古诗词

再次转庵韵

许及之

安石移根烦使指,花蹙红绡谁擘毁。ān shí yí gēn fán shǐ zhǐ,huā cù hóng xiāo shuí bāi huǐ。
封姨妒作阿醋呼,同调何殊申及甫。fēng yí dù zuò ā cù hū,tóng diào hé shū shēn jí fǔ。
肯怜颠倒落绛英,只觉韩公用心苦。kěn lián diān dào luò jiàng yīng,zhǐ jué hán gōng yòng xīn kǔ。
流传午节遂成例,萱草戎葵并驱使。liú chuán wǔ jié suì chéng lì,xuān cǎo róng kuí bìng qū shǐ。
真能染却白云殷,灵囿鲜繁金谷水。zhēn néng rǎn què bái yún yīn,líng yòu xiān fán jīn gǔ shuǐ。
诗人爱节因爱花,射团点缀追前矩。shī rén ài jié yīn ài huā,shè tuán diǎn zhuì zhuī qián jǔ。
炎官炼丹成绛雪,獭胆分杯凝赤髓。yán guān liàn dān chéng jiàng xuě,tǎ dǎn fēn bēi níng chì suǐ。
谁言不似舞裙红,色相异观特私喜。shuí yán bù shì wǔ qún hóng,sè xiāng yì guān tè sī xǐ。
点化精神欲然句,晋宋风流坡独取。diǎn huà jīng shén yù rán jù,jìn sòng fēng liú pō dú qǔ。
鄙哉摘实儿女见,却要瓶罂结多子。bǐ zāi zhāi shí ér nǚ jiàn,què yào píng yīng jié duō zi。

许及之

宋温州永嘉人,字深甫。孝宗隆兴元年进士。知分宜县。历官诸军审计、宗正簿、太常少卿、淮南转运判官兼淮东提点刑狱、大理少卿。宁宗立,擢吏部尚书兼给事中。因谄事韩侂胄,官至同知枢密院事、参知政事,进知枢密院事兼参政。侂胄诛,降两官,泉州居住。有《涉斋集》。 许及之的作品>>

猜您喜欢

题边鲁生花木翎毛四首

许及之

梦断江南信,空怜铁石肠。mèng duàn jiāng nán xìn,kōng lián tiě shí cháng。
绿么何处去,二鸟独悲伤。lǜ me hé chù qù,èr niǎo dú bēi shāng。

赵昌芍药

许及之

风雨药栏西,残红落锦溪。fēng yǔ yào lán xī,cán hóng luò jǐn xī。
明窗时展卷,春色任提携。míng chuāng shí zhǎn juǎn,chūn sè rèn tí xié。

醒酒石

许及之

泽畔三生魄,花间独醒窠。zé pàn sān shēng pò,huā jiān dú xǐng kē。
摩挲苔上醉,驱遣睡中魔。mó sā tái shàng zuì,qū qiǎn shuì zhōng mó。

小垂手

许及之

醉里忘形客,山中化石仙。zuì lǐ wàng xíng kè,shān zhōng huà shí xiān。
翻同醒酒伴,作对媚平泉。fān tóng xǐng jiǔ bàn,zuò duì mèi píng quán。

云叶

许及之

何年老讲师,趺坐贝树根。hé nián lǎo jiǎng shī,fū zuò bèi shù gēn。
落云化为石,亦得无上尊。luò yún huà wèi shí,yì dé wú shàng zūn。

蜂窠石

许及之

水石两相激,成形不自藏。shuǐ shí liǎng xiāng jī,chéng xíng bù zì cáng。
终惭为兔窟,仅喜作蜂房。zhōng cán wèi tù kū,jǐn xǐ zuò fēng fáng。

彩鹢

许及之

意适舟轻扬,夷犹杂雁凫。yì shì zhōu qīng yáng,yí yóu zá yàn fú。
不须凌弱水,乐地即蓬壶。bù xū líng ruò shuǐ,lè dì jí péng hú。

采莲舟

许及之

拟倩谁家女,相呼去采莲。nǐ qiàn shuí jiā nǚ,xiāng hū qù cǎi lián。
丁宁欸乃曲,随意媚晴川。dīng níng āi nǎi qū,suí yì mèi qíng chuān。

双溪堂

许及之

境与人俱胜,心无水共流。jìng yǔ rén jù shèng,xīn wú shuǐ gòng liú。
奇奇仍怪怪,莫莫更休休。qí qí réng guài guài,mò mò gèng xiū xiū。

绿野堂

许及之

山坪萦雾草,湖泺漾烟芦。shān píng yíng wù cǎo,hú luò yàng yān lú。
野色谁延入,阴晴足画图。yě sè shuí yán rù,yīn qíng zú huà tú。

洗心阁

许及之

与物风迎浪,澄心月印湖。yǔ wù fēng yíng làng,chéng xīn yuè yìn hú。
床头不须易,本自一尘无。chuáng tóu bù xū yì,běn zì yī chén wú。

琼报亭

许及之

园丁采时果,足以供嗜好。yuán dīng cǎi shí guǒ,zú yǐ gōng shì hǎo。
眷言无尽藏,孰尽琼玖报。juàn yán wú jǐn cáng,shú jǐn qióng jiǔ bào。

题睡足亭

许及之

唐皇溺太真,爱心苦未足。táng huáng nì tài zhēn,ài xīn kǔ wèi zú。
因人忆海棠,何如悟秉烛。yīn rén yì hǎi táng,hé rú wù bǐng zhú。

题咏亭

许及之

无尘元不禊,有酒即为春。wú chén yuán bù xì,yǒu jiǔ jí wèi chūn。
一咏得真趣,四时俱可人。yī yǒng dé zhēn qù,sì shí jù kě rén。

棕亭

许及之

剥棕堪覆宇,代瓦胜诛茅。bō zōng kān fù yǔ,dài wǎ shèng zhū máo。
有酒论奇字,无心赋解嘲。yǒu jiǔ lùn qí zì,wú xīn fù jiě cháo。