古诗词

次韵袁尚书同年巫山之什

许及之

我本山泽之臞姿,出处相较黠与痴。wǒ běn shān zé zhī qú zī,chū chù xiāng jiào xiá yǔ chī。
生当浙东岩壑地,闲觉壶中光景迟。shēng dāng zhè dōng yán hè dì,xián jué hú zhōng guāng jǐng chí。
井蛙敢从海若语,雁荡断谓天下奇。jǐng wā gǎn cóng hǎi ruò yǔ,yàn dàng duàn wèi tiān xià qí。
一从天柱想突兀,便觉屏嶂排参差。yī cóng tiān zhù xiǎng tū wù,biàn jué píng zhàng pái cān chà。
盍归乎来归未得,今吾非故吾何之。hé guī hū lái guī wèi dé,jīn wú fēi gù wú hé zhī。
南官祝融常在望,北征太行长相随。nán guān zhù róng cháng zài wàng,běi zhēng tài xíng zhǎng xiāng suí。
几欲拓开令混一,虽愧力乏犹忘疲。jǐ yù tuò kāi lìng hùn yī,suī kuì lì fá yóu wàng pí。
故人将指镇巴蜀,大江扬舲张虹旗。gù rén jiāng zhǐ zhèn bā shǔ,dà jiāng yáng líng zhāng hóng qí。
经行先须实古锦,及境方要褰赤帷。jīng xíng xiān xū shí gǔ jǐn,jí jìng fāng yào qiān chì wéi。
阳侯似知公得句,吴榜自舞山折枝。yáng hóu shì zhī gōng dé jù,wú bǎng zì wǔ shān zhé zhī。
有客忽传巫山高,长安不复纸价低。yǒu kè hū chuán wū shān gāo,zhǎng ān bù fù zhǐ jià dī。
阳台从昔夸词赋,大夫无乃姑戏嬉。yáng tái cóng xī kuā cí fù,dà fū wú nǎi gū xì xī。
山川合因云雨祀,神明何得亵渎为。shān chuān hé yīn yún yǔ sì,shén míng hé dé xiè dú wèi。
牵牛织女夸自古,小姑彭郎讹一时。qiān niú zhī nǚ kuā zì gǔ,xiǎo gū péng láng é yī shí。
三复新诗有如此,尽洗遗恨从今兹。sān fù xīn shī yǒu rú cǐ,jǐn xǐ yí hèn cóng jīn zī。
蜀道虽云在天上,政誉巳逐诗声驰。shǔ dào suī yún zài tiān shàng,zhèng yù sì zhú shī shēng chí。
世情向背南北阮,人物好丑东西施。shì qíng xiàng bèi nán běi ruǎn,rén wù hǎo chǒu dōng xī shī。
愿君沧溟恢宇量,听彼瓶罂居井湄。yuàn jūn cāng míng huī yǔ liàng,tīng bǐ píng yīng jū jǐng méi。
已为下户蠲逋赋,更要全蜀俱信眉。yǐ wèi xià hù juān bū fù,gèng yào quán shǔ jù xìn méi。
长安父老久延颈,关外饟馈宽张颐。zhǎng ān fù lǎo jiǔ yán jǐng,guān wài xiǎng kuì kuān zhāng yí。
寂寞恐有玄尚白,留落得无素染缁。jì mò kǒng yǒu xuán shàng bái,liú luò dé wú sù rǎn zī。
规模久矣欣济济,民俗定尔臻嘻嘻。guī mó jiǔ yǐ xīn jì jì,mín sú dìng ěr zhēn xī xī。
公归得政公何疑,勿为风月镌峨嵋。gōng guī dé zhèng gōng hé yí,wù wèi fēng yuè juān é méi。
归来要续峿溪颂,已赋中和宣布诗。guī lái yào xù yǔ xī sòng,yǐ fù zhōng hé xuān bù shī。

许及之

宋温州永嘉人,字深甫。孝宗隆兴元年进士。知分宜县。历官诸军审计、宗正簿、太常少卿、淮南转运判官兼淮东提点刑狱、大理少卿。宁宗立,擢吏部尚书兼给事中。因谄事韩侂胄,官至同知枢密院事、参知政事,进知枢密院事兼参政。侂胄诛,降两官,泉州居住。有《涉斋集》。 许及之的作品>>

猜您喜欢

南省帘外唱和五首

许及之

句读江西独亢宗,笔裨造化蚤论功。jù dú jiāng xī dú kàng zōng,bǐ bì zào huà zǎo lùn gōng。
相逢客已传河尹,未见天教忆戴公。xiāng féng kè yǐ chuán hé yǐn,wèi jiàn tiān jiào yì dài gōng。
欻讶鞭鸾仙尚散,犹怜小草味能同。chuā yà biān luán xiān shàng sàn,yóu lián xiǎo cǎo wèi néng tóng。
明朝遣客方公事,醉墨何妨落暮鸿。míng cháo qiǎn kè fāng gōng shì,zuì mò hé fáng luò mù hóng。

南省帘外唱和五首

许及之

寒似西来不立宗,酒兵屡敌故难功。hán shì xī lái bù lì zōng,jiǔ bīng lǚ dí gù nán gōng。
诗成染笔能忙事,勘罢糊名也自公。shī chéng rǎn bǐ néng máng shì,kān bà hú míng yě zì gōng。
细雨烧灯惊节过,清尊华发与君同。xì yǔ shāo dēng jīng jié guò,qīng zūn huá fā yǔ jūn tóng。
故园花讯新来少,欲问平安无过鸿。gù yuán huā xùn xīn lái shǎo,yù wèn píng ān wú guò hóng。

南省帘外唱和五首

许及之

画史何人更姓吴,梁园重与续成图。huà shǐ hé rén gèng xìng wú,liáng yuán zhòng yǔ xù chéng tú。
晴泥正好一犁雨,归思还先六幅蒲。qíng ní zhèng hǎo yī lí yǔ,guī sī hái xiān liù fú pú。
院锁馀寒春力峭,书残午后客情孤。yuàn suǒ yú hán chūn lì qiào,shū cán wǔ hòu kè qíng gū。
新诗剩喜相料理,已觉胸中隘五湖。xīn shī shèng xǐ xiāng liào lǐ,yǐ jué xiōng zhōng ài wǔ hú。

南省帘外唱和五首

许及之

桃李枝头锁冱寒,天工一笑发嫣然。táo lǐ zhī tóu suǒ hù hán,tiān gōng yī xiào fā yān rán。
唤回雪苑阳春脚,幻出琼壶小有天。huàn huí xuě yuàn yáng chūn jiǎo,huàn chū qióng hú xiǎo yǒu tiān。
欻看南图羊角上,恍思西抹阿婆年。chuā kàn nán tú yáng jiǎo shàng,huǎng sī xī mǒ ā pó nián。
政须点勘频呵护,准拟开函近御筵。zhèng xū diǎn kān pín hē hù,zhǔn nǐ kāi hán jìn yù yán。

南省帘外唱和五首

许及之

不因呵手轴书帘,颛帝司寒盍解严。bù yīn hē shǒu zhóu shū lián,zhuān dì sī hán hé jiě yán。
已放官梅撩杜老,更堪园柳忆陶潜。yǐ fàng guān méi liāo dù lǎo,gèng kān yuán liǔ yì táo qián。
定无裁鉴追王谢,敢别妍媸摈嫫盐。dìng wú cái jiàn zhuī wáng xiè,gǎn bié yán chī bìn mó yán。
尔许空餐已知愧,底须自喜作沾沾。ěr xǔ kōng cān yǐ zhī kuì,dǐ xū zì xǐ zuò zhān zhān。

次韵留守刘观文鹿鸣之什

许及之

一时天府姓名登,三载文翁礼俗型。yī shí tiān fǔ xìng míng dēng,sān zài wén wēng lǐ sú xíng。
已著衮衣亲劝驾,更施燕席共谈经。yǐ zhù gǔn yī qīn quàn jià,gèng shī yàn xí gòng tán jīng。
杏园路逐三春暖,星汉槎通八月灵。xìng yuán lù zhú sān chūn nuǎn,xīng hàn chá tōng bā yuè líng。
圣策若询黄发老,为言轻重系朝廷。shèng cè ruò xún huáng fā lǎo,wèi yán qīng zhòng xì cháo tíng。

刘正言讲筵视职初直玉堂见案上所和高紫微阳字诗宠和二章见示因用韵答以一首深愧短拙

许及之

措世规模岂小康,八荒寿域万年觞。cuò shì guī mó qǐ xiǎo kāng,bā huāng shòu yù wàn nián shāng。
谏行膏泽苕溪水,讲劝渊源养浩堂。jiàn xíng gāo zé sháo xī shuǐ,jiǎng quàn yuān yuán yǎng hào táng。
遇合共欣鱼纵壑,阔希真见凤朝阳。yù hé gòng xīn yú zòng hè,kuò xī zhēn jiàn fèng cháo yáng。
檐花细雨金銮直,预卜为霖喜色黄。yán huā xì yǔ jīn luán zhí,yù bo wèi lín xǐ sè huáng。

次韵常之岁晚督才叔诗课

许及之

流年舍我疾于飞,受岁于予孰敢违。liú nián shě wǒ jí yú fēi,shòu suì yú yǔ shú gǎn wéi。
有愧渊明新觉是,自怜伯玉旧知非。yǒu kuì yuān míng xīn jué shì,zì lián bó yù jiù zhī fēi。
盍簪烈炬昏骑马,博簺相欢夜倒衣。hé zān liè jù hūn qí mǎ,bó sài xiāng huān yè dào yī。
岂复少年豪气事,诗坛聊为解坚围。qǐ fù shǎo nián háo qì shì,shī tán liáo wèi jiě jiān wéi。

次韵卢次夔直学投赠二首卢之父有师法方训长孙铸而次夔近绎子屈致教参孙发蒙

许及之

大难过访忆曾酬,谒入徒惭刺字留。dà nán guò fǎng yì céng chóu,yè rù tú cán cì zì liú。
惠我新诗堪照夜,喜君逸气正横秋。huì wǒ xīn shī kān zhào yè,xǐ jūn yì qì zhèng héng qiū。
时哉好去陈三策,老者那能画一筹。shí zāi hǎo qù chén sān cè,lǎo zhě nà néng huà yī chóu。
暇日太丘如共款,忘炊肯更作糜不。xiá rì tài qiū rú gòng kuǎn,wàng chuī kěn gèng zuò mí bù。

次韵卢次夔直学投赠二首卢之父有师法方训长孙铸而次夔近绎子屈致教参孙发蒙

许及之

老眼青灯字字愁,犹能宅胜复栖幽。lǎo yǎn qīng dēng zì zì chóu,yóu néng zhái shèng fù qī yōu。
要追野叟田夫辈,愿作渔乡橘里侯。yào zhuī yě sǒu tián fū bèi,yuàn zuò yú xiāng jú lǐ hóu。
蚤取科名辞举业,来陪散吏入诗流。zǎo qǔ kē míng cí jǔ yè,lái péi sàn lì rù shī liú。
小孙勤苦童蒙训,未解知名杜若洲。xiǎo sūn qín kǔ tóng méng xùn,wèi jiě zhī míng dù ruò zhōu。

约转庵

许及之

半夜月明晨起风,不眠附火鬓搔蓬。bàn yè yuè míng chén qǐ fēng,bù mián fù huǒ bìn sāo péng。
窗虚洒急疑霰集,閤暖香微知菊丛。chuāng xū sǎ jí yí xiàn jí,gé nuǎn xiāng wēi zhī jú cóng。
便拟南枝开摘索,只愁卯酒醉冬烘。biàn nǐ nán zhī kāi zhāi suǒ,zhǐ chóu mǎo jiǔ zuì dōng hōng。
行吟真爱亭前路,梅蕊已如椒子红。xíng yín zhēn ài tíng qián lù,méi ruǐ yǐ rú jiāo zi hóng。

百七丈和篇有尽道温柔别有乡谁知绛阙水茫茫之句意有属也再用韵奉酬

许及之

仙凡从昔各为乡,弱水蓬莱隔混茫。xiān fán cóng xī gè wèi xiāng,ruò shuǐ péng lái gé hùn máng。
不见麻姑呈狡狯,空教贺老号清狂。bù jiàn má gū chéng jiǎo kuài,kōng jiào hè lǎo hào qīng kuáng。
两奁心事无人共,万点花飞有底忙。liǎng lián xīn shì wú rén gòng,wàn diǎn huā fēi yǒu dǐ máng。
说与东风须作主,莫教痴白妒娇黄。shuō yǔ dōng fēng xū zuò zhǔ,mò jiào chī bái dù jiāo huáng。

百七丈和篇有尽道温柔别有乡谁知绛阙水茫茫之句意有属也再用韵奉酬

许及之

休厌黄鹂百啭声,诗翁亦是不平鸣。xiū yàn huáng lí bǎi zhuàn shēng,shī wēng yì shì bù píng míng。
中年怀抱愁离别,暇日亲朋好会并。zhōng nián huái bào chóu lí bié,xiá rì qīn péng hǎo huì bìng。
踏损落红无锦袜,吟成白雪有朱英。tà sǔn luò hóng wú jǐn wà,yín chéng bái xuě yǒu zhū yīng。
栏杆徙倚空三叹,雨后斜阳写不成。lán gān xǐ yǐ kōng sān tàn,yǔ hòu xié yáng xiě bù chéng。

百七丈寒食扁舟之盟遽寒姚黄恐成轻负辄赋二篇复以酴醾为约

许及之

闲中直指醉为乡,寒食扁舟竟渺茫。xián zhōng zhí zhǐ zuì wèi xiāng,hán shí biǎn zhōu jìng miǎo máng。
可惜海棠随雨过,犹怜粉蝶伴醒狂。kě xī hǎi táng suí yǔ guò,yóu lián fěn dié bàn xǐng kuáng。
游人静后西山好,春事深来老圃忙。yóu rén jìng hòu xī shān hǎo,chūn shì shēn lái lǎo pǔ máng。
未必烦公频折简,花时还是负姚黄。wèi bì fán gōng pín zhé jiǎn,huā shí hái shì fù yáo huáng。

百七丈寒食扁舟之盟遽寒姚黄恐成轻负辄赋二篇复以酴醾为约

许及之

连夕惊雷非恶声,池塘閤閤几蛙鸣。lián xī jīng léi fēi è shēng,chí táng gé gé jǐ wā míng。
春程尚有三之一,乐事那能四者并。chūn chéng shàng yǒu sān zhī yī,lè shì nà néng sì zhě bìng。
养得苔钱都满砌,足为花地藉残英。yǎng dé tái qián dōu mǎn qì,zú wèi huā dì jí cán yīng。
闻闲不惜冲泥过,架上酴醾玉已成。wén xián bù xī chōng ní guò,jià shàng tú mí yù yǐ chéng。