古诗词

登伟观因诵老杜道林岳麓诗用其韵

许及之

立秋三日天气殊,凉风渺渺舒郁纡。lì qiū sān rì tiān qì shū,liáng fēng miǎo miǎo shū yù yū。
少日第拄西山笏,暇时惟泛会昌湖。shǎo rì dì zhǔ xī shān hù,xiá shí wéi fàn huì chāng hú。
投老身登华盖顶,度堂面直莲峰炉。tóu lǎo shēn dēng huá gài dǐng,dù táng miàn zhí lián fēng lú。
长江回抱若裹玉,明月荡漾如怀珠。zhǎng jiāng huí bào ruò guǒ yù,míng yuè dàng yàng rú huái zhū。
楠溪大源小源出,樟浦早潮晚潮俱。nán xī dà yuán xiǎo yuán chū,zhāng pǔ zǎo cháo wǎn cháo jù。
凌空笔架呈挂彩,出海金轮看浴乌。líng kōng bǐ jià chéng guà cǎi,chū hǎi jīn lún kàn yù wū。
中川蚌胎非妩媚,港口螺浮疑虚无。zhōng chuān bàng tāi fēi wǔ mèi,gǎng kǒu luó fú yí xū wú。
何以得此江山伟,若有相者神明扶。hé yǐ dé cǐ jiāng shān wěi,ruò yǒu xiāng zhě shén míng fú。
了知无一可云补,其敢有二当何诛。le zhī wú yī kě yún bǔ,qí gǎn yǒu èr dāng hé zhū。
故人相逢笑颠错,生涯不解先膏腴。gù rén xiāng féng xiào diān cuò,shēng yá bù jiě xiān gāo yú。
且同野叟共尔汝,免以前衔相唤呼。qiě tóng yě sǒu gòng ěr rǔ,miǎn yǐ qián xián xiāng huàn hū。
看山未觉迷老眼,报国终愧全微躯。kàn shān wèi jué mí lǎo yǎn,bào guó zhōng kuì quán wēi qū。
斫竹特为三益径,把钓倦作扁舟图。zhuó zhú tè wèi sān yì jìng,bǎ diào juàn zuò biǎn zhōu tú。
乃知绝境真妙绝,强名孤屿何尝孤。nǎi zhī jué jìng zhēn miào jué,qiáng míng gū yǔ hé cháng gū。
凭栏聊欲须款款,飞帆正尔来于于。píng lán liáo yù xū kuǎn kuǎn,fēi fān zhèng ěr lái yú yú。
明朝此兴定不浅,但恐劳苦肩舆夫。míng cháo cǐ xīng dìng bù qiǎn,dàn kǒng láo kǔ jiān yú fū。

许及之

宋温州永嘉人,字深甫。孝宗隆兴元年进士。知分宜县。历官诸军审计、宗正簿、太常少卿、淮南转运判官兼淮东提点刑狱、大理少卿。宁宗立,擢吏部尚书兼给事中。因谄事韩侂胄,官至同知枢密院事、参知政事,进知枢密院事兼参政。侂胄诛,降两官,泉州居住。有《涉斋集》。 许及之的作品>>

猜您喜欢

晓起

许及之

晚幂花房露霭霏,晓绷初脱笋芽肥。wǎn mì huā fáng lù ǎi fēi,xiǎo bēng chū tuō sǔn yá féi。
海棠已退来禽舍,滴滴胭脂正满枝。hǎi táng yǐ tuì lái qín shě,dī dī yān zhī zhèng mǎn zhī。

晓起

许及之

莫想思堂想表勋,庉村佳处正相亲。mò xiǎng sī táng xiǎng biǎo xūn,dùn cūn jiā chù zhèng xiāng qīn。
花时不拚聊中酒,虚过清明箸莫人。huā shí bù pàn liáo zhōng jiǔ,xū guò qīng míng zhù mò rén。

新月

许及之

碧汉新磨印甲痕,山头忽堕玉钩寒。bì hàn xīn mó yìn jiǎ hén,shān tóu hū duò yù gōu hán。
澄江只在青山外,忆得垂纶七里滩。chéng jiāng zhǐ zài qīng shān wài,yì dé chuí lún qī lǐ tān。

燕宾馆值雨

许及之

饱死侏儒便雨立,安知更有汉官仪。bǎo sǐ zhū rú biàn yǔ lì,ān zhī gèng yǒu hàn guān yí。
诸生未免谀绵蕝,从俗从宜我自嗤。zhū shēng wèi miǎn yú mián jué,cóng sú cóng yí wǒ zì chī。

已晴复阴

许及之

漠漠轻阴养絮天,长空跕跕堕飞鸢。mò mò qīng yīn yǎng xù tiān,zhǎng kōng diǎn diǎn duò fēi yuān。
东风吹得浮云绽,一片斜阳在晚川。dōng fēng chuī dé fú yún zhàn,yī piàn xié yáng zài wǎn chuān。

已晴复阴

许及之

弄晴斜日展仍收,一向寒云凝不流。nòng qíng xié rì zhǎn réng shōu,yī xiàng hán yún níng bù liú。
次第今宵还是雨,自添香灺暖衣篝。cì dì jīn xiāo hái shì yǔ,zì tiān xiāng xiè nuǎn yī gōu。

已晴复阴

许及之

读了残书不奈闲,挼挲老眼傍阑干。dú le cán shū bù nài xián,ruá sā lǎo yǎn bàng lán gàn。
吟成白雪知何补,未有功名与世看。yín chéng bái xuě zhī hé bǔ,wèi yǒu gōng míng yǔ shì kàn。

到京城日积雨欣霁

许及之

驱车日日望京师,冷雨潇潇共泪垂。qū chē rì rì wàng jīng shī,lěng yǔ xiāo xiāo gòng lèi chuí。
一扫顽阴朝故阙,天开地辟亦如斯。yī sǎo wán yīn cháo gù quē,tiān kāi dì pì yì rú sī。

新晴

许及之

暖日烘晴麦正秋,麦田高下五分收。nuǎn rì hōng qíng mài zhèng qiū,mài tián gāo xià wǔ fēn shōu。
稍苏凋瘵天之力,赈粜新来减几筹。shāo sū diāo zhài tiān zhī lì,zhèn tiào xīn lái jiǎn jǐ chóu。

午暑睡起忽怀范武子走笔当简

许及之

读书岩中范武子,尔有此地何时归。dú shū yán zhōng fàn wǔ zi,ěr yǒu cǐ dì hé shí guī。
岩边有石不可煮,世间万事巧相违。yán biān yǒu shí bù kě zhǔ,shì jiān wàn shì qiǎo xiāng wéi。

午暑睡起忽怀范武子走笔当简

许及之

火云烁石畏出户,正似雪深坚卧时。huǒ yún shuò shí wèi chū hù,zhèng shì xuě shēn jiān wò shí。
吾甘饥冻死即死,触热生惭褦襶儿。wú gān jī dòng sǐ jí sǐ,chù rè shēng cán nài dài ér。

午暑睡起忽怀范武子走笔当简

许及之

尔近添丁亦可喜,丁多何补于明时。ěr jìn tiān dīng yì kě xǐ,dīng duō hé bǔ yú míng shí。
除却操戈与执耒,此外文墨徒尔为。chú què cāo gē yǔ zhí lěi,cǐ wài wén mò tú ěr wèi。

午暑睡起忽怀范武子走笔当简

许及之

暑风翕翕树头动,吹过井梧方是凉。shǔ fēng xī xī shù tóu dòng,chuī guò jǐng wú fāng shì liáng。
拂拭桃笙阴处卧,谁知我亦出羲皇。fú shì táo shēng yīn chù wò,shuí zhī wǒ yì chū xī huáng。

午暑睡起忽怀范武子走笔当简

许及之

睡来只有茶一碗,共啜何人眼暂明。shuì lái zhǐ yǒu chá yī wǎn,gòng chuài hé rén yǎn zàn míng。
忽忆都钱范监库,种来修竹似渠清。hū yì dōu qián fàn jiān kù,zhǒng lái xiū zhú shì qú qīng。

午暑睡起忽怀范武子走笔当简

许及之

尔家阿换秀而温,三岁知音可共论。ěr jiā ā huàn xiù ér wēn,sān suì zhī yīn kě gòng lùn。
唱得痴顽三昧曲,新来何似许监门。chàng dé chī wán sān mèi qū,xīn lái hé shì xǔ jiān mén。