古诗词

客有自成都来者传制帅华学尚书年丈巫山诗辄次韵奉寄

许及之

岩壑岂是钟鼎姿,出处相较黠与痴。yán hè qǐ shì zhōng dǐng zī,chū chù xiāng jiào xiá yǔ chī。
我家浙东山水窟,闲窥壶中日月迟。wǒ jiā zhè dōng shān shuǐ kū,xián kuī hú zhōng rì yuè chí。
坎蛙固守井底见,雁荡断云天下奇。kǎn wā gù shǒu jǐng dǐ jiàn,yàn dàng duàn yún tiān xià qí。
坐想天柱高突兀,便觉穹障排参差。zuò xiǎng tiān zhù gāo tū wù,biàn jué qióng zhàng pái cān chà。
归胡不归归未得,吾非故吾吾何之。guī hú bù guī guī wèi dé,wú fēi gù wú wú hé zhī。
南宦祝融常在眼,北征太行长相随。nán huàn zhù róng cháng zài yǎn,běi zhēng tài xíng zhǎng xiāng suí。
每欲拓关令混一,其奈意广怜庸疲。měi yù tuò guān lìng hùn yī,qí nài yì guǎng lián yōng pí。
故人开府镇巴蜀,大江扬舲张虹旗。gù rén kāi fǔ zhèn bā shǔ,dà jiāng yáng líng zhāng hóng qí。
纪行先要实古锦,及境始事蹇赤帷。jì xíng xiān yào shí gǔ jǐn,jí jìng shǐ shì jiǎn chì wéi。
阳侯似知公得句,吴榜娄舞下折枝。yáng hóu shì zhī gōng dé jù,wú bǎng lóu wǔ xià zhé zhī。
有客传诵巫山高,长安那复纸价低。yǒu kè chuán sòng wū shān gāo,zhǎng ān nà fù zhǐ jià dī。
襄王胡为爱文赋,宋玉大以供戏嬉。xiāng wáng hú wèi ài wén fù,sòng yù dà yǐ gōng xì xī。
山川本以灵雨祀,神明何及亵渎为。shān chuān běn yǐ líng yǔ sì,shén míng hé jí xiè dú wèi。
牵牛织女谤自古,小姑彭郎讹一时。qiān niú zhī nǚ bàng zì gǔ,xiǎo gū péng láng é yī shí。
剩喜新篇有如此,洗空遗恨从今兹。shèng xǐ xīn piān yǒu rú cǐ,xǐ kōng yí hèn cóng jīn zī。
蜀道谁云在天上,政誉已逐诗声驰。shǔ dào shuí yún zài tiān shàng,zhèng yù yǐ zhú shī shēng chí。
世情向背南北阮,人物妍丑东西施。shì qíng xiàng bèi nán běi ruǎn,rén wù yán chǒu dōng xī shī。
愿君沧溟恢宇量,听披瓶罂居井湄。yuàn jūn cāng míng huī yǔ liàng,tīng pī píng yīng jū jǐng méi。
已为下户代输额,更要全蜀俱伸眉。yǐ wèi xià hù dài shū é,gèng yào quán shǔ jù shēn méi。
西都父老久延颈,关外士卒宽张颐。xī dōu fù lǎo jiǔ yán jǐng,guān wài shì zú kuān zhāng yí。
访寻恐有玄尚白,流落宁无素染缁。fǎng xún kǒng yǒu xuán shàng bái,liú luò níng wú sù rǎn zī。
规模所至欣济济,民俗定自臻嘻嘻。guī mó suǒ zhì xīn jì jì,mín sú dìng zì zhēn xī xī。
政成化洽公何疑,无人风月镌峨嵋。zhèng chéng huà qià gōng hé yí,wú rén fēng yuè juān é méi。
归来要著浯溪颂,吾上中和宣布诗。guī lái yào zhù wú xī sòng,wú shàng zhōng hé xuān bù shī。

许及之

宋温州永嘉人,字深甫。孝宗隆兴元年进士。知分宜县。历官诸军审计、宗正簿、太常少卿、淮南转运判官兼淮东提点刑狱、大理少卿。宁宗立,擢吏部尚书兼给事中。因谄事韩侂胄,官至同知枢密院事、参知政事,进知枢密院事兼参政。侂胄诛,降两官,泉州居住。有《涉斋集》。 许及之的作品>>

猜您喜欢

劝农口号十首

许及之

二劝农家奉二亲,爷娘养尔望终身。èr quàn nóng jiā fèng èr qīn,yé niáng yǎng ěr wàng zhōng shēn。
但行孝顺勤耕种,天不亏人不到贫。dàn xíng xiào shùn qín gēng zhǒng,tiān bù kuī rén bù dào pín。

劝农口号十首

许及之

三劝农家敬主人,种它田土耐辛勤。sān quàn nóng jiā jìng zhǔ rén,zhǒng tā tián tǔ nài xīn qín。
若图借贷相怜恤,礼数须教上下分。ruò tú jiè dài xiāng lián xù,lǐ shù xū jiào shàng xià fēn。

劝农口号十首

许及之

四劝农家劝主家,去年早稻失收多。sì quàn nóng jiā quàn zhǔ jiā,qù nián zǎo dào shī shōu duō。
未还旧欠无从出,随力周旋更借它。wèi hái jiù qiàn wú cóng chū,suí lì zhōu xuán gèng jiè tā。

劝农口号十首

许及之

五劝农家劝善良,冒耕逃绝更思量。wǔ quàn nóng jiā quàn shàn liáng,mào gēng táo jué gèng sī liàng。
官司既许从今首,好与儿孙做久长。guān sī jì xǔ cóng jīn shǒu,hǎo yǔ ér sūn zuò jiǔ zhǎng。

劝农口号十首

许及之

六劝农家劝北乡,北乡田少尽茅冈。liù quàn nóng jiā quàn běi xiāng,běi xiāng tián shǎo jǐn máo gāng。
早禾有种何妨种,胜似闲教满地荒。zǎo hé yǒu zhǒng hé fáng zhǒng,shèng shì xián jiào mǎn dì huāng。

劝农口号十首

许及之

七劝农家趁雨时,陂塘蓄水是便宜。qī quàn nóng jiā chèn yǔ shí,bēi táng xù shuǐ shì biàn yí。
众人殖利还他殖,自饱须知别个饥。zhòng rén zhí lì hái tā zhí,zì bǎo xū zhī bié gè jī。

劝农口号十首

许及之

八劝农家莫斗争,到官宁免废农耕。bā quàn nóng jiā mò dòu zhēng,dào guān níng miǎn fèi nóng gēng。
欺公毕竟添烦恼,作善安平过一生。qī gōng bì jìng tiān fán nǎo,zuò shàn ān píng guò yī shēng。

劝农口号十首

许及之

九劝农家纳税租,莫教县吏更追呼。jiǔ quàn nóng jiā nà shuì zū,mò jiào xiàn lì gèng zhuī hū。
只催常赋他无扰,合体公家有与无。zhǐ cuī cháng fù tā wú rǎo,hé tǐ gōng jiā yǒu yǔ wú。

劝农口号十首

许及之

十劝农家各力田,长官无补近三年。shí quàn nóng jiā gè lì tián,zhǎng guān wú bǔ jìn sān nián。
民淳讼简因藏拙,谢汝分宜父老贤。mín chún sòng jiǎn yīn cáng zhuō,xiè rǔ fēn yí fù lǎo xián。

劝农毕事呈同官

许及之

偶遵令甲得劭农,词鄙唯期与俗通。ǒu zūn lìng jiǎ dé shào nóng,cí bǐ wéi qī yǔ sú tōng。
乍可催科成政拙,且须忧国愿年丰。zhà kě cuī kē chéng zhèng zhuō,qiě xū yōu guó yuàn nián fēng。

劝农毕事呈同官

许及之

与民三载幸相亲,试邑何功得庇身。yǔ mín sān zài xìng xiāng qīn,shì yì hé gōng dé bì shēn。
他日去思无可纪,较量惟只有清贫。tā rì qù sī wú kě jì,jiào liàng wéi zhǐ yǒu qīng pín。

劝农毕事呈同官

许及之

扶犁感尔陇头人,自古民生合在勤。fú lí gǎn ěr lǒng tóu rén,zì gǔ mín shēng hé zài qín。
五斗空餐惭令尹,可怜无补及毫分。wǔ dòu kōng cān cán lìng yǐn,kě lián wú bǔ jí háo fēn。

劝农毕事呈同官

许及之

艰难功业属皇家,每为农桑下诏多。jiān nán gōng yè shǔ huáng jiā,měi wèi nóng sāng xià zhào duō。
滥抚一同何补报,祇先劝课未皇他。làn fǔ yī tóng hé bǔ bào,qí xiān quàn kè wèi huáng tā。

次韵才叔初春绝句

许及之

柳眼虽舒未展眉,逗寒阴雨故逶迟。liǔ yǎn suī shū wèi zhǎn méi,dòu hán yīn yǔ gù wēi chí。
潘郎袖却春风手,正想经营得句时。pān láng xiù què chūn fēng shǒu,zhèng xiǎng jīng yíng dé jù shí。

次韵才叔初春绝句

许及之

带围过膝杖过眉,曲庑寻诗得步迟。dài wéi guò xī zhàng guò méi,qū wǔ xún shī dé bù chí。
旧日春风应笑我,鬓边残雪没消时。jiù rì chūn fēng yīng xiào wǒ,bìn biān cán xuě méi xiāo shí。