古诗词

王宣甫求崇斋扁榜仍索诗转庵之作先成即次韵为寄

许及之

圣门教人亦多术,由也升堂未入室。shèng mén jiào rén yì duō shù,yóu yě shēng táng wèi rù shì。
颜虽在寝犹仰高,火就水流随燥湿。yán suī zài qǐn yóu yǎng gāo,huǒ jiù shuǐ liú suí zào shī。
但见终日不违愚,岂知庶几介如石。dàn jiàn zhōng rì bù wéi yú,qǐ zhī shù jǐ jiè rú shí。
陶溪昨以崇名斋,欲予隶古诗记实。táo xī zuó yǐ chóng míng zhāi,yù yǔ lì gǔ shī jì shí。
今晨忽见转庵作,名与诗高同起日。jīn chén hū jiàn zhuǎn ān zuò,míng yǔ shī gāo tóng qǐ rì。
崇斋少学用心苦,晚乃一扫科举习。chóng zhāi shǎo xué yòng xīn kǔ,wǎn nǎi yī sǎo kē jǔ xí。
霜降自然知水落,道损都忘为学益。shuāng jiàng zì rán zhī shuǐ luò,dào sǔn dōu wàng wèi xué yì。
一从崇卑悟师说,心已沈酣全体易。yī cóng chóng bēi wù shī shuō,xīn yǐ shěn hān quán tǐ yì。
书扁外和转庵诗,不待形容有润色。shū biǎn wài hé zhuǎn ān shī,bù dài xíng róng yǒu rùn sè。
忆昨尊公期类予,似我颛愚有何获。yì zuó zūn gōng qī lèi yǔ,shì wǒ zhuān yú yǒu hé huò。
老惭才衰惟钝迟,感君肯赴同襟期。lǎo cán cái shuāi wéi dùn chí,gǎn jūn kěn fù tóng jīn qī。
闭关却扫门植榆,不妨倡和来埙篪。bì guān què sǎo mén zhí yú,bù fáng chàng hé lái xūn chí。

许及之

宋温州永嘉人,字深甫。孝宗隆兴元年进士。知分宜县。历官诸军审计、宗正簿、太常少卿、淮南转运判官兼淮东提点刑狱、大理少卿。宁宗立,擢吏部尚书兼给事中。因谄事韩侂胄,官至同知枢密院事、参知政事,进知枢密院事兼参政。侂胄诛,降两官,泉州居住。有《涉斋集》。 许及之的作品>>

猜您喜欢

再次韵宣甫探梅

许及之

姑射山头冰雪姿,自应不负岁寒期。gū shè shān tóu bīng xuě zī,zì yīng bù fù suì hán qī。
一枝已共巡檐笑,半树宁忘欲雪诗。yī zhī yǐ gòng xún yán xiào,bàn shù níng wàng yù xuě shī。
未许佳人和月摘,且容老子受风吹。wèi xǔ jiā rén hé yuè zhāi,qiě róng lǎo zi shòu fēng chuī。
城中诗社新牢落,绝喜陶山慰所思。chéng zhōng shī shè xīn láo luò,jué xǐ táo shān wèi suǒ sī。

次韵王宣甫催梅

许及之

摇落驱驰自岁年,今年惭愧得身安。yáo luò qū chí zì suì nián,jīn nián cán kuì dé shēn ān。
小园亦有先春意,短思惟知著句难。xiǎo yuán yì yǒu xiān chūn yì,duǎn sī wéi zhī zhù jù nán。
看水看山从昔好,爱风爱雪待今寒。kàn shuǐ kàn shān cóng xī hǎo,ài fēng ài xuě dài jīn hán。
故人远寄催梅作,唤起新愁有万端。gù rén yuǎn jì cuī méi zuò,huàn qǐ xīn chóu yǒu wàn duān。

再次王宣甫韵

许及之

江南春讯漫年年,月下推敲句未安。jiāng nán chūn xùn màn nián nián,yuè xià tuī qiāo jù wèi ān。
好语得来元不易,爱花开后却无难。hǎo yǔ dé lái yuán bù yì,ài huā kāi hòu què wú nán。
霜晴屋角偏先暖,雪色枝头已破寒。shuāng qíng wū jiǎo piān xiān nuǎn,xuě sè zhī tóu yǐ pò hán。
为向催梅居士语,杖藜肯复过苏端。wèi xiàng cuī méi jū shì yǔ,zhàng lí kěn fù guò sū duān。

次韵王宣甫催梅

许及之

犯寒时访岁寒姿,经闰何缘却后期。fàn hán shí fǎng suì hán zī,jīng rùn hé yuán què hòu qī。
珍重故人勤问讯,剪裁新意作催诗。zhēn zhòng gù rén qín wèn xùn,jiǎn cái xīn yì zuò cuī shī。
一阳潜与飞灰动,九奏深凭画角吹。yī yáng qián yǔ fēi huī dòng,jiǔ zòu shēn píng huà jiǎo chuī。
莫遣诗筒成断绝,日来频为起愁思。mò qiǎn shī tǒng chéng duàn jué,rì lái pín wèi qǐ chóu sī。

初得梅花呈似参议刘二十九丈

许及之

江南驿使是知津,剪送琼枝裹绿筠。jiāng nán yì shǐ shì zhī jīn,jiǎn sòng qióng zhī guǒ lǜ yún。
触发家山春意思,唤回天地雪精神。chù fā jiā shān chūn yì sī,huàn huí tiān dì xuě jīng shén。
护持惟有壶瓶水,映带全无几案尘。hù chí wéi yǒu hú píng shuǐ,yìng dài quán wú jǐ àn chén。
一夜梅坡清入梦,不妨持恼谢岩人。yī yè méi pō qīng rù mèng,bù fáng chí nǎo xiè yán rén。

张舍人惠古梅酬以拙言

许及之

孤标耻付寿阳妆,薜荔为衣藓作裳。gū biāo chǐ fù shòu yáng zhuāng,bì lì wèi yī xiǎn zuò shang。
映竹蒙茸初破白,倚松鳞甲亦生香。yìng zhú méng rōng chū pò bái,yǐ sōng lín jiǎ yì shēng xiāng。
分无疏影追同辈,肯逐群英殿后芳。fēn wú shū yǐng zhuī tóng bèi,kěn zhú qún yīng diàn hòu fāng。
珍重折枝烦寄与,恍思千树故山旁。zhēn zhòng zhé zhī fán jì yǔ,huǎng sī qiān shù gù shān páng。

再用韵奉酬

许及之

未信时新有俭妆,缟衣趺坐赤帷裳。wèi xìn shí xīn yǒu jiǎn zhuāng,gǎo yī fū zuò chì wéi shang。
已甘槁项终肥遁,无奈酸风发暗香。yǐ gān gǎo xiàng zhōng féi dùn,wú nài suān fēng fā àn xiāng。
心苦故应如貌古,林深正不为人芳。xīn kǔ gù yīng rú mào gǔ,lín shēn zhèng bù wèi rén fāng。
须知已是丈人行,领略群英顾在旁。xū zhī yǐ shì zhàng rén xíng,lǐng lüè qún yīng gù zài páng。

同寮约过包山因问讯玉津牡丹再次韵呈子仪侍郎

许及之

传闻有约过包山,节遇天祺得暂闲。chuán wén yǒu yuē guò bāo shān,jié yù tiān qí dé zàn xián。
便有啼莺迎柳外,不妨飞蝶导花间。biàn yǒu tí yīng yíng liǔ wài,bù fáng fēi dié dǎo huā jiān。
东吴壮观随潮长,西洛风光指日还。dōng wú zhuàng guān suí cháo zhǎng,xī luò fēng guāng zhǐ rì hái。
独恨微臣无补报,勋名分寸盍跻攀。dú hèn wēi chén wú bǔ bào,xūn míng fēn cùn hé jī pān。

谢惠牡丹

许及之

未叹春光去有涯,诗翁时为送名葩。wèi tàn chūn guāng qù yǒu yá,shī wēng shí wèi sòng míng pā。
娼条冶叶从过眼,魏紫姚黄始是花。chāng tiáo yě yè cóng guò yǎn,wèi zǐ yáo huáng shǐ shì huā。
洗涤壶瓶晨井水,护持风雨夜窗纱。xǐ dí hú píng chén jǐng shuǐ,hù chí fēng yǔ yè chuāng shā。
十眉已觉成羞涩,且向樽前领物华。shí méi yǐ jué chéng xiū sè,qiě xiàng zūn qián lǐng wù huá。

赵漕从善送吴门牡丹

许及之

看花檐上眼长寒,惭愧邻翁送牡丹。kàn huā yán shàng yǎn zhǎng hán,cán kuì lín wēng sòng mǔ dān。
和露擎来香可染,拢云争插玉成团。hé lù qíng lái xiāng kě rǎn,lǒng yún zhēng chā yù chéng tuán。
传闻西洛名千变,排释东风恨万端。chuán wén xī luò míng qiān biàn,pái shì dōng fēng hèn wàn duān。
茂苑去天真尺五,羡君花信报平安。mào yuàn qù tiān zhēn chǐ wǔ,xiàn jūn huā xìn bào píng ān。

芍药

许及之

扬州千叶旧生涯,诗到坡仙正复葩。yáng zhōu qiān yè jiù shēng yá,shī dào pō xiān zhèng fù pā。
喜见故家翻瑞药,送将新句续名花。xǐ jiàn gù jiā fān ruì yào,sòng jiāng xīn jù xù míng huā。
日高髲剃醺含露,时样梳妆肉映纱。rì gāo bì tì xūn hán lù,shí yàng shū zhuāng ròu yìng shā。
窈窕留春春不住,诗翁留得鬓边华。yǎo tiǎo liú chūn chūn bù zhù,shī wēng liú dé bìn biān huá。

再用韵

许及之

莫问无涯及有涯,眼前万绿替千葩。mò wèn wú yá jí yǒu yá,yǎn qián wàn lǜ tì qiān pā。
故人访我跫然喜,小阁留春圣得花。gù rén fǎng wǒ qióng rán xǐ,xiǎo gé liú chūn shèng dé huā。
美酒急倾门候钥,清歌未彻烛笼纱。měi jiǔ jí qīng mén hòu yào,qīng gē wèi chè zhú lóng shā。
匆匆似此频能过,犹胜逢人说梦华。cōng cōng shì cǐ pín néng guò,yóu shèng féng rén shuō mèng huá。

三用韵

许及之

绿遍山颠与水涯,苦吟且不到春葩。lǜ biàn shān diān yǔ shuǐ yá,kǔ yín qiě bù dào chūn pā。
新篁已接三竿日,红药犹开四月花。xīn huáng yǐ jiē sān gān rì,hóng yào yóu kāi sì yuè huā。
好句更烦衔两袖,嫩寒犹觉怯重纱。hǎo jù gèng fán xián liǎng xiù,nèn hán yóu jué qiè zhòng shā。
留连小饮无须醉,明月翩翩扈翠华。liú lián xiǎo yǐn wú xū zuì,míng yuè piān piān hù cuì huá。

花药相接可观复用韵

许及之

净尽天香溢夏寒,满奁谁掷狡仙丹。jìng jǐn tiān xiāng yì xià hán,mǎn lián shuí zhì jiǎo xiān dān。
洛花不逐林花老,禁药犹堪木药团。luò huā bù zhú lín huā lǎo,jìn yào yóu kān mù yào tuán。
试问丁香和恨结,何如萱草破忧端。shì wèn dīng xiāng hé hèn jié,hé rú xuān cǎo pò yōu duān。
翠屏红粉腰如束,我是村中老谢安。cuì píng hóng fěn yāo rú shù,wǒ shì cūn zhōng lǎo xiè ān。

传芍药复用韵

许及之

阶药留春逗晚寒,鬓丝敢傍脸霞丹。jiē yào liú chūn dòu wǎn hán,bìn sī gǎn bàng liǎn xiá dān。
肯分骑鹤红千叶,喜见盘龙绿一团。kěn fēn qí hè hóng qiān yè,xǐ jiàn pán lóng lǜ yī tuán。
妖格流传如有恨,狂香横出亦无端。yāo gé liú chuán rú yǒu hèn,kuáng xiāng héng chū yì wú duān。
殷勤为换瓶中水,排比窗前两行安。yīn qín wèi huàn píng zhōng shuǐ,pái bǐ chuāng qián liǎng xíng ān。