古诗词

王宣甫求崇斋扁榜仍索诗转庵之作先成即次韵为寄

许及之

圣门教人亦多术,由也升堂未入室。shèng mén jiào rén yì duō shù,yóu yě shēng táng wèi rù shì。
颜虽在寝犹仰高,火就水流随燥湿。yán suī zài qǐn yóu yǎng gāo,huǒ jiù shuǐ liú suí zào shī。
但见终日不违愚,岂知庶几介如石。dàn jiàn zhōng rì bù wéi yú,qǐ zhī shù jǐ jiè rú shí。
陶溪昨以崇名斋,欲予隶古诗记实。táo xī zuó yǐ chóng míng zhāi,yù yǔ lì gǔ shī jì shí。
今晨忽见转庵作,名与诗高同起日。jīn chén hū jiàn zhuǎn ān zuò,míng yǔ shī gāo tóng qǐ rì。
崇斋少学用心苦,晚乃一扫科举习。chóng zhāi shǎo xué yòng xīn kǔ,wǎn nǎi yī sǎo kē jǔ xí。
霜降自然知水落,道损都忘为学益。shuāng jiàng zì rán zhī shuǐ luò,dào sǔn dōu wàng wèi xué yì。
一从崇卑悟师说,心已沈酣全体易。yī cóng chóng bēi wù shī shuō,xīn yǐ shěn hān quán tǐ yì。
书扁外和转庵诗,不待形容有润色。shū biǎn wài hé zhuǎn ān shī,bù dài xíng róng yǒu rùn sè。
忆昨尊公期类予,似我颛愚有何获。yì zuó zūn gōng qī lèi yǔ,shì wǒ zhuān yú yǒu hé huò。
老惭才衰惟钝迟,感君肯赴同襟期。lǎo cán cái shuāi wéi dùn chí,gǎn jūn kěn fù tóng jīn qī。
闭关却扫门植榆,不妨倡和来埙篪。bì guān què sǎo mén zhí yú,bù fáng chàng hé lái xūn chí。

许及之

宋温州永嘉人,字深甫。孝宗隆兴元年进士。知分宜县。历官诸军审计、宗正簿、太常少卿、淮南转运判官兼淮东提点刑狱、大理少卿。宁宗立,擢吏部尚书兼给事中。因谄事韩侂胄,官至同知枢密院事、参知政事,进知枢密院事兼参政。侂胄诛,降两官,泉州居住。有《涉斋集》。 许及之的作品>>

猜您喜欢

题边鲁生花木翎毛四首

许及之

梦断江南信,空怜铁石肠。mèng duàn jiāng nán xìn,kōng lián tiě shí cháng。
绿么何处去,二鸟独悲伤。lǜ me hé chù qù,èr niǎo dú bēi shāng。

赵昌芍药

许及之

风雨药栏西,残红落锦溪。fēng yǔ yào lán xī,cán hóng luò jǐn xī。
明窗时展卷,春色任提携。míng chuāng shí zhǎn juǎn,chūn sè rèn tí xié。

醒酒石

许及之

泽畔三生魄,花间独醒窠。zé pàn sān shēng pò,huā jiān dú xǐng kē。
摩挲苔上醉,驱遣睡中魔。mó sā tái shàng zuì,qū qiǎn shuì zhōng mó。

小垂手

许及之

醉里忘形客,山中化石仙。zuì lǐ wàng xíng kè,shān zhōng huà shí xiān。
翻同醒酒伴,作对媚平泉。fān tóng xǐng jiǔ bàn,zuò duì mèi píng quán。

云叶

许及之

何年老讲师,趺坐贝树根。hé nián lǎo jiǎng shī,fū zuò bèi shù gēn。
落云化为石,亦得无上尊。luò yún huà wèi shí,yì dé wú shàng zūn。

蜂窠石

许及之

水石两相激,成形不自藏。shuǐ shí liǎng xiāng jī,chéng xíng bù zì cáng。
终惭为兔窟,仅喜作蜂房。zhōng cán wèi tù kū,jǐn xǐ zuò fēng fáng。

彩鹢

许及之

意适舟轻扬,夷犹杂雁凫。yì shì zhōu qīng yáng,yí yóu zá yàn fú。
不须凌弱水,乐地即蓬壶。bù xū líng ruò shuǐ,lè dì jí péng hú。

采莲舟

许及之

拟倩谁家女,相呼去采莲。nǐ qiàn shuí jiā nǚ,xiāng hū qù cǎi lián。
丁宁欸乃曲,随意媚晴川。dīng níng āi nǎi qū,suí yì mèi qíng chuān。

双溪堂

许及之

境与人俱胜,心无水共流。jìng yǔ rén jù shèng,xīn wú shuǐ gòng liú。
奇奇仍怪怪,莫莫更休休。qí qí réng guài guài,mò mò gèng xiū xiū。

绿野堂

许及之

山坪萦雾草,湖泺漾烟芦。shān píng yíng wù cǎo,hú luò yàng yān lú。
野色谁延入,阴晴足画图。yě sè shuí yán rù,yīn qíng zú huà tú。

洗心阁

许及之

与物风迎浪,澄心月印湖。yǔ wù fēng yíng làng,chéng xīn yuè yìn hú。
床头不须易,本自一尘无。chuáng tóu bù xū yì,běn zì yī chén wú。

琼报亭

许及之

园丁采时果,足以供嗜好。yuán dīng cǎi shí guǒ,zú yǐ gōng shì hǎo。
眷言无尽藏,孰尽琼玖报。juàn yán wú jǐn cáng,shú jǐn qióng jiǔ bào。

题睡足亭

许及之

唐皇溺太真,爱心苦未足。táng huáng nì tài zhēn,ài xīn kǔ wèi zú。
因人忆海棠,何如悟秉烛。yīn rén yì hǎi táng,hé rú wù bǐng zhú。

题咏亭

许及之

无尘元不禊,有酒即为春。wú chén yuán bù xì,yǒu jiǔ jí wèi chūn。
一咏得真趣,四时俱可人。yī yǒng dé zhēn qù,sì shí jù kě rén。

棕亭

许及之

剥棕堪覆宇,代瓦胜诛茅。bō zōng kān fù yǔ,dài wǎ shèng zhū máo。
有酒论奇字,无心赋解嘲。yǒu jiǔ lùn qí zì,wú xīn fù jiě cháo。