、淮南转运判官兼淮东提点刑狱、大理少卿。宁宗立,擢吏部尚书兼给事中。因谄事韩侂胄,官至同知枢密院事、参知政事,进知枢密院事兼参政。侂胄诛,降两官,泉州居住。有《涉斋集》。 许及之的作品>>

猜您喜欢

王晦叔惠听雨图次蔡韵奉寄

许及之

拂拭沧波远接天,摩挲乔木老生烟。fú shì cāng bō yuǎn jiē tiān,mó sā qiáo mù lǎo shēng yān。
题诗作画人何在,万古蓬窗一觉眠。tí shī zuò huà rén hé zài,wàn gǔ péng chuāng yī jué mián。

王晦叔惠听雨图次蔡韵奉寄

许及之

常日京华薮泽思,六年身悟画中诗。cháng rì jīng huá sǒu zé sī,liù nián shēn wù huà zhōng shī。
须知妙处无今古,得画还如听雨时。xū zhī miào chù wú jīn gǔ,dé huà hái rú tīng yǔ shí。

题张野夫所藏颜持约大招图

许及之

颜君思似龙眠苦,贾赋伤于宋玉悲。yán jūn sī shì lóng mián kǔ,jiǎ fù shāng yú sòng yù bēi。
万古忠魂元不没,令人惆怅大招词。wàn gǔ zhōng hún yuán bù méi,lìng rén chóu chàng dà zhāo cí。

题洪子恂所画盘洲图三首

许及之

昔见园成今创始,今为图就有闻孙。xī jiàn yuán chéng jīn chuàng shǐ,jīn wèi tú jiù yǒu wén sūn。
长松钜竹知无恙,直节清标想故存。zhǎng sōng jù zhú zhī wú yàng,zhí jié qīng biāo xiǎng gù cún。

题洪子恂所画盘洲图三首

许及之

摩挲指点经行处,尽和诗篇二百馀。mó sā zhǐ diǎn jīng xíng chù,jǐn hé shī piān èr bǎi yú。
已是步趋瞠若后,或看晚节在归欤。yǐ shì bù qū chēng ruò hòu,huò kàn wǎn jié zài guī yú。

题洪子恂所画盘洲图三首

许及之

有笔堪耕须苦志,无田可种莫忧贫。yǒu bǐ kān gēng xū kǔ zhì,wú tián kě zhǒng mò yōu pín。
细推方寸遗宽地,有此孙枝亦可人。xì tuī fāng cùn yí kuān dì,yǒu cǐ sūn zhī yì kě rén。

题浯溪图

许及之

山川自昔因人胜,岂爱浯溪爱漫郎。shān chuān zì xī yīn rén shèng,qǐ ài wú xī ài màn láng。
不得中兴摅老笔,两章秋月漫争光。bù dé zhōng xīng shū lǎo bǐ,liǎng zhāng qiū yuè màn zhēng guāng。

跋谏长画轴后五王按乐图

许及之

玉笛床头取次横,自吹头管按新声。yù dí chuáng tóu qǔ cì héng,zì chuī tóu guǎn àn xīn shēng。
梨园旧谱今何在,一段风流画得成。lí yuán jiù pǔ jīn hé zài,yī duàn fēng liú huà dé chéng。

题晓莲图

许及之

生绡未展已生凉,白白红红映两厢。shēng xiāo wèi zhǎn yǐ shēng liáng,bái bái hóng hóng yìng liǎng xiāng。
赖得转庵先著语,几成虚送许文昌。lài dé zhuǎn ān xiān zhù yǔ,jǐ chéng xū sòng xǔ wén chāng。

窥蓬图

许及之

杨子长条玉作葩,花光冻棘眩冰花。yáng zi zhǎng tiáo yù zuò pā,huā guāng dòng jí xuàn bīng huā。
短蓬几见空相似,捕影图成试吃茶。duǎn péng jǐ jiàn kōng xiāng shì,bǔ yǐng tú chéng shì chī chá。

游鯈图

许及之

碧草差差泛绿猗,未施鱼影乐先知。bì cǎo chà chà fàn lǜ yī,wèi shī yú yǐng lè xiān zhī。
遥怜般礴明窗下,便是濠梁得意时。yáo lián bān bó míng chuāng xià,biàn shì háo liáng dé yì shí。

题瑞宁草虫

许及之

候虫微细欲何为,却与鹏抟共一机。hòu chóng wēi xì yù hé wèi,què yǔ péng tuán gòng yī jī。
须信人心关造化,蜻蜓能点蝶能飞。xū xìn rén xīn guān zào huà,qīng tíng néng diǎn dié néng fēi。

题潘德久所藏杨补之竹梅

许及之

竹弟梅兄已可人,老杨笔力更精神。zhú dì méi xiōng yǐ kě rén,lǎo yáng bǐ lì gèng jīng shén。
转庵不用持相恼,买得梅坡入梦频。zhuǎn ān bù yòng chí xiāng nǎo,mǎi dé méi pō rù mèng pín。

明日欲对通夕不成寐枕上赋墨梅诗还契师宿逋

许及之

师住一庵几何年,山深更过灵隐前。shī zhù yī ān jǐ hé nián,shān shēn gèng guò líng yǐn qián。
遗我江南几张纸,中有寒枝真契禅。yí wǒ jiāng nán jǐ zhāng zhǐ,zhōng yǒu hán zhī zhēn qì chán。

明日欲对通夕不成寐枕上赋墨梅诗还契师宿逋

许及之

胸中扫除烟火食,笔端洗涤苍苔痕。xiōng zhōng sǎo chú yān huǒ shí,bǐ duān xǐ dí cāng tái hén。
立雪家风真第一,我欲著句今忘言。lì xuě jiā fēng zhēn dì yī,wǒ yù zhù jù jīn wàng yán。