古诗词

范武子挽词

许及之

呜呼吾武子,天乎夺何速。wū hū wú wǔ zi,tiān hū duó hé sù。
潇洒锦绣肠,秀润琅玕腹。xiāo sǎ jǐn xiù cháng,xiù rùn láng gān fù。
出口论世事,好语惊拙目。chū kǒu lùn shì shì,hǎo yǔ jīng zhuō mù。
孝友式里闾,急难骇僮仆。xiào yǒu shì lǐ lǘ,jí nán hài tóng pū。
曩于建业都,共庀主人属。nǎng yú jiàn yè dōu,gòng pǐ zhǔ rén shǔ。
但不同姓氏,何翅如手足。dàn bù tóng xìng shì,hé chì rú shǒu zú。
一日不晤对,尺简频往复。yī rì bù wù duì,chǐ jiǎn pín wǎng fù。
中夜怀清姿,有梦堕修竹。zhōng yè huái qīng zī,yǒu mèng duò xiū zhú。
时予悼伉俪,感尔念鳏独。shí yǔ dào kàng lì,gǎn ěr niàn guān dú。
别去几岁华,亦闻悲壶俶。bié qù jǐ suì huá,yì wén bēi hú chù。
同病心相怜,异县情愈笃。tóng bìng xīn xiāng lián,yì xiàn qíng yù dǔ。
我欲托以妹,子不鄙其族。wǒ yù tuō yǐ mèi,zi bù bǐ qí zú。
两穷忽相值,一家有馀睦。liǎng qióng hū xiāng zhí,yī jiā yǒu yú mù。
去作建安县,振彼七闽俗。qù zuò jiàn ān xiàn,zhèn bǐ qī mǐn sú。
岂不化彊梗,元不用鞭扑。qǐ bù huà jiàng gěng,yuán bù yòng biān pū。
邑人歌载途,当路荐联牍。yì rén gē zài tú,dāng lù jiàn lián dú。
彼守何坚忍,于民能迫促。bǐ shǒu hé jiān rěn,yú mín néng pò cù。
二年甘不考,百谪宁忍辱。èr nián gān bù kǎo,bǎi zhé níng rěn rǔ。
子方困吏鞅,妹忽沦鬼录。zi fāng kùn lì yāng,mèi hū lún guǐ lù。
入户悲方缠,出门湿如束。rù hù bēi fāng chán,chū mén shī rú shù。
骏足不受羁,盐车宜折轴。jùn zú bù shòu jī,yán chē yí zhé zhóu。
讣来忽收书,痛甚不容读。fù lái hū shōu shū,tòng shén bù róng dú。
未令吾母知,可闻尔母哭。wèi lìng wú mǔ zhī,kě wén ěr mǔ kū。
人生会有终,汝死冤乎毒。rén shēng huì yǒu zhōng,rǔ sǐ yuān hū dú。
吁嗟先大夫,艰难脱荒服。xū jiē xiān dà fū,jiān nán tuō huāng fú。
衣钵自桐乡,生涯去巴蜀。yī bō zì tóng xiāng,shēng yá qù bā shǔ。
清德诚可种,石田不能粟。qīng dé chéng kě zhǒng,shí tián bù néng sù。
尔母今在堂,何以供水菽。ěr mǔ jīn zài táng,hé yǐ gōng shuǐ shū。
尔弟独当户,何以资耕筑。ěr dì dú dāng hù,hé yǐ zī gēng zhù。
三儿须教训,一女待鞠育。sān ér xū jiào xùn,yī nǚ dài jū yù。
自愧贫多累,未能分薄禄。zì kuì pín duō lèi,wèi néng fēn báo lù。
近拟乞州麾,因用致家塾。jìn nǐ qǐ zhōu huī,yīn yòng zhì jiā shú。
此愿未吾遂,有身莫渠赎。cǐ yuàn wèi wú suì,yǒu shēn mò qú shú。
所居读书岩,旁依紫逻曲。suǒ jū dú shū yán,páng yī zǐ luó qū。
忆昔曾同登,相期共结屋。yì xī céng tóng dēng,xiāng qī gòng jié wū。
今晨何为者,昨梦不可续。jīn chén hé wèi zhě,zuó mèng bù kě xù。
平生乐哉丘,终焉埋此玉。píng shēng lè zāi qiū,zhōng yān mái cǐ yù。
虽遣奠刍陈,不及墓草宿。suī qiǎn diàn chú chén,bù jí mù cǎo sù。
呜呼吾武子,临风泪盈掬。wū hū wú wǔ zi,lín fēng lèi yíng jū。

许及之

宋温州永嘉人,字深甫。孝宗隆兴元年进士。知分宜县。历官诸军审计、宗正簿、太常少卿、淮南转运判官兼淮东提点刑狱、大理少卿。宁宗立,擢吏部尚书兼给事中。因谄事韩侂胄,官至同知枢密院事、参知政事,进知枢密院事兼参政。侂胄诛,降两官,泉州居住。有《涉斋集》。 许及之的作品>>

猜您喜欢

驯熊叹

许及之

兽名曰熊本逸才,啬夫教之驯若孩。shòu míng yuē xióng běn yì cái,sè fū jiào zhī xùn ruò hái。
开槛当街作险戏,寻橦旋筵能千回。kāi kǎn dāng jiē zuò xiǎn xì,xún tóng xuán yán néng qiān huí。
负戴蹲跠时䀡睒,忽然逸出渠亦敢。fù dài dūn yí shí chàn shǎn,hū rán yì chū qú yì gǎn。
啬夫当之作人立,嗟尔勇气终坎壈。sè fū dāng zhī zuò rén lì,jiē ěr yǒng qì zhōng kǎn lǎn。
问云初教本无法,只是豚蹄趁饥乏。wèn yún chū jiào běn wú fǎ,zhǐ shì tún tí chèn jī fá。
说似连营饱食人,努力边头厉戈甲。shuō shì lián yíng bǎo shí rén,nǔ lì biān tóu lì gē jiǎ。

射鹰行

许及之

圣作桑弧男子志,矢人伤人岂吾事。shèng zuò sāng hú nán zi zhì,shǐ rén shāng rén qǐ wú shì。
五陵少年狭斜游,柘弹金丸矜垩鼻。wǔ líng shǎo nián xiá xié yóu,zhè dàn jīn wán jīn è bí。
一朝折节臂良弓,腰身不动马如风。yī cháo zhé jié bì liáng gōng,yāo shēn bù dòng mǎ rú fēng。
背弯团月无留意,秃鸧老鹰应弦坠。bèi wān tuán yuè wú liú yì,tū cāng lǎo yīng yīng xián zhuì。
书生忍饥犹努力,夜夜孤灯腕寒石。shū shēng rěn jī yóu nǔ lì,yè yè gū dēng wàn hán shí。
等闲拓手石五馀,真是无心事书策。děng xián tuò shǒu shí wǔ yú,zhēn shì wú xīn shì shū cè。
诗书岂不关时须,寄语悠悠年少儿。shī shū qǐ bù guān shí xū,jì yǔ yōu yōu nián shǎo ér。
一鹰一兔寻常事,正要尺棰鞭羌夷。yī yīng yī tù xún cháng shì,zhèng yào chǐ chuí biān qiāng yí。

悯牛行

许及之

牢牛得肉那忍吃,匪论阳报谈阴德。láo niú dé ròu nà rěn chī,fěi lùn yáng bào tán yīn dé。
忆牛初生成犊时,随母耕田眼先识。yì niú chū shēng chéng dú shí,suí mǔ gēng tián yǎn xiān shí。
茧栗渐长初胜犁,脱轭项间染能赤。jiǎn lì jiàn zhǎng chū shèng lí,tuō è xiàng jiān rǎn néng chì。
一行错误随后鞭,习得犁行如界直。yī xíng cuò wù suí hòu biān,xí dé lí xíng rú jiè zhí。
耕来耕去禾稻成,得闲放食行田塍。gēng lái gēng qù hé dào chéng,dé xián fàng shí xíng tián chéng。
稻秫掠嘴不敢食,自啮枯草甘如饧。dào shú lüè zuǐ bù gǎn shí,zì niè kū cǎo gān rú táng。
马终蒙帷犬蒙盖,牛岂无功遭横害。mǎ zhōng méng wéi quǎn méng gài,niú qǐ wú gōng zāo héng hài。

舁石行

许及之

沙河塘路飞晴泥,夹道睨立如凫鹥。shā hé táng lù fēi qíng ní,jiā dào nì lì rú fú yī。
千夫舁石自何所,相以柝节当鼓鼙。qiān fū yú shí zì hé suǒ,xiāng yǐ tuò jié dāng gǔ pí。
一夫流喝相和答,声与步应如采齐。yī fū liú hē xiāng hé dá,shēng yǔ bù yīng rú cǎi qí。
观者局蹐汗通下,彼独闲暇轻如携。guān zhě jú jí hàn tōng xià,bǐ dú xián xiá qīng rú xié。
此石非是装玉砌,此石非是筑金堤。cǐ shí fēi shì zhuāng yù qì,cǐ shí fēi shì zhù jīn dī。
不为文陛仪禁卫,定作润础承榱题。bù wèi wén bì yí jìn wèi,dìng zuò rùn chǔ chéng cuī tí。
俨然一柱方峙立,何者偃植为拱枅。yǎn rán yī zhù fāng zhì lì,hé zhě yǎn zhí wèi gǒng jī。
呜呼自昔良工心独苦,大材小用俱难取。wū hū zì xī liáng gōng xīn dú kǔ,dà cái xiǎo yòng jù nán qǔ。

素丝行

许及之

冰盆缫丝千尺长,雪花玉色无晶光。bīng pén sāo sī qiān chǐ zhǎng,xuě huā yù sè wú jīng guāng。
机声札札逐羲御,百襄一一输文章。jī shēng zhá zhá zhú xī yù,bǎi xiāng yī yī shū wén zhāng。
素姿已是随时贬,妖茜娇蓝还点染。sù zī yǐ shì suí shí biǎn,yāo qiàn jiāo lán hái diǎn rǎn。
东邻巧妇斗痴妍,对刺文禽相掩冉。dōng lín qiǎo fù dòu chī yán,duì cì wén qín xiāng yǎn rǎn。
衣裳颠倒那得知,但见新行胜旧时。yī shang diān dào nà dé zhī,dàn jiàn xīn xíng shèng jiù shí。
倡优却得被后饰,汉庭只集书囊帷。chàng yōu què dé bèi hòu shì,hàn tíng zhǐ jí shū náng wéi。
君不见古来志士多惨戚,古貌古心少颜色。jūn bù jiàn gǔ lái zhì shì duō cǎn qī,gǔ mào gǔ xīn shǎo yán sè。

观弈篇

许及之

秉烛随者明,弈棋观者精。bǐng zhú suí zhě míng,yì qí guān zhě jīng。
观者未必高于弈,只是不与黑白同死生。guān zhě wèi bì gāo yú yì,zhǐ shì bù yǔ hēi bái tóng sǐ shēng。
天上神仙何所争,亦复于此未忘情。tiān shàng shén xiān hé suǒ zhēng,yì fù yú cǐ wèi wàng qíng。
樵夫柯烂忽猛省,却与棋仙作机警。qiáo fū kē làn hū měng shěng,què yǔ qí xiān zuò jī jǐng。
千古未尽一局闲,岩草岩花自凄冷。qiān gǔ wèi jǐn yī jú xián,yán cǎo yán huā zì qī lěng。
呜呼圣主不弃刍荛言,弈棋复出亦必资傍观。wū hū shèng zhǔ bù qì chú ráo yán,yì qí fù chū yì bì zī bàng guān。

古柏行

许及之

太华山头有古柏,宿柯成铜根化石。tài huá shān tóu yǒu gǔ bǎi,sù kē chéng tóng gēn huà shí。
自从出地受雪霜,直到于今几千尺。zì cóng chū dì shòu xuě shuāng,zhí dào yú jīn jǐ qiān chǐ。
向来移种向中州,挽之不动艰万牛。xiàng lái yí zhǒng xiàng zhōng zhōu,wǎn zhī bù dòng jiān wàn niú。
根连玄圃渗七泽,凤凰将雏鸣上头。gēn lián xuán pǔ shèn qī zé,fèng huáng jiāng chú míng shàng tóu。
春草寒花几衰歇,枯蔓朽株风屡拔。chūn cǎo hán huā jǐ shuāi xiē,kū màn xiǔ zhū fēng lǚ bá。
岿然此柏安如山,匝地清阴覆椒樾。kuī rán cǐ bǎi ān rú shān,zā dì qīng yīn fù jiāo yuè。
不辞孤立成大厦,匠石踌蹰少须暇。bù cí gū lì chéng dà shà,jiàng shí chóu chú shǎo xū xiá。

卖花行

许及之

缃桃绯杏琴心叠,睡起海棠收醉颊。xiāng táo fēi xìng qín xīn dié,shuì qǐ hǎi táng shōu zuì jiá。
麝煤输彻锦薰笼,金脂染就来禽帖。shè méi shū chè jǐn xūn lóng,jīn zhī rǎn jiù lái qín tiē。
姚家魏家苦留春,花信未先红一捻。yáo jiā wèi jiā kǔ liú chūn,huā xìn wèi xiān hóng yī niǎn。
卖花老翁正自痴,预喜荷钱出小池。mài huā lǎo wēng zhèng zì chī,yù xǐ hé qián chū xiǎo chí。
却恨身非殷七七,一日之中成四时。què hèn shēn fēi yīn qī qī,yī rì zhī zhōng chéng sì shí。
不念书生抱孤节,昨夜东风长华发。bù niàn shū shēng bào gū jié,zuó yè dōng fēng zhǎng huá fā。

次转庵寄用坡公赋梅韵

许及之

一夜酸风惊拉槁,雪压茅檐攲欲倒。yī yè suān fēng jīng lā gǎo,xuě yā máo yán qī yù dào。
孰知寒谷自能春,斗坼琼枝故相恼。shú zhī hán gǔ zì néng chūn,dòu chè qióng zhī gù xiāng nǎo。
两年旧隐住容成,耐冷冲寒起常早。liǎng nián jiù yǐn zhù róng chéng,nài lěng chōng hán qǐ cháng zǎo。
透窗疏影眠未佳,拥被孤吟诗易好。tòu chuāng shū yǐng mián wèi jiā,yōng bèi gū yín shī yì hǎo。
别来问讯迥相忘,养就苔文从不扫。bié lái wèn xùn jiǒng xiāng wàng,yǎng jiù tái wén cóng bù sǎo。
诗人云远岁云暮,自插一枝怜鬓老。shī rén yún yuǎn suì yún mù,zì chā yī zhī lián bìn lǎo。
孤山在望不可到,惆怅馀香委芳草。gū shān zài wàng bù kě dào,chóu chàng yú xiāng wěi fāng cǎo。
谁邀配食水仙人,长笛横吹倚苍昊。shuí yāo pèi shí shuǐ xiān rén,zhǎng dí héng chuī yǐ cāng hào。

次韵胡伯晖喜王簿移梅

许及之

水南梅花光似雪,扑地香风喷鼻裂。shuǐ nán méi huā guāng shì xuě,pū dì xiāng fēng pēn bí liè。
诗人不来岁华晚,寂寞岩扃那忍折。shī rén bù lái suì huá wǎn,jì mò yán jiōng nà rěn zhé。
一朝移向凌风前,雕栏碧甃生寒烟。yī cháo yí xiàng líng fēng qián,diāo lán bì zhòu shēng hán yān。
聘以新诗寿芳酒,洗空遗恨春溅溅。pìn yǐ xīn shī shòu fāng jiǔ,xǐ kōng yí hèn chūn jiàn jiàn。
住山多时识幽洁,行到台边忽凄咽。zhù shān duō shí shí yōu jié,xíng dào tái biān hū qī yàn。
故园萼绿正相思,冷却东皋半犁铁。gù yuán è lǜ zhèng xiāng sī,lěng què dōng gāo bàn lí tiě。

仇香种梅已开而出乡未归再次伯晖韵

许及之

忆醉江南枝上雪,爱词人把罗巾裂。yì zuì jiāng nán zhī shàng xuě,ài cí rén bǎ luó jīn liè。
篇成皓齿发琼姿,酒尽貂裘堪当折。piān chéng hào chǐ fā qióng zī,jiǔ jǐn diāo qiú kān dāng zhé。
如今消得督邮前,期会纷来闹似烟。rú jīn xiāo dé dū yóu qián,qī huì fēn lái nào shì yān。
故人一枝久寂寞,新愁万斛谁洗溅。gù rén yī zhī jiǔ jì mò,xīn chóu wàn hú shuí xǐ jiàn。
仇香有意移芳洁,索笑不来空哽咽。chóu xiāng yǒu yì yí fāng jié,suǒ xiào bù lái kōng gěng yàn。
幸自花开君不归,一夜孤根冷如铁。xìng zì huā kāi jūn bù guī,yī yè gū gēn lěng rú tiě。

欲雪怀度云新种梅三次伯晖韵

许及之

朔风动地天欲雪,涧底孤松定皴裂。shuò fēng dòng dì tiān yù xuě,jiàn dǐ gū sōng dìng cūn liè。
忆梅已觉肠九回,赋诗敢爱肱三折。yì méi yǐ jué cháng jiǔ huí,fù shī gǎn ài gōng sān zhé。
帘疏香细度云前,想见娟娟媚晚烟。lián shū xiāng xì dù yún qián,xiǎng jiàn juān juān mèi wǎn yān。
主人吟哦伴幽独,醉墨不惜花袍溅。zhǔ rén yín ó bàn yōu dú,zuì mò bù xī huā páo jiàn。
人与寒枝共修洁,未遣调羹笛休咽。rén yǔ hán zhī gòng xiū jié,wèi qiǎn diào gēng dí xiū yàn。
贩马江头得句回,踏破蟾光敲镫铁。fàn mǎ jiāng tóu dé jù huí,tà pò chán guāng qiāo dèng tiě。

次韵诚斋醉卧海棠图之什

许及之

海棠宁莫种,种须千万株。hǎi táng níng mò zhǒng,zhǒng xū qiān wàn zhū。
濯锦江头锦漫谷,斧斤不赦如薪枯。zhuó jǐn jiāng tóu jǐn màn gǔ,fǔ jīn bù shè rú xīn kū。
乍逢樵人莫逢杨氏女,遗恨年年泣朝露。zhà féng qiáo rén mò féng yáng shì nǚ,yí hèn nián nián qì cháo lù。
杨氏自媚昭阳宫,海棠自映扶桑树。yáng shì zì mèi zhāo yáng gōng,hǎi táng zì yìng fú sāng shù。
山城幽独逢坡翁,一洗千载尘埃蒙。shān chéng yōu dú féng pō wēng,yī xǐ qiān zài chén āi méng。
张园锦障人所惜,醉里看花尽英特。zhāng yuán jǐn zhàng rén suǒ xī,zuì lǐ kàn huā jǐn yīng tè。
酒满衣襟花满裳,只许茶铛近笔床。jiǔ mǎn yī jīn huā mǎn shang,zhǐ xǔ chá dāng jìn bǐ chuáng。
顾影鬅鬙醒还卧,乌巾正堪漉白堕。gù yǐng péng sēng xǐng hái wò,wū jīn zhèng kān lù bái duò。
只恐明朝雨霏霏,花雨征帆各自飞。zhǐ kǒng míng cháo yǔ fēi fēi,huā yǔ zhēng fān gè zì fēi。
休论长篇与短韵,且与春风写音问。xiū lùn zhǎng piān yǔ duǎn yùn,qiě yǔ chūn fēng xiě yīn wèn。
此人此句皆可图,底须紫凤并天吴。cǐ rén cǐ jù jiē kě tú,dǐ xū zǐ fèng bìng tiān wú。

次韵诚斋饮张园放翁酹酒海棠花下

许及之

九霞觞翻湿云幄,群仙㦸指嫌轻薄。jiǔ xiá shāng fān shī yún wò,qún xiān jǐ zhǐ xián qīng báo。
海棠枝上管春晴,醉魂未醒来层城。hǎi táng zhī shàng guǎn chūn qíng,zuì hún wèi xǐng lái céng chéng。
风姨妒吹银烛灭,明月飞来更奇绝。fēng yí dù chuī yín zhú miè,míng yuè fēi lái gèng qí jué。
急须巢饮添烛光,今日绮霞明日雪。jí xū cháo yǐn tiān zhú guāng,jīn rì qǐ xiá míng rì xuě。
濯锦江头识放翁,翁令对花群玉丛。zhuó jǐn jiāng tóu shí fàng wēng,wēng lìng duì huā qún yù cóng。
试浇以酒添花晕,是酒是花若试问。shì jiāo yǐ jiǔ tiān huā yūn,shì jiǔ shì huā ruò shì wèn。

次转庵榴花韵

许及之

良辰竞渡常伛指,爱花颂花奚谤毁。liáng chén jìng dù cháng yǔ zhǐ,ài huā sòng huā xī bàng huǐ。
年年五月见红榴,重著赐衣怜杜甫。nián nián wǔ yuè jiàn hóng liú,zhòng zhù cì yī lián dù fǔ。
佳节有名名不去,阅甫逢辰何自苦。jiā jié yǒu míng míng bù qù,yuè fǔ féng chén hé zì kǔ。
薄俗传讹成力竞,作戏轻生为酒使。báo sú chuán é chéng lì jìng,zuò xì qīng shēng wèi jiǔ shǐ。
惆怅刘郎击节词,招屈亭前但流水。chóu chàng liú láng jī jié cí,zhāo qū tíng qián dàn liú shuǐ。
明当鍊镜非常规,我辈持觞宁越矩。míng dāng liàn jìng fēi cháng guī,wǒ bèi chí shāng níng yuè jǔ。
只为榴花饮亦佳,况是转庵吟入髓。zhǐ wèi liú huā yǐn yì jiā,kuàng shì zhuǎn ān yín rù suǐ。
浮花浪蕊竟何为,秾艳芳心诚可喜。fú huā làng ruǐ jìng hé wèi,nóng yàn fāng xīn chéng kě xǐ。
不应寂寞负澄鲜,同社联翩须记取。bù yīng jì mò fù chéng xiān,tóng shè lián piān xū jì qǔ。
相期竟到无何乡,徙倚更约凭虚子。xiāng qī jìng dào wú hé xiāng,xǐ yǐ gèng yuē píng xū zi。