古诗词

胡伯晖有诗训豚犬辈次韵以广其意

许及之

金风著幕惊新秋,银河摇落光飞浮。jīn fēng zhù mù jīng xīn qiū,yín hé yáo luò guāng fēi fú。
天籁既息虫声啾,书生白发不解愁。tiān lài jì xī chóng shēng jiū,shū shēng bái fā bù jiě chóu。
挑灯夜诵疾于流,人生在勤业箕裘。tiāo dēng yè sòng jí yú liú,rén shēng zài qín yè jī qiú。
少不努力进厥修,老将噬脐孰怨尤。shǎo bù nǔ lì jìn jué xiū,lǎo jiāng shì qí shú yuàn yóu。
悠悠天壤卑微休,安得独叹命不犹。yōu yōu tiān rǎng bēi wēi xiū,ān dé dú tàn mìng bù yóu。
昔人忘食兼忘忧,何适非学息与游。xī rén wàng shí jiān wàng yōu,hé shì fēi xué xī yǔ yóu。
道不敢径川不游,朝吟暮讽夜校雠。dào bù gǎn jìng chuān bù yóu,cháo yín mù fěng yè xiào chóu。
至理渐渍如膏油,好处心会非力求。zhì lǐ jiàn zì rú gāo yóu,hǎo chù xīn huì fēi lì qiú。
不特只为科第谋,正使积书如邺侯。bù tè zhǐ wèi kē dì móu,zhèng shǐ jī shū rú yè hóu。
手尚不触读岂周,张口云雾正自羞。shǒu shàng bù chù dú qǐ zhōu,zhāng kǒu yún wù zhèng zì xiū。
学与不学人焉廋,汝曹曾念及此不。xué yǔ bù xué rén yān sōu,rǔ cáo céng niàn jí cǐ bù。
贤师学到无全牛,乃翁为汝相延留。xián shī xué dào wú quán niú,nǎi wēng wèi rǔ xiāng yán liú。
一官为援乏蚍蝣,欲糊汝口违松楸。yī guān wèi yuán fá pí yóu,yù hú rǔ kǒu wéi sōng qiū。
敢辞折腰向督邮,赋归无地堪耕收。gǎn cí zhé yāo xiàng dū yóu,fù guī wú dì kān gēng shōu。
勉旃汲古到索丘,困来时复揩双眸。miǎn zhān jí gǔ dào suǒ qiū,kùn lái shí fù kāi shuāng móu。

许及之

宋温州永嘉人,字深甫。孝宗隆兴元年进士。知分宜县。历官诸军审计、宗正簿、太常少卿、淮南转运判官兼淮东提点刑狱、大理少卿。宁宗立,擢吏部尚书兼给事中。因谄事韩侂胄,官至同知枢密院事、参知政事,进知枢密院事兼参政。侂胄诛,降两官,泉州居住。有《涉斋集》。 许及之的作品>>

猜您喜欢

劝农口号十首

许及之

二劝农家奉二亲,爷娘养尔望终身。èr quàn nóng jiā fèng èr qīn,yé niáng yǎng ěr wàng zhōng shēn。
但行孝顺勤耕种,天不亏人不到贫。dàn xíng xiào shùn qín gēng zhǒng,tiān bù kuī rén bù dào pín。

劝农口号十首

许及之

三劝农家敬主人,种它田土耐辛勤。sān quàn nóng jiā jìng zhǔ rén,zhǒng tā tián tǔ nài xīn qín。
若图借贷相怜恤,礼数须教上下分。ruò tú jiè dài xiāng lián xù,lǐ shù xū jiào shàng xià fēn。

劝农口号十首

许及之

四劝农家劝主家,去年早稻失收多。sì quàn nóng jiā quàn zhǔ jiā,qù nián zǎo dào shī shōu duō。
未还旧欠无从出,随力周旋更借它。wèi hái jiù qiàn wú cóng chū,suí lì zhōu xuán gèng jiè tā。

劝农口号十首

许及之

五劝农家劝善良,冒耕逃绝更思量。wǔ quàn nóng jiā quàn shàn liáng,mào gēng táo jué gèng sī liàng。
官司既许从今首,好与儿孙做久长。guān sī jì xǔ cóng jīn shǒu,hǎo yǔ ér sūn zuò jiǔ zhǎng。

劝农口号十首

许及之

六劝农家劝北乡,北乡田少尽茅冈。liù quàn nóng jiā quàn běi xiāng,běi xiāng tián shǎo jǐn máo gāng。
早禾有种何妨种,胜似闲教满地荒。zǎo hé yǒu zhǒng hé fáng zhǒng,shèng shì xián jiào mǎn dì huāng。

劝农口号十首

许及之

七劝农家趁雨时,陂塘蓄水是便宜。qī quàn nóng jiā chèn yǔ shí,bēi táng xù shuǐ shì biàn yí。
众人殖利还他殖,自饱须知别个饥。zhòng rén zhí lì hái tā zhí,zì bǎo xū zhī bié gè jī。

劝农口号十首

许及之

八劝农家莫斗争,到官宁免废农耕。bā quàn nóng jiā mò dòu zhēng,dào guān níng miǎn fèi nóng gēng。
欺公毕竟添烦恼,作善安平过一生。qī gōng bì jìng tiān fán nǎo,zuò shàn ān píng guò yī shēng。

劝农口号十首

许及之

九劝农家纳税租,莫教县吏更追呼。jiǔ quàn nóng jiā nà shuì zū,mò jiào xiàn lì gèng zhuī hū。
只催常赋他无扰,合体公家有与无。zhǐ cuī cháng fù tā wú rǎo,hé tǐ gōng jiā yǒu yǔ wú。

劝农口号十首

许及之

十劝农家各力田,长官无补近三年。shí quàn nóng jiā gè lì tián,zhǎng guān wú bǔ jìn sān nián。
民淳讼简因藏拙,谢汝分宜父老贤。mín chún sòng jiǎn yīn cáng zhuō,xiè rǔ fēn yí fù lǎo xián。

劝农毕事呈同官

许及之

偶遵令甲得劭农,词鄙唯期与俗通。ǒu zūn lìng jiǎ dé shào nóng,cí bǐ wéi qī yǔ sú tōng。
乍可催科成政拙,且须忧国愿年丰。zhà kě cuī kē chéng zhèng zhuō,qiě xū yōu guó yuàn nián fēng。

劝农毕事呈同官

许及之

与民三载幸相亲,试邑何功得庇身。yǔ mín sān zài xìng xiāng qīn,shì yì hé gōng dé bì shēn。
他日去思无可纪,较量惟只有清贫。tā rì qù sī wú kě jì,jiào liàng wéi zhǐ yǒu qīng pín。

劝农毕事呈同官

许及之

扶犁感尔陇头人,自古民生合在勤。fú lí gǎn ěr lǒng tóu rén,zì gǔ mín shēng hé zài qín。
五斗空餐惭令尹,可怜无补及毫分。wǔ dòu kōng cān cán lìng yǐn,kě lián wú bǔ jí háo fēn。

劝农毕事呈同官

许及之

艰难功业属皇家,每为农桑下诏多。jiān nán gōng yè shǔ huáng jiā,měi wèi nóng sāng xià zhào duō。
滥抚一同何补报,祇先劝课未皇他。làn fǔ yī tóng hé bǔ bào,qí xiān quàn kè wèi huáng tā。

次韵才叔初春绝句

许及之

柳眼虽舒未展眉,逗寒阴雨故逶迟。liǔ yǎn suī shū wèi zhǎn méi,dòu hán yīn yǔ gù wēi chí。
潘郎袖却春风手,正想经营得句时。pān láng xiù què chūn fēng shǒu,zhèng xiǎng jīng yíng dé jù shí。

次韵才叔初春绝句

许及之

带围过膝杖过眉,曲庑寻诗得步迟。dài wéi guò xī zhàng guò méi,qū wǔ xún shī dé bù chí。
旧日春风应笑我,鬓边残雪没消时。jiù rì chūn fēng yīng xiào wǒ,bìn biān cán xuě méi xiāo shí。