古诗词

再用韵谢德久见和

许及之

人为物灵钧受命,物本于人无诟病。rén wèi wù líng jūn shòu mìng,wù běn yú rén wú gòu bìng。
圣远庖厨存此心,诗咏虫鱼明物性。shèng yuǎn páo chú cún cǐ xīn,shī yǒng chóng yú míng wù xìng。
沙噀入咏诚蠢蠢,因之演雅聊援引。shā xùn rù yǒng chéng chǔn chǔn,yīn zhī yǎn yǎ liáo yuán yǐn。
此辈已分泥涂辱,吾侪忍加汤火窘。cǐ bèi yǐ fēn ní tú rǔ,wú chái rěn jiā tāng huǒ jiǒng。
乌郎自乌墨鱼墨,如虱处发不知黑。wū láng zì wū mò yú mò,rú shī chù fā bù zhī hēi。
锁管寄车墨者流,书契岂皆能作贼。suǒ guǎn jì chē mò zhě liú,shū qì qǐ jiē néng zuò zéi。
牡蛎分房巧芘身,雉蛤移种陈接新。mǔ lì fēn fáng qiǎo pí shēn,zhì há yí zhǒng chén jiē xīn。
?君孕玉自撑拄,蠙氏采月为精神。jūn yùn yù zì chēng zhǔ,pín shì cǎi yuè wèi jīng shén。
西施有舌话前闻,老婆之牙岂同群。xī shī yǒu shé huà qián wén,lǎo pó zhī yá qǐ tóng qún。
螯属黄中膏具美,螺族青出味作辛。áo shǔ huáng zhōng gāo jù měi,luó zú qīng chū wèi zuò xīn。
蚬蛏蚶蛤壳为囿,相濡以沫期耐久。xiǎn chēng hān há ké wèi yòu,xiāng rú yǐ mò qī nài jiǔ。
自为锅釜使受烹,宁落提携死于酒。zì wèi guō fǔ shǐ shòu pēng,níng luò tí xié sǐ yú jiǔ。
子产校人从肆瞒,流水长者功难论。zi chǎn xiào rén cóng sì mán,liú shuǐ zhǎng zhě gōng nán lùn。
寄声海上钓鳌客,鳌动恐伤大地根。jì shēng hǎi shàng diào áo kè,áo dòng kǒng shāng dà dì gēn。
满船月明何所得,意不在鱼钩自直。mǎn chuán yuè míng hé suǒ dé,yì bù zài yú gōu zì zhí。
潮来忽见驾山来,个解吞舟人不识。cháo lái hū jiàn jià shān lái,gè jiě tūn zhōu rén bù shí。
有客闻之为骇然,人鱼更擅将谁怜。yǒu kè wén zhī wèi hài rán,rén yú gèng shàn jiāng shuí lián。

许及之

宋温州永嘉人,字深甫。孝宗隆兴元年进士。知分宜县。历官诸军审计、宗正簿、太常少卿、淮南转运判官兼淮东提点刑狱、大理少卿。宁宗立,擢吏部尚书兼给事中。因谄事韩侂胄,官至同知枢密院事、参知政事,进知枢密院事兼参政。侂胄诛,降两官,泉州居住。有《涉斋集》。 许及之的作品>>

猜您喜欢

过马当山

许及之

彭郎矶头晚更凉,扁舟瞥过鲚鱼香。péng láng jī tóu wǎn gèng liáng,biǎn zhōu piē guò jì yú xiāng。
买鱼斫鲙初传酒,顷刻风帆过马当。mǎi yú zhuó kuài chū chuán jiǔ,qǐng kè fēng fān guò mǎ dāng。

登第一山

许及之

登临休作楚囚悲,遮莫人心知汉思。dēng lín xiū zuò chǔ qiú bēi,zhē mò rén xīn zhī hàn sī。
畴昔百闻今一见,勉旃报国在男儿。chóu xī bǎi wén jīn yī jiàn,miǎn zhān bào guó zài nán ér。

登第一山

许及之

几因护客数登临,怅望神州久陆沉。jǐ yīn hù kè shù dēng lín,chàng wàng shén zhōu jiǔ lù chén。
今日登临身是客,经行应切此时心。jīn rì dēng lín shēn shì kè,jīng xíng yīng qiè cǐ shí xīn。

净社山中即事二首

许及之

拾得闲身傍佛庐,吟边不解著工夫。shí dé xián shēn bàng fú lú,yín biān bù jiě zhù gōng fū。
晚来好处无人领,净社山中闻鹧鸪。wǎn lái hǎo chù wú rén lǐng,jìng shè shān zhōng wén zhè gū。

净社山中即事二首

许及之

家童裹饭就僧家,饭了僧来共点茶。jiā tóng guǒ fàn jiù sēng jiā,fàn le sēng lái gòng diǎn chá。
听雨轩中无一事,蔷薇却有旋开花。tīng yǔ xuān zhōng wú yī shì,qiáng wēi què yǒu xuán kāi huā。

游三茅忽得佳处留赠乡黄冠师

许及之

三茅观里仙为宅,七宝山头玉作堆。sān máo guān lǐ xiān wèi zhái,qī bǎo shān tóu yù zuò duī。
不尽经行奇特处,只教留作等闲来。bù jǐn jīng xíng qí tè chù,zhǐ jiào liú zuò děng xián lái。

为山

许及之

叠石为山底用高,经丘蓦岭欲平桥。dié shí wèi shān dǐ yòng gāo,jīng qiū mò lǐng yù píng qiáo。
青林屈曲崎岖过,疑有碧花无数桃。qīng lín qū qū qí qū guò,yí yǒu bì huā wú shù táo。

次韵薛奉常清凉山灵潭寒瀑二绝句

许及之

清凉山中冷难宅,中有灵渊人莫测。qīng liáng shān zhōng lěng nán zhái,zhōng yǒu líng yuān rén mò cè。
划开神秘奉常君,万丈寒泉贮穹壁。huà kāi shén mì fèng cháng jūn,wàn zhàng hán quán zhù qióng bì。

次韵薛奉常清凉山灵潭寒瀑二绝句

许及之

田家要雨随即雨,岂识潜珍在中止。tián jiā yào yǔ suí jí yǔ,qǐ shí qián zhēn zài zhōng zhǐ。
霏微不绝自成霖,万古禾头不生耳。fēi wēi bù jué zì chéng lín,wàn gǔ hé tóu bù shēng ěr。

再和奉常灵潭寒瀑韵甚有同游之意

许及之

奉常如僧逃火宅,天与渊泉谁识测。fèng cháng rú sēng táo huǒ zhái,tiān yǔ yuān quán shuí shí cè。
我今亦是闲散人,何日跻攀临峭壁。wǒ jīn yì shì xián sàn rén,hé rì jī pān lín qiào bì。

再和奉常灵潭寒瀑韵甚有同游之意

许及之

对床盍听风雨情,同胞兄弟亦何止。duì chuáng hé tīng fēng yǔ qíng,tóng bāo xiōng dì yì hé zhǐ。
试于如梦境中听,雨声水声风过耳。shì yú rú mèng jìng zhōng tīng,yǔ shēng shuǐ shēng fēng guò ěr。

次韵诚斋寒食日雨中游上天竺

许及之

诗翁作意与春期,寒食翁来春合知。shī wēng zuò yì yǔ chūn qī,hán shí wēng lái chūn hé zhī。
不是春工浑忘却,好题诗是雨游时。bù shì chūn gōng hún wàng què,hǎo tí shī shì yǔ yóu shí。

次韵诚斋寒食日雨中游上天竺

许及之

晴即飞尘雨即泥,乍教泥滑得行迟。qíng jí fēi chén yǔ jí ní,zhà jiào ní huá dé xíng chí。
贪看花处篮舆舞,静得句时流水知。tān kàn huā chù lán yú wǔ,jìng dé jù shí liú shuǐ zhī。

次韵诚斋寒食日雨中游上天竺

许及之

可是前身住寺僧,未经行处恰如曾。kě shì qián shēn zhù sì sēng,wèi jīng xíng chù qià rú céng。
松杉夹径当前导,莫惜纶巾冒雨行。sōng shān jiā jìng dāng qián dǎo,mò xī lún jīn mào yǔ xíng。

次韵诚斋寒食日雨中游上天竺

许及之

惊人诗句任人嫌,诗得春来思转添。jīng rén shī jù rèn rén xián,shī dé chūn lái sī zhuǎn tiān。
莫道诗翁太奇崛,思如春溜泻层檐。mò dào shī wēng tài qí jué,sī rú chūn liū xiè céng yán。