古诗词

洞仙歌

赵长卿

广寒宫殿,不在人间世。guǎng hán gōng diàn,bù zài rén jiān shì。
分付天香与岩桂。fēn fù tiān xiāng yǔ yán guì。
向西风、摇曳处,数十里始闻,金翠里,别有出群标致。xiàng xī fēng yáo yè chù,shù shí lǐ shǐ wén,jīn cuì lǐ,bié yǒu chū qún biāo zhì。
东园盛事。dōng yuán shèng shì。
五亩浓阴芘。wǔ mǔ nóng yīn pí。
必以诗书取荣贵。bì yǐ shī shū qǔ róng guì。
况一门、三秀才,未足钦崇,那更是、异姓同居兄弟。kuàng yī mén sān xiù cái,wèi zú qīn chóng,nà gèng shì yì xìng tóng jū xiōng dì。
更细把繁英、祝姮娥,看禹浪飞腾、定应来岁。gèng xì bǎ fán yīng zhù héng é,kàn yǔ làng fēi téng dìng yīng lái suì。

赵长卿

赵长卿号仙源居士。江西南丰人。宋代著名词人。 宋宗室,居南丰。生平事迹不详,曾赴漕试,约宋宁宗嘉定末前后在世。从作品中可知他少时孤洁,厌恶王族豪奢的生活,后辞帝京,纵游山水,居于江南,遁世隐居,过着清贫的生活。他同情百姓,友善乡邻,常作词呈乡人。晚年孤寂消沉。《四库提要》云:“长卿恬于仕进,觞咏自娱,随意成吟,多得淡远萧疏之致。” 赵长卿的作品>>

猜您喜欢

青玉案·春暮

赵长卿

天涯目断江南路。tiān yá mù duàn jiāng nán lù。
见芳草,迷风絮。jiàn fāng cǎo,mí fēng xù。
绿暗花梢春几许。lǜ àn huā shāo chūn jǐ xǔ。
小桃寂寞,海棠零乱,飞尽胭脂雨。xiǎo táo jì mò,hǎi táng líng luàn,fēi jǐn yān zhī yǔ。
子规声里山城暮。zi guī shēng lǐ shān chéng mù。
月挂西南梦回处。yuè guà xī nán mèng huí chù。
满抱离愁推不去。mǎn bào lí chóu tuī bù qù。
双眉百皱,寸肠千缕,若事凭鳞羽。shuāng méi bǎi zhòu,cùn cháng qiān lǚ,ruò shì píng lín yǔ。

醉蓬莱·赏郡圃芍药

赵长卿

是三春已暮,浪蕊凋残,牡丹零落。shì sān chūn yǐ mù,làng ruǐ diāo cán,mǔ dān líng luò。
独殿清和,有佳名芍药。dú diàn qīng hé,yǒu jiā míng sháo yào。
浅浅芳丛,绣幢鼎鼎,更艳香绰约。qiǎn qiǎn fāng cóng,xiù chuáng dǐng dǐng,gèng yàn xiāng chuò yuē。
浑似扬州,画楼卷起,翠帘红幕。hún shì yáng zhōu,huà lóu juǎn qǐ,cuì lián hóng mù。
倚槛轻盈,万娇千媚,故整霞裙,笑花寂寞。yǐ kǎn qīng yíng,wàn jiāo qiān mèi,gù zhěng xiá qún,xiào huā jì mò。
太守风流,拥笙歌围著。tài shǒu fēng liú,yōng shēng gē wéi zhù。
坐上诗人,二千里外,念此身飘泊。zuò shàng shī rén,èr qiān lǐ wài,niàn cǐ shēn piāo pō。
客眼看花,归心对酒,番成萧索。kè yǎn kàn huā,guī xīn duì jiǔ,fān chéng xiāo suǒ。

雨中花慢·春雨

赵长卿

宿霭凝阴,天气未晴,峭寒勒住群葩。sù ǎi níng yīn,tiān qì wèi qíng,qiào hán lēi zhù qún pā。
倚栏无语,羞辜负年华。yǐ lán wú yǔ,xiū gū fù nián huá。
柳媚梢头翠眼,桃蒸原上红霞。liǔ mèi shāo tóu cuì yǎn,táo zhēng yuán shàng hóng xiá。
可堪那、尽日狂风荡荡,细雨斜斜。kě kān nà jǐn rì kuáng fēng dàng dàng,xì yǔ xié xié。
东君底事,无赖薄幸,着意残害莺花。dōng jūn dǐ shì,wú lài báo xìng,zhe yì cán hài yīng huā。
惟是我,惜春情重,说奈咨嗟。wéi shì wǒ,xī chūn qíng zhòng,shuō nài zī jiē。
故与殷勤索酒,更将油幕高遮。gù yǔ yīn qín suǒ jiǔ,gèng jiāng yóu mù gāo zhē。
对花欢笑,从教风雨,著醉酬他。duì huā huān xiào,cóng jiào fēng yǔ,zhù zuì chóu tā。

蓦山溪·早春

赵长卿

晓来雨霁。xiǎo lái yǔ jì。
弱柳摇新翠。ruò liǔ yáo xīn cuì。
丽日媚东风,正不暖不寒天气。lì rì mèi dōng fēng,zhèng bù nuǎn bù hán tiān qì。
幽禽弄舌,花上诉春光,高一饷,低一饷,清喨圆还碎。yōu qín nòng shé,huā shàng sù chūn guāng,gāo yī xiǎng,dī yī xiǎng,qīng liàng yuán hái suì。
那知时势。nà zhī shí shì。
春亦元无意。chūn yì yuán wú yì。
草木自敷荣,似人生、功名富贵。cǎo mù zì fū róng,shì rén shēng gōng míng fù guì。
我咱谙分,随有亦随无,不妒富,不憎贫,歌酒闲游戏。wǒ zán ān fēn,suí yǒu yì suí wú,bù dù fù,bù zēng pín,gē jiǔ xián yóu xì。

菩萨蛮·其二梅

赵长卿

梅花枝上东风软。méi huā zhī shàng dōng fēng ruǎn。
朝来吹散真香远。cháo lái chuī sàn zhēn xiāng yuǎn。
雅淡有馀清。yǎ dàn yǒu yú qīng。
客心和泪倾。kè xīn hé lèi qīng。
美人临别夜。měi rén lín bié yè。
月晃灯初灺。yuè huǎng dēng chū xiè。
玉枕小屏山。yù zhěn xiǎo píng shān。
眉尖曾细看。méi jiān céng xì kàn。

水龙吟·其一梅词

赵长卿

烟姿玉骨尘埃外,看自有神仙格。yān zī yù gǔ chén āi wài,kàn zì yǒu shén xiān gé。
花中越样风流,曾是名标清客。huā zhōng yuè yàng fēng liú,céng shì míng biāo qīng kè。
月夜香魂,雪天孤艳,可堪怜惜。yuè yè xiāng hún,xuě tiān gū yàn,kě kān lián xī。
向枝间且作,东风第一,和羹事、期他日。xiàng zhī jiān qiě zuò,dōng fēng dì yī,hé gēng shì qī tā rì。
闻道春归未识。wén dào chūn guī wèi shí。
问伊家、却知消息。wèn yī jiā què zhī xiāo xī。
当时恼杀林逋,空绕团栾千百。dāng shí nǎo shā lín bū,kōng rào tuán luán qiān bǎi。
横管轻吹处,馀香散、阿谁偏得。héng guǎn qīng chuī chù,yú xiāng sàn ā shuí piān dé。
寿阳宫、应有佳人,待与点、新妆额。shòu yáng gōng yīng yǒu jiā rén,dài yǔ diǎn xīn zhuāng é。

水龙吟·其二李词

赵长卿

苇绡开得仙花,就中最有佳人似。wěi xiāo kāi dé xiān huā,jiù zhōng zuì yǒu jiā rén shì。
香肌胜雪,千般揉缚,禁他风雨。xiāng jī shèng xuě,qiān bān róu fù,jìn tā fēng yǔ。
缟夜精神,繁春标致,忍教孤负。gǎo yè jīng shén,fán chūn biāo zhì,rěn jiào gū fù。
怅潘郎去后,河阳满县,知他是、谁为主。chàng pān láng qù hòu,hé yáng mǎn xiàn,zhī tā shì shuí wèi zhǔ。
多谢文章吏部。duō xiè wén zhāng lì bù。
遇衔杯、不曾轻许。yù xián bēi bù céng qīng xǔ。
应知这底,无言情绪,难为分付。yīng zhī zhè dǐ,wú yán qíng xù,nán wèi fēn fù。
吹遍春风,耀残明月,总伤心处。chuī biàn chūn fēng,yào cán míng yuè,zǒng shāng xīn chù。
待闲亭夜永,游人散后,作飞仙去。dài xián tíng yè yǒng,yóu rén sàn hòu,zuò fēi xiān qù。

水龙吟·其三莺词

赵长卿

天教占得如簧,巧声乍啭千娇媚。tiān jiào zhàn dé rú huáng,qiǎo shēng zhà zhuàn qiān jiāo mèi。
金衣衬著,风流模样,于中可是。jīn yī chèn zhù,fēng liú mó yàng,yú zhōng kě shì。
红杏香中,绿杨阴处,多应饶你。hóng xìng xiāng zhōng,lǜ yáng yīn chù,duō yīng ráo nǐ。
向黄昏、苦苦娇啼怨别,那堪更、东风起。xiàng huáng hūn kǔ kǔ jiāo tí yuàn bié,nà kān gèng dōng fēng qǐ。
别有诗肠鼓吹。bié yǒu shī cháng gǔ chuī。
未关他、等闲俗耳。wèi guān tā děng xián sú ěr。
双柑斗酒,当时曾是,高人留意。shuāng gān dòu jiǔ,dāng shí céng shì,gāo rén liú yì。
南国春归,上阳花落,止添憔悴。nán guó chūn guī,shàng yáng huā luò,zhǐ tiān qiáo cuì。
念啼声欲碎,何人解作留春计。niàn tí shēng yù suì,hé rén jiě zuò liú chūn jì。

水龙吟·其四雨词

赵长卿

淡烟轻霭蒙蒙,望中乍歇凝晴昼。dàn yān qīng ǎi méng méng,wàng zhōng zhà xiē níng qíng zhòu。
才惊一霎催花,还又随风过了。cái jīng yī shà cuī huā,hái yòu suí fēng guò le。
清带梨梢,晕含桃脸,添春多少。qīng dài lí shāo,yūn hán táo liǎn,tiān chūn duō shǎo。
向海棠点点,香红染遍,分明是、胭脂透。xiàng hǎi táng diǎn diǎn,xiāng hóng rǎn biàn,fēn míng shì yān zhī tòu。
无奈芳心滴碎,阻游人、踏青携手。wú nài fāng xīn dī suì,zǔ yóu rén tà qīng xié shǒu。
檐头线断,空中丝乱,才晴却又。yán tóu xiàn duàn,kōng zhōng sī luàn,cái qíng què yòu。
帘幕闲垂处,轻风送、一番寒峭。lián mù xián chuí chù,qīng fēng sòng yī fān hán qiào。
正留君不住,潇潇更下黄昏后。zhèng liú jūn bù zhù,xiāo xiāo gèng xià huáng hūn hòu。

南歌子·暮春值雨

赵长卿

黯霭阴云覆,滂沱急雨飞。àn ǎi yīn yún fù,pāng tuó jí yǔ fēi。
洗残枝上乱红稀。xǐ cán zhī shàng luàn hóng xī。
恰是褪花天气、困人时。qià shì tuì huā tiān qì kùn rén shí。
向晓春酲重,偎人起较迟。xiàng xiǎo chūn chéng zhòng,wēi rén qǐ jiào chí。
薄罗初见度轻衣。báo luó chū jiàn dù qīng yī。
笑拭新妆、须要剪酴醾。xiào shì xīn zhuāng xū yào jiǎn tú mí。

声声慢·其一草词

赵长卿

浓芳满地,秀色连天,和烟带雨萋萋。nóng fāng mǎn dì,xiù sè lián tiān,hé yān dài yǔ qī qī。
几许芳心,还解报得春晖。jǐ xǔ fāng xīn,hái jiě bào dé chūn huī。
当时谢郎梦里,似殷勤、传与新诗。dāng shí xiè láng mèng lǐ,shì yīn qín chuán yǔ xīn shī。
却为甚、动长门怨感,南浦伤离。què wèi shén dòng zhǎng mén yuàn gǎn,nán pǔ shāng lí。
追想天涯行客,应解拥车轮,步步相随。zhuī xiǎng tiān yá xíng kè,yīng jiě yōng chē lún,bù bù xiāng suí。
惆怅如丝,正是欲断肠时。chóu chàng rú sī,zhèng shì yù duàn cháng shí。
凭高望中不见,路悠悠、南北东西。píng gāo wàng zhōng bù jiàn,lù yōu yōu nán běi dōng xī。
春去也,怨王孙、犹自未归。chūn qù yě,yuàn wáng sūn yóu zì wèi guī。

声声慢·其二柳词

赵长卿

金垂烟重,雪扬风轻,东风惯得多娇。jīn chuí yān zhòng,xuě yáng fēng qīng,dōng fēng guàn dé duō jiāo。
秀色依依,偏应绿水朱楼。xiù sè yī yī,piān yīng lǜ shuǐ zhū lóu。
腰肢先来太瘦,更眉尖、惹得闲愁。yāo zhī xiān lái tài shòu,gèng méi jiān rě dé xián chóu。
牵情处,是张郎年少,一种风流。qiān qíng chù,shì zhāng láng nián shǎo,yī zhǒng fēng liú。
别后长堤目断,空记得当时,马上墙头。bié hòu zhǎng dī mù duàn,kōng jì dé dāng shí,mǎ shàng qiáng tóu。
细雨轻烟,何处夕系扁舟。xì yǔ qīng yān,hé chù xī xì biǎn zhōu。
叮咛再须折赠,劝狂风、休挽长条。dīng níng zài xū zhé zèng,quàn kuáng fēng xiū wǎn zhǎng tiáo。
春未老,到成阴、终待共游。chūn wèi lǎo,dào chéng yīn zhōng dài gòng yóu。

浣溪沙·其一春深

赵长卿

寒食风霜最可人。hán shí fēng shuāng zuì kě rén。
梨花榆火一时新。lí huā yú huǒ yī shí xīn。
心头眼底总宜春。xīn tóu yǎn dǐ zǒng yí chūn。
薄暮归吟芳草路,落红深处鹧鸪声。báo mù guī yín fāng cǎo lù,luò hóng shēn chù zhè gū shēng。
东风疏雨唤愁生。dōng fēng shū yǔ huàn chóu shēng。

朝中措·梅

赵长卿

别来无事不思量。bié lái wú shì bù sī liàng。
霜日最凄凉。shuāng rì zuì qī liáng。
凝想倚栏干处,攒眉应为萧郎。níng xiǎng yǐ lán gàn chù,zǎn méi yīng wèi xiāo láng。
梅花岂管人消瘦,只恁自芬芳。méi huā qǐ guǎn rén xiāo shòu,zhǐ nèn zì fēn fāng。
寄语行人知否,梅花得似人香。jì yǔ xíng rén zhī fǒu,méi huā dé shì rén xiāng。

浣溪沙·其二春暮

赵长卿

柳老抛绵春已深。liǔ lǎo pāo mián chūn yǐ shēn。
夹衣初试晓寒轻。jiā yī chū shì xiǎo hán qīng。
别离无奈此时情。bié lí wú nài cǐ shí qíng。
先自愁怀容易感,不堪闻底子规声。xiān zì chóu huái róng yì gǎn,bù kān wén dǐ zi guī shēng。
西楼料得数回程。xī lóu liào dé shù huí chéng。
3121234567»